logo-maybe-vn
Mở app
Nickname
Nickname2 năm trước
Reading

MỘT BỨC TRANH CUỘC SỐNG MÀU HỒNG TRONG "THƯƠNG ĐƯỢC CỨ THƯƠNG ĐI"

Nếu tặng ai đó một quyển sách, mình nhất định sẽ chọn Thương Được Cứ Thương Đi.

Mình từng đọc qua rất nhiều tản văn Việt Nam, nhưng để lại ấn tượng sâu đậm thì không quá nhiều. Cho đến khi mình biết đến tác giả Hồng Hải, có cơ hội tìm đọc cuốn sách Thương Được Cứ Thương Đi mà tác giả trẻ này viết nên. Để rồi khi cuốn sách khép lại, trong lòng mình vẫn đọng lại dư âm của hạnh phúc. Để thấy rằng cuộc đời này đâu phải lúc nào cũng chỉ toàn chuyện ác kẻ xấu, mà đâu đó vẫn có những người vô cùng tử tế với đời và với người khác.

Lần đầu nghe tên, mình đã ngỡ đây sẽ là quyển tản văn về tình yêu đôi lứa như bao quyển tản văn khác. Nhưng đọc rồi mới biết, đây chính là một cuốn sách chứa đầy tình thương giữa người với người.

Hơn 300 trang sách cùng với rất nhiều câu chuyện nhỏ mà tác giả Hồng Hải kể lại. Cuốn sách tưởng chừng rất đỗi bình thường này lại khiến mình rất nhiều lần cứ thấy cay cay nơi khóe mắt.

Mình vẫn nhớ mãi một đoạn được viết trong cuốn sách rằng:

"Tiểu thuyết hay phim đều được xây dựng từ chất liệu đời.

Mà đời thực vốn dĩ không tròn như cách chúng ta ngồi trong bốn bức tường và nhìn nó qua màn hình máy tính hay điện thoại."

Có lẽ vì ấn tượng với đoạn văn này nên khi bắt đầu đọc Thương Được Cứ Thương Đi, mình đã tắt điện thoại và để toàn bộ tâm trí vào cuốn sách, để nhìn cuộc đời một cách chân thực hơn.

Và rồi từng câu chuyện trong cuốn sách này đều chạm đến tim mình thật khẽ, mang đến cho mình vô vàn cảm xúc khó tả. Là niềm vui khi đọc về một đứa trẻ đã học được cách chia sẻ ngay từ khi còn rất nhỏ. Là xót xa khi đọc về tuổi thơ của chính tác giả - một tuổi thơ thiếu vắng hơi ấm của người mẹ, điều mà lẽ ra bất cứ đứa trẻ nào cũng phải có.

Thương Được Cứ Thương Đi chẳng cần lời lẽ hoa mỹ, chỉ bằng ngôn ngữ như lời ăn tiếng nói hàng ngày cũng đủ sức lấy đi nước mắt của người đọc vì rất nhiều câu chuyện nhỏ giữa đời.

Từ bé, chúng ta đã được dạy phải tử tế với mọi người. Thế nhưng thời gian chảy trôi, mấy ai còn được như thuở ban đầu? Bởi thế giữa cuộc đời xô bồ vội vã này, đôi lúc người ta quên mất mình phải tử tế với nhau, phải trao đi yêu thương thay vì tạo ra những thù hận chất chồng.

Cho nên với mình, cuốn sách này như một khoảng lặng nhỏ giữa những ồn ào tấp nập của cuộc sống, là cây bút chì tô lên màu hồng cho cuộc đời tưởng như chỉ toàn điều xấu xa. Những người, những việc xuất hiện trong sách đều là người thật, việc thật, đó chính tác giả trải qua và cảm nhận. Những trải nghiệm quý giá ấy nay trở thành một làn gió trao gửi sự ấm áp của tình người đến cho người đọc.

Mình không biết phải dùng những từ ngữ nào mới có thể nói lên hết niềm yêu thích của mình đối với Thương Được Cứ Thương Đi. Mình đã đọc xong tất cả mọi câu chuyện trong sách chỉ trong một ngày. Và rất lâu về sau, những ngày mình như mất hết năng lượng, mình chọn đọc lại cuốn sách một lần nữa, như một cách sạc đầy năng lượng cho trái tim.

Nếu ai đó hỏi mình thích quyển sách này ở điểm nào, mình cũng không biết nên trả lời làm sao. Những câu chuyện được viết trong đó hoàn toàn không đặc sắc như tiểu thuyết, nhưng mình yêu thích chỉ bởi nó chứa đựng đầy ấm áp và yêu thương. Cách kể chuyện cũng không thể gọi là xuất sắc, nhưng lại làm cho những con chữ trên trang sách như sống dậy, tự mình vẽ lại sự việc được kể ra.

Và mình yêu Thương Được Cứ Thương Đi vì những điều nhỏ bé như thế. Vì cuộc đời có quá nhiều vội vã, sao ta không dừng lại một chút để cảm nhận sự yên bình?

"Nếu tự bôi đen tâm hồn bằng những hằn học, chúng ta sẽ chẳng thể nào thấy được cái hay cái đẹp của cuộc đời. Và khi đó, hẳn nhiên, cũng chẳng có khả năng mang đến được cho ai bất kỳ điều gì tốt đẹp. Hãy tử tế với cuộc đời, nếu muốn nó cũng làm điều đó với mình."

Đánh giá: 10/10

  • 2599
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1939
Nickname
Nickname2 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)