logo-maybe-vn
Mở app
Cẩm Đình
Cẩm Đình2 năm trước
Reading

Hãy Gọi Tên Tôi - Hồi ký đầy xúc động của một nạn nhân dám lên tiếng để giành lại công lý cho bản thân

Quyển hồi ký này thuộc về Chanel Miller, cô là người cầm bút, đồng thời cũng là nhân vật chính trong cuốn sách ấy. Cô là một nạn nhân của xâm hại tình dục (XHTD), nỗi đau đã xảy đến khi Chanel chỉ mới hai mươi tuổi. 

Ngay từ phần giới thiệu của quyển sách, nữ tác giả đã nói rõ: “Đây không phải một bản cáo trạng cá nhân, cũng không phải một hành động vả mặt hay một danh sách đen, một cách xào xáo chuyện cũ. (...) Đây là nỗ lực của tôi để giải quyết những tổn thương, đương đầu với quá khứ và tìm cách chung sống hòa hợp những ký ức này.” Có lẽ vì thế mà những gì Chanel viết trong cuốn hồi ký đến nay vẫn còn ám ảnh mình khá nhiều. 

Một cô gái hai mươi tuổi vừa tốt nghiệp đại học, bị tấn công tình dục ở ngoài trời trên sân của trường đại học Stanford, khi tham gia một bữa tiệc cùng với em gái. Chính từ khoảnh khắc ấy, có rất nhiều chuyện đã đổi thay, bao gồm cả tương lai sau này của cô gái trẻ ấy. Cuộc đời của cô từ ấy buộc phải đối mặt với những ngã rẽ mà cô không hề mong muốn, tất cả với cô trở nên tăm tối và đau khổ hơn bao giờ hết. 

Lúc quyết định bắt đầu đọc quyển sách này, mình đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho những điều tồi tệ. Thế nhưng cú sốc xảy đến với Chanel quá lớn, đến người đoc là mình còn không thể nhanh chóng chấp nhận, thì thử hỏi cô gái ấy liệu có dễ dàng tin được rằng bản thân đã trở thành nạn nhân của XHTD hay không? 

Vì lẽ đó, khi tỉnh dậy sau đêm ác mộng ấy, Chanel đã phải đấu tranh rất nhiều để có thể tin vào lời của cảnh sát, tin vào lời của các bác sĩ. Cô buộc phải chấp nhận một sự thật rằng bản thân đã bị “XHTD bằng một vật thể lạ” trong lúc bất tỉnh và hoàn toàn không có khả năng chống cự. Mình xót xa cho Chanel. Giá như tất cả mọi chuyện không xảy ra, có lẽ cuộc sống của cô đã hoàn toàn khác. Được hạnh phúc bên gia đình, bên em gái và người cô yêu thương. Nhưng gương vỡ thì không thể lành, thời gian cũng không cách gì quay lại được. Kể từ đó, cô được đặt cho một cái tên mới để bảo vệ danh tính, và bắt đầu sống hai cuộc đời song song. 

Nói rõ ra thì trong mắt mọi người, cô vẫn là Chanel Miller. Nhưng sâu thẳm trong lòng cô, cô là Emily Doe - một nạn nhân bị XHTD, sống trong bóng đen ám ảnh. Một chi tiết khiến mình phải suy nghĩ khá nhiều, chính là khi Emily Doe phải đọc những lời chỉ trích từ những người dùng mạng xã hội dành cho cô, dành cho một nạn nhân. 

"Họ đã có toàn bộ bằng chứng cần thiết để kết tội. Đây chỉ là một dạng thủ tục. Tôi gọi lại cho anh ta. “À, vâng. Vâng, tôi sẽ kiện. Cảm ơn anh.”

Tôi không biết rằng tiền bạc có thể mở cửa nhà tù. Tôi không biết rằng nếu một phụ nữ bị lạm dụng khi say xỉn thì cô ta không được xem trọng. Tôi không biết rằng nếu kẻ kia cưỡng hiếp khi say thì hắn lại được cảm thông. Tôi không biết rằng việc tôi mất trí nhớ lại là cơ hội của hắn. Tôi không biết rằng là một nạn nhân thì đồng nghĩa với việc không đáng tin tưởng.

Ngồi bên đường lái xe vào nhà, tôi không biết rằng từ “Vâng” này sẽ bày tơ hơ cơ thể tôi, chà xát những vết cắt cho trầy da chảy máu, giạng hai chân của tôi ra trước công chúng. Tôi không biết phiên điều trần sơ bộ là gì hoặc phiên tòa thực sự có ý nghĩa gì, không biết tôi và em gái sẽ được yêu cầu ngừng nói chuyện với nhau vì người bào chữa sẽ buộc chúng tôi tội thông đồng. Từ “vâng” của tôi sáng hôm đó đã khóa chặt một tương lai, quãng thời gian tôi hai mươi ba, hai mươi bốn, hai mươi lăm và hai mươi sáu tuổi trước khi vụ án khép lại."

- (Trích) Hãy Gọi Tên Tôi - Chanel Miller

Thực tế, trong rất nhiều vụ XHTD, nạn nhân lại chính là người bị chỉ trích, và theo đó tất cả tội lỗi đều do họ mà ra. Liệu họ có thật sự là người đáng bị đánh giá, khi mà chính bản thân những nạn nhân ấy hoàn toàn không muốn sự việc xảy ra với mình? Dường như chỉ vì cô là nạn nhân mà cô mất đi toàn bộ quyền phản kháng, quyền giành lại công bằng cho bản thân mình. Thế nhưng Chanel đã đứng lên và cất tiếng nói của mình để giành lấy công lý không chỉ cho riêng cô, mà còn là rất nhiều nạn nhân khác trên thế giới, những người đã phải gánh chịu nỗi đau giống như cô.

Vụ kiện kéo dài một thời gian rất lâu, đã có những lúc tất cả như rơi vào tuyệt vọng, và chính mình cũng bị cuốn theo cảm xúc ấy. Thật may, bởi cuối cùng chính nghĩa đã giành chiến thắng. 

Tất cả những gì viết trong cuốn sách này đều là sự thật đã xảy ra với chính Chanel Miller, không thêm, không bớt, càng không hư cấu để có được sự thương hại của mọi người. Và vì điều đó, mình càng muốn mọi người có thể đọc cuốn sách này, để hiểu được những cảm xúc nặng nề mà nạn nhân đã trải qua. Càng quan trọng hơn chính là chúng ta hãy ngừng ngay việc đổ lỗi cho nạn nhân, bởi chính họ vốn chưa từng muốn mình rơi vào cảnh ngộ tồi tệ như thế. Xin hãy một lần đứng ở vị trí và tình cảnh của những nạn nhân, để dành cho họ những cảm thông và động viên để họ có thêm dũng khí bước qua bi kịch và tiếp tục sống cuộc đời mình.

Đánh giá: 8/10

  • 3301
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
679
Cẩm Đình
Cẩm Đình2 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)