Bằng một cách nào đó, một vài em bé vẫn còn nhớ rõ cảm nhận về những gì xảy ra trước và sau khi đầu thai. Rùng rợn hơn nữa, chúng thậm chí thỉnh thoảng còn tâm sự với cha mẹ của mình về những ký ức đó.
Một số phụ huynh đã chia sẻ trên mạng xã hội Twitter câu chuyện về con cái của họ có liên kết với những linh hồn từ kiếp trước, hoặc của những người đã qua đời từ lâu.
Những câu chuyện dưới đây khá lạ lùng và ám ảnh, vì vậy rất khó có khả năng các bé có thể "bịa" ra chúng. Từ việc dự đoán cái chết đến chuyện nhìn thấy người thân đã khuất, những đứa trẻ này hẳn đã khiến phụ huynh toát hết mồ hôi hột. Hơn thế nữa, có lẽ lũ trẻ đã làm người lớn phải suy nghĩ lại cũng như đặt dấu hỏi chấm về niềm tin của chính mình vào ma quỷ và đầu thai!
Đầu thai và luân hồi, liệu bạn có tin không?
Nếu bạn là fan của những gì rùng rợn thì mau "chiến" thôi nào - có lẽ một số câu chuyện còn hấp dẫn hơn cả những pha bẻ ngoặt kịch bản phim mà bạn từng được biết đấy.
1.
Có gì đó lạ lắm xảy ra với con tôi ấy. Thằng nhỏ có một cậu bạn tưởng tượng tên là Jon. Anh trai của tôi cũng tên Jon đã mất 2 năm trước khi tôi sinh thằng bé. Tôi còn giữ mấy tấm ảnh của anh trai và có lần tôi đã nói với con rằng "Nếu còn trên đời hẳn là bác yêu thương con lắm". Thằng bé liền bảo "Ồ bác thương con mà mẹ, với cả bác cũng nhớ mẹ lắm đấy ạ". Tôi đã vào phòng khóc hết nước mắt.
2.
Có lần vào độ bé nhà tôi lên 2, lúc đó tôi vừa tắm cho con vừa thở dài và khá bực bội vì suốt 2 năm qua không làm sao rửa mặt cho con được, bé cứ chống đối không chịu để chút nước nào dính lên mặt mình cả. Khi ấy con bé nhìn tôi rồi nói: "Mẹ ơi, con sợ mà, lần trước hồi còn sống con từng chết đuối" rồi trở lại tiếp tục chơi đồ hàng trong bồn tắm.
3.
Nhiều năm về trước em trai bé bỏng của tôi qua đời và 9 tháng sau mẹ sinh non một bé gái. Khi em lên 4 tuổi, một ngày nọ bé bảo với mẹ rằng "Con rất vui khi có thể lại được trở về bên cả nhà... Vì con ốm yếu quá nên Chúa đành mang con ra đi, nhưng cũng vì thế mà đã khiến mọi người phải đau lòng. Vậy nên, ngài đã cho phép con được quay trở lại."
4.
Khi cháu trai của tôi 3 tuổi, bé kể với gia đình rằng có một chú chó quanh quẩn bên chân giường của bé, mà theo như tôi đoán là chú chó làm vậy như đang để bảo vệ thằng nhỏ. Bé tả lại với mọi người hình dạng của chính chú chó nhà tôi đã qua đời vào mùa xuân trước khi bé được sinh ra, và bé cũng chưa hề được thấy ảnh của chú chó này.
5.
Hồi cháu gái của tôi 4 tuổi, nó vừa xem ảnh tháp Eiffel vừa bảo "Con chẳng bao giờ tới đây đâu. Hồi trước con bị đứt đầu ở chỗ này."
6.
Hồi bé tôi tự giả vờ đặt cho mình cái tên là Elizabeth Ann Sullivan và thích mặc đầm dài rồi cài nơ lên tóc. Tôi tự nghĩ ra trò chơi tên là gia đình kiểu xưa và sử dụng cái tên ấy khi chơi trò này. Tôi còn bày cho anh chị em trong nhà cách sống sao cho đúng "kiểu xưa" nữa chứ. Nhiều năm về sau khi trạc đôi mươi tôi đã phát hiện ra rằng bà cố, người mà tôi thật sự còn chẳng biết là ai (vì bà mất khi tôi còn bé) có một cô em gái sinh vào khoảng cuối những năm 1800 tên là Elizabeth Ann Sullivan, luôn cài nơ và mất năm lên 3 tuổi vì bệnh cảm cúm.
7.
Hồi còn nhỏ tôi từng thấy có một bà cụ cứ ngắm tôi ngủ. Mẹ còn tưởng tôi bị hâm nữa cơ. Sau này khi lớn tôi tìm thấy ở trong một album có một tấm ảnh cũ đã vàng chụp từ năm 1910 - đó là ảnh của bà cố tổ và lập tức tôi liền nhận ra đó cũng chính là bà cụ từng ngắm tôi ngủ.
8.
Từ khi em trai tôi biết nói thì thằng nhỏ hay tự độc thoại cả tràng lúc ở trong phòng một mình. Đêm nọ bố tôi đứng ở hành lang nghe lén (khuất tầm nhìn của bé em), ngay khi bố chuẩn bị bước vào phòng thì thằng nhỏ thốt lên "Đợi đã, bạn bỏ đi đâu vậy?".
9.
Khi mẹ tôi mang thai đã từng gặp phải nhiều biến chứng. Người ta bảo mẹ rằng có thể sẽ không giữ em bé được. Sau đó đột nhiên chú chó nhà tôi (tên là Shadey) qua đời và các biến chứng của mẹ cũng biến mất một cách nhiệm màu. Mẹ hạ sinh một bé gái khỏe mạnh. Khi bé chập chững biết đi, em nói với cả nhà rằng em có thể nhìn thấy được Shadey.
10.
Khi lên 2 tuổi cháu trai của tôi bảo với mọi người nó là "Một chiến binh sống ở Botswana". Chúng tôi đưa cho bé quả địa cầu và thằng nhỏ chỉ đúng chóc quốc gia đó... "Con từng sống ở đây nè."
11.
Ngày tôi 10 tuổi, trong một thoáng tôi đã trông thấy ông của mình, đang sống cách đây chừng 2 ngàn dặm, vậy nhưng lại đứng ở ngay ô cửa phòng. Hôm sau lúc tôi lên ô-tô khi đã tan học, trước khi mẹ kịp nói lời nào tôi bỗng thốt lên "Có người vừa mới mất". Ông tôi đã qua đời vào đêm đó. Nhiều năm liền tôi chẳng dám nghĩ về chuyện này.
12.
Thời vừa chập chững tập đi, có lần đang cùng vú em của mình xem bộ phim Mary Poppins, tôi bỗng quay qua như thật rồi bảo "Ngày trước bà cũng từng cùng cháu xem bộ phim này khi cháu còn bé xíu nhỉ". Vú em liền hỏi tôi tên gì và tôi trả lời mình là Maud, đây là tên người bà của vú... Mọi người ca đó được phen hoảng hồn haha.
13.
Mỗi khi tui sửa soạn chỗ ngủ cho con trai, thằng bé thường bảo với mẹ rằng nó sống cách đây rất lâu về trước. Khi ấy thằng nhỏ tên là Gerald và có một người anh em trai tên Cole. Cả hai đồng thời là đối tác kinh doanh với nhau rồi cùng mất trong một vụ tai nạn ô tô. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng thức trắng tối nay cùng tui hen. Thằng nhỏ bảo: "Lúc hai anh em chết, Cole buồn lắm vì nó cực kỳ yêu mẹ của hai đứa nhưng con thì cũng chẳng buồn mấy vì con đã chọn mẹ thành mẹ mới rồi nè." Tôi như kiểu... à bạn xem ảnh là hiểu.
14.
Con gái 3 tuổi nhà tôi thường kể cho mọi người nghe về một người bạn tưởng tượng tên George. Bé kể cả cách người bạn này đội những chiếc mũ hài hước ra sao và thích thổi bong bóng nước như nào. Cơ mà đó lại chính là ông cố của con bé. Ông đã mất tròn cả thập kỷ trước khi con bé ra đời và hai người trùng ngày sinh với nhau.
15.
Con trai tôi hồi 3 tuổi có đến nhà bà nội chơi dịp Giáng sinh. Thằng bé về nhà và kể lại "Con gặp ông nè! Hông ai thấy ông ngoài con hết trơn cơ mà ông thấy vui lắm mẹ ạ!" Ông của thằng nhỏ đã mất vài tháng trước khi tôi mang thai con. Cả đêm đó nhà tôi chong đèn khỏi ngủ.
16.
Ngày còn bé tôi luôn trở nên cực kỳ hoảng loạn bất cứ khi nào nhìn thấy hình ảnh núi lửa được chiếu trên tivi. Tôi kể với mẹ về chuyện tôi cùng anh trai và gia đình đã chết ra sao khi bụi mù tuôn trào từ một ngọn núi rồi thiêu rụi lồng ngực tất cả mọi người. Vậy nên cả nhà đều tin rằng tôi đã chết trong thảm họa núi lửa kinh hoàng tại Pompeii.
17.
Được rồi bà con nên thấy run người ớn lạnh đi! Hồi chú tôi còn bé, chú từng bị người bà đã mất "nhập hồn" trong khoảng một giờ đồng hồ. Chú nói chuyện bằng tiếng Ý giọng địa phương của bà (trong khi ngoài đời chú tôi chỉ biết được cỡ mấy từ là cùng) rồi còn tâm sự với vài người thân quá cố nữa. Ổng thề là ổng không nhớ được chút gì về vụ này đến khi qua đời luôn.
18.
Ngày bé tôi thường nằm mơ thấy những người thân yêu của mình qua đời. Điều hú hồn ở đây là... mỗi thành viên gia đình mà tôi mơ thấy đều chết y chang những gì tôi tả trong thời gian từ 6 tháng đến 1 năm sau đó... Bố mẹ đã phải đưa tôi đi khám trị liệu luôn sau cái chết của người thứ ba.
19.
Ngày nhỏ hồi còn sống ở St. Petersburg, bố thấy tôi thường tự chơi một mình rồi độc thoại hoài. Có lần tôi bảo với bố rằng Lynn (tên bà nội, tôi chưa từng gặp mặt hay biết gì về bà) nhờ tôi nhắn bố là bà không còn đau đớn gì nữa (bà tôi mất vì bệnh ung thư).
20.
Hồi con trai tôi chỉ mới 2 tuổi chưa nói được một câu tròn trĩnh, thằng bé hay bập bẹ mấy từ "bom, nổ, ù tai". Chúng tôi chẳng hề dạy con các từ này và thằng bé cũng chẳng thể thấy chúng ở đâu được cả. Con tôi lại còn thích nghe nhạc từ thời thế chiến thứ 2. Lạ lùng hết sức...
21.
Tôi từng chơi đùa với ông nội siêu nhiều hồi còn bé (nhưng ông thật ra đã mất trước khi tôi ra đời, hai ông cháu có chung ngày sinh). Đến chừng tôi 10, 11 tuổi ông không còn xuất hiện quanh tôi nữa. Tôi không nhớ là đã nhìn thấy ông, nhưng tôi nói chuyện được với ông. Bố tôi cũng đã tin rằng đó chính là ông nội.
22.
Khi con trai tôi 3 tuổi đứa nhỏ bảo với tôi rằng nó chính là David Ruffin, thành viên nhóm nhạc Temptations đã mất năm 1991 vì sử dụng thuốc quá liều... Tôi đã phải đi tìm hiểu cái tên này vì tôi hoàn toàn không biết nam ca sĩ ấy là ai, và đương nhiên con tôi thì càng không thể biết được... Từ đó tôi đã nhìn thằng nhỏ với con mắt khác, RẤT KHÁC.
23.
Ngày bé lúc còn ở nhà cũ, tôi từng đưa mẹ xem một bức tranh rồi bảo "Đây là cô bạn tưởng tượng của con tên là Sarah, bạn này chết hồi 6 tuổi mẹ ạ". Ba năm sau em gái tôi đưa mẹ xem bức tranh y hệt và cũng nói điều y hệt.
24.
Em họ tôi công tác ở ngân hàng từng có lần đưa các con trai đến chỗ làm. Khi mọi người đang đợi, bỗng một trong số các cháu tôi nói vu vơ với một phụ nữ đứng cạnh rằng bà ấy đã bị bắt và có quyền giữ im lặng. Trong chỉ tầm một tháng sau, chính người phụ nữ đó đã thật sự bị bắt giữ vì tội danh trộm số tiền lên đến hàng triệu từ ngân hàng.
25.
Tôi còn nhớ hồi mình 4 tuổi, tôi vẫn thường tự hát một bài để cảm thấy dễ ngủ hơn. Rất lâu sau này, tôi nghe thấy y bài hát này trên băng VHS và liền hỏi mẹ về ca khúc này. Hóa ra đây chính là bài hát mà bà tôi đã viết tận 20 năm trước khi tôi ra đời. Khi tôi sinh ra bà đã mất được 6 năm.
(Còn nữa)