Những \'anh hùng\' của người Sài Gòn
Người Sài Gòn dễ thương cũng là một trong những "đặc sản" mà Sài Gòn may mắn có được. Phóng khoáng, sòng phẳng, hay giúp đỡ người khác đã ăn sâu vào máu của người dân ở thành phố rộng lớn bật nhất này. Có khi họ còn là anh hùng của bạn trong lúc đi đường nữa đó.
"Bữa sau trả cũng được"
Giữa những người xa lạ với nhau, anh hùng giữa đường phố Sài Gòn là người nói câu: "Bữa sau trả cũng được!".
Chắc chắn bạn đã từng một lần lơ đễnh ra đường mà để quên bóp ở nhà, hoặc mua đồ mà không có tiền lẻ đưa, người bán hàng tuy chỉ lời vài đồng bạc lẻ từ mỗi món đồ nhưng vẫn hào phóng mà nói câu "bữa nào ghé đưa cũng được". Câu nói nhẹ nhàng vậy mà làm ấm lòng người mua vô cùng tận. Giống như câu chuyện anh chàng bán dừa từng gây sốt này vậy. Anh chẳng cần hỏi tên hay nhớ mặt vị khách quên mang tiền, cũng chẳng cần biết bao giờ cô gái này quay lại trả, anh vẫn vui vẻ niềm nở cho cô mua thiếu. Vì đơn giản, người Sài Gòn vẫn thường đặt niềm tin vào "người dưng nước lã" như thế.
Chừa đường nhỏ bên phải để người khác rẽ
Ở các ngã tư, thường thấy phần đường nhỏ xíu bên góc phải được chừa lại đủ để một chiếc xe đi qua. Đơn giản vì Sài Gòn đất chật người đông nên giao thông phải nhường nhịn nhau cho dễ sống. Tuy trong luật giao thông đường bộ thì người đi đường không được rẽ phải khi không có tín hiệu đèn, biển báo hay vạch kẻ đường, nhưng vì tình trạng kẹt xe ở Sài Gòn nan giải quá nên các anh công an cũng "nhắm mắt" cho qua để người dân về nhà sớm vào giờ cao điểm. Vì vậy người Sài Gòn hay chừa một lối đi nhỏ để người khác dễ rẽ vậy.
"Gái chưa chồng" chị ơi!
"Gái chưa chồng" - "Chống chưa gài".
Câu nói lái vui này cũng bắt nguồn từ thói quen nhắc nhở mọi người gạt chân chống khi đi trên đường. Cứ thấy có người đãng trí quên gạt chống thì thể nào cũng sẽ có người chạy kè kè kế bên nhắc nhẹ rồi vọt đi mất trong khi bạn còn chưa kịp gửi lời cám ơn họ.
"Lấy tà áo mưa lên chị ơi"
Có nhiều trường hợp đáng tiếc xảy ra khi tà áo mưa bị quấn vào xe dẫn đến té ngã hoặc tệ hại hơn nữa là gây tử vong. Trời Sài Gòn mưa nắng thất thường nên đôi khi nhiều người mặc vội chiếc áo mưa vào mà không kịp chỉnh lại phần tà áo, và nhiều chuyện đáng tiếc đã xảy ra. Người Sài Gòn mà thấy tà áo mưa của ai còn đang phấp phới là không yên lòng, phải chạy theo nhắc người ta khi nào họ nghe và kéo áo lên thì mới chạy đi. Bên cạnh nhắc nhở tà áo mưa, gạt chân chống thì còn nhắc luôn cả những lúc người khác quên bật đèn, quên tắt đèn xi nhan...
Người điều tiết giao thông bất đắc dĩ
Ở các ngã tư nhỏ vào giờ cao điểm thường xảy ra ùn tắc, kẹt xe kinh khủng do người dân không chịu nhường nhịn nhau. Đèn đỏ thì mặc đèn đỏ, ai cũng tranh thủ nhích lên một chút để về nhà nhanh hơn thành ra xe chồng chéo nhau kéo dài không lối thoát. Mỗi lần như vậy sẽ có một "anh hùng: xuất hiện. Thường là các bác xe ôm đậu ngay góc đường hoặc mấy anh thanh niên nhà gần đấy sẽ ra dẹp loạn dùm. Còn không có ai giải quyết, người đi đường "ngứa mắt" quá tự hóa anh hùng luôn.
Đó chỉ là một phần nhỏ trong bức tranh chung rộng lớn về con người Sài Gòn mà Lost Bird kể bạn nghe. Còn bạn thấy người Sài Gòn anh hùng ở điểm nào nữa, comment Lost Bird biết với!
- 0
- 0Bình luận