Khi các họa sĩ nổi tiếng dấn thân vào thể loại tranh kinh dị
1. Vincent van Gogh, “Head of a skeleton with a burning cigarette”
Khi nhắc đến Van Gogh, sẽ không có nhiều người nghĩ rằng ông có óc hài hước, nhưng thật ra ông là một người khá vui vẻ. Bức tranh này được vẽ vào năm 1886 khi Van Gogh đang theo học tại một học viện mỹ thuật tại Antwerp. Vẽ một cái đầu lâu là một bài tập khá phổ biến đối với những sinh viên ngành này, và Van Gogh đã cố trở nên hài hước bằng cách thêm vào chiếc đầu lâu chi tiết điếu thuốc lá đã được châm sáng. Một bức tranh thú vị, nhưng nhìn cũng không kém phần đáng sợ.
2. Henry Fuseli, “The Nightmare”
Bức tranh đầy ám ảnh về sự mê đắm đã là một thành công rất lớn sau buổi triển lãm đầu tiên tại Học viện Hoàng gia London năm 1782. Những nhà phê bình cũng như giới yêu nghệ thuật đã đón nhận bức tranh này một cách nồng nhiệt, nhưng cũng đầy sợ hãi. Trên thực tế, bức tranh này đã trở nên phổ biến đến mức nó được dùng trong các tác phẩm châm biếm chính trị, thậm chí một bản khắc của bức tranh cũng đã được sản xuất. Để đáp lại sự yêu mến này, Fuseli đã tạo ra thêm ít nhất là 3 phiên bản nữa của bức tranh này. Thật đẹp, nhưng cũng thật đáng sợ.
3. Hieronymus Bosch, “The Garden of Earthly Delights”
Khu Vườn Của Những Thú Vui Hoan Lạc là tác phẩm làm nên tên tuổi của Bosch. Không ai có thể hiểu được tại sao ông lại nghĩ về thế giới này theo một cách lạ lẫm như vậy. Ông có vẻ là một người khá bình thường, nhưng mọi thứ qua mắt ông đều có vẻ như đã trở nên điên loạn. Lấy bối cảnh địa ngục, cùng với một thành phố giống một ngục tù, Bosch miêu tả những con người, những bóng đen tụ lại thành nhóm để tra tấn nhau. Không gì có thể diễn tả bức tranh này ngoài 2 chữ ác mộng. Một bức tranh bạn chắc chắn sẽ không muốn nhìn nếu đang chuẩn bị đi ngủ.
4. Théodore Géricault, “Anatomical Pieces”
Đây thật sự là bộ phận người trong một bức tranh. Théodore Géricault đã mượn chúng từ một nhà xác để có thể vẽ lại. Những bộ phận của cơ thể người thường không được xem là những tác phẩm nghệ thuật vinh danh con người, vì những bộ phận này đã bị cắt ra khỏi cơ thể ban đầu và trở nên hoàn toàn không có giá trị nghệ thuật. Ý nghĩ chết đi và tan biến vào hư không vẫn luôn làm chúng ta hoảng sợ, nhưng việc cắt lìa một bộ phận cơ thể còn kinh khủng hơn, vì nó làm mất đi trật tự của sự tan biến sau khi chết. Cũng trong những năm 1819, Géricault cũng đã thực hiện một series gồm 10 bức chân dung của những bệnh nhân tại viện tâm thần La Salpêtrìere ở Paris.
5. Francisco Goya, “Saturn Devouring His Son”
Đây là cái tên được đặt cho một bức tranh được hoàn thành trong khoảng 1819 - 1823 của họa sĩ người Tây Ban Nha, Francisco Goya. Dựa vào thần thoại Hy Lạp, bức vẽ kể lại câu chuyện của tên Titan Cronus (hay còn được gọi là Saturn), người sợ sẽ bị lật đổ và tước quyền bởi chính con trai của mình, nên đã ăn ngấu nghiến từng đứa một ngay sau khi chúng vừa được sinh ra. Bức vẽ này còn là 1 trong số 14 bức Hắc Họa mà Goya đã vẽ lên tường nhà mình trong khoảng từ năm 1819 – 1823, khi ông đã 73 tuổi và bị điếc. Những bức Hắc Họa chưa bao giờ có chủ đích là để cho công chúng xem, vì chúng miêu tả sự đen tối mà Goya phải chịu đựng trong suốt những năm tháng này với những cảnh bạo lực, tranh giành vị thế,…
6. Odilon Redon, “Smiling Spider”
Odilon Redon đã trải qua một thời kì trong đời mình khi mà ông chỉ vẽ những thứ có vẻ như rất ngẫu nhiên nhưng vẫn giữ được nét đẹp của chúng, và đây là một trong số đó. Một con nhện đen với cái nhếch mép có khiến cho bạn phải lạnh sống lưng một tí không? Những thứ kinh dị, ghê tởm khác liên quan đến động vật, thậm chí là đầu người, cũng là những thứ mà Odilon thường cho vào các tác phẩm của mình. Thú vị nhưng cũng kinh dị không kém, đặc biệt là với những người mắc chứng arachnophobia (Hội chứng sợ nhện).
7. Katsushika Hokusai, “Katsushika Hokusai: The Ghost of Kohada Koheji”
Hokusai có nhiều tác phẩm kinh dị đến mức thật khó để chọn ra một bức nổi bật nhất. Ở đây, ông vẽ lại một cảnh từ một truyền thuyết ở Nhật Bản: Một diễn viên bị sát hại đội mồ sống dậy để ám vợ cũ của mình và người tình mới của bà. Có thể nói đây là một cách nhìn zombie khá thú vị, bộ xương bọc da với tóc vẫn còn đang mọc trên đầu. Thật hấp dẫn.
8. James Ensor, “Skeletons Fighting over a Pickled Herring”
Ensor là một họa sĩ khác rất yêu thích những thứ kinh dị. Trong bức tranh này, ông miêu tả chính bản thân mình là con cá trích, đang bị giằng xé giữa 2 bộ xương (ám chỉ những phản hồi, phê bình tiêu cực về ông).
9. Caravaggio, “Medusa”
Trong thần thoại Hy Lạp, Perseus đã dùng chiếc đầu cắt rời của Medusa để làm khiên, hóa đá mọi kẻ thù mà Perseus gặp phải. Và vào thế kỉ thứ 16, Medusa đã trở thành biểu tượng cho sự vinh quang, chiến thắng. Đây cũng chính là lý do Đức Hồng Y Del Monte đã ra lệnh cho Caravaggio vẽ đầu của Medusa lên một tấm khiên đặc biệt để dành tặng cho Ferdinand I de’ Medici, Đại công tước của xứ Tuscany. Tấm khiên được tặng cho Medici với ý nghĩa khen tặng ông vì sự dũng cảm trong việc đánh bại kẻ thù.
10. Zdislaw Beksinski
Rất nhiều bức vẽ khác của Beksinski thật sự không hề kém sự kinh dị so với bức vẽ chưa có tên này. Vào thời của ông, Beksinski là người rất nổi tiếng với chủ nghĩa hiện thực – biểu tượng. Theo đạo diễn người Mexico, Guillermo del Toro,
Theo truyền thống thời Trung cổ, Beksinski dường như tin rằng nghệ thuật là sự báo trước về sự mong manh của xác thịt - bất cứ điều gì thú vị mà chúng ta biết đều sẽ tan biến - do đó, các bức tranh của ông đã cố gắng gợi lên cùng một lúc sự tan biến và cuộc đấu tranh liên tục vì sự sống. Trong những bức tranh đó là một bài thơ đẹp, bí mật nhuộm đầy máu và gỉ sét.
11. Alfred Kubin, “The Horror”
Alfred Kubin là một họa sĩ minh họa người Áo, thường được biết đến như là một nhân tố nổi bật cho chủ nghĩa biểu tượng. Ông thường dùng những tone màu tối, những thiết kế ảo tưởng kinh dị cho những bức vẽ của mình. Kubin đã minh họa cho những tác phẩm của Edgar Allan Poe, E.T.A. Hoffmann và Fyodor Dostoevsky và nhiều nhà văn khác.
12. Andy Warhol, “Big Electric Chair”
Chiếc Ghế Điện Lớn nằm trong một series của Andy Warhol về phương pháp tra tấn này. Tử hình bằng ghế điện vào thời đó là một chủ đề gây rất nhiều tranh cãi. Sau khi 2 người bị hành hình vào năm 1963, Warhol đã chụp tấm ảnh này, và trở thành tấm hình đặt nền móng cho một loạt tác phẩm sau này.
- 0
- 0Bình luận