Bạn vốn dĩ đã rất đẹp, theo một cách riêng
Bạn từng sợ hay ghét nhất điều gì trên cơ thể mình? Bạn đã bao giờ cảm thấy tự tin khi có chúng chưa? Nếu bước qua được nỗi sợ vô hình ấy, bạn có suy nghĩ thế nào?
Tôi GHÉT trở thành tâm điểm!
"Tôi cao hơn những đứa con gái cùng lứa khác ít nhất là 10cm và tôi thật sự GHÉT vì phải trở thành tâm điểm bất cứ nơi nào mình đến, đặc biệt hơn là khi tôi bị thừa cân... Tôi ghét giày cao gót. Tôi cố gắng làm mọi thứ để không gây chú ý. Nhưng hôm nay lại khác, tôi yêu chính mình. Tôi thật sự yêu cơ thể của mình. Tôi đến những bữa tiệc với đôi giày cao gót, tự tin ngẩng cao đầu cùng với đôi môi đỏ được tô kỹ càng. Tôi tự hào được là chính mình. Chúng ta nên biết rằng mỗi người đều được ban tặng cơ thể với những đặc điểm riêng. Không ai giống ai cả. Người thật sự yêu bạn sẽ yêu tất cả con người của bạn - nhưng trước tiên bạn phải tự biết yêu chính mình. Điều này không hề dễ, nhưng hãy tin tôi. Tôi từng là người bước ra khỏi mặc cảm bản thân và tuyên bố rằng mình có thể làm được!" - Ingrid Lira chia sẻ.
Tôi đã không mặc váy ngắn hay quần short trong vài năm vì chân tôi bị rạn da
"Da của tôi RẤT TRẮNG. Ở tuổi dậy thì, tôi không mặc quần short hay váy ngắn vì luôn mặc cảm với các vết rạn da trên đôi chân mình. Nhưng bây giờ tôi đã vượt qua mặc cảm đó, nhận ra rằng hình như không ai để ý đến chúng cả. Dù vậy tôi cũng phải thừa nhận rằng vẫn chưa hoàn toàn thoải mái khi mặc đồ ngắn ra đường. Tôi nghĩ mình đã lớn lên trong nỗi sợ hãi và chưa thể mặc lại quần áo ngắn như mọi người được." - Natalia Weber cho biết.
Tôi luôn tự ti về cơ thể của mình cho đến khi nhận ra đó là điều duy nhất tôi đang làm...
"Tôi mắc chứng béo phì. Tôi luôn cảm thấy tự ti vì cơ thể béo ú của mình cho đến khi nhận ra đó là điều duy nhất tôi đã làm. Tôi cần phải sống tốt nhất có thể, vì vậy hôm nay tôi quyết định yêu tất cả mọi thứ, cơ thể căng tròn, vùng mỡ chảy xệ, nhân tiện, sức khỏe của tôi đang khá ổn! Những bài tập thể dục thật sự có hiệu quả rồi! Tôi sẽ không ngừng sống vì bản thân và yêu chính mình thay vì quan tâm đến một vài người chê tôi xấu xí. Luôn luôn có người bàn tán về bạn dù bạn có ốm hay mập. Bởi vậy, hãy vui vẻ lên và sống theo cách riêng của mình!" - Carla Juliane
Tôi ghét đôi chân "cầu thủ" của mình. Tôi đã dành cả đời để không mặc những chiếc đầm đáng yêu.
"Tôi đã từng nghĩ như vậy cho đến năm 28 tuổi, tôi mặc đầm đến quán bar, một gã nói với tôi: "Wow, cô có đôi chân rất đẹp!" Tất nhiên tôi không cần lời chứng nhận đó, nhưng câu nói ấy đã làm tôi tỉnh ngộ. Tôi đã lo lắng quá nhiều rồi. Và nó khiến tôi nghĩ rằng mình đã bỏ qua biết bao nhiêu cơ hội để mặc những chiếc váy lộng lẫy chỉ vì một phần cơ thể tôi không thích. Tôi muốn quay ngược thời gian để trở về gặp chính mình đang khóc trong phòng thử đồ ở tuổi thanh xuân, ôm cô ấy và nói Mọi thứ sẽ ổn thôi. Tin tôi nào!" - Elaine Andrade Barbosa
Tôi là cô gái da đen duy nhất trong nhóm bạn của mình. Tôi cảm thấy như thể mình không phù hợp với tiêu chuẩn làm đẹp.
"Tôi là cô gái da đen duy nhất trong nhóm... và hơn thế nữa, tôi luôn hơn bạn bè cả về kích cỡ lẫn cân nặng. Thanh xuân của tôi chẳng khác gì địa ngục, tôi xấu hổ khi phải đi biển bởi vì tôi nghĩ mình quá béo. Tôi sống trong khu vực người da trắng, cảm thấy mình không phù hợp với bất kỳ tiêu chuẩn làm đẹp nào thậm chí các chàng trai còn không thèm nhìn tôi.
Tôi đã dõi theo tất cả những người bạn của mình khi họ có một mối quan hệ, tán tỉnh nhau trong các bữa tiệc. Còn tôi thì được xem là người bạn tốt thường hay đưa những lời khuyên. Trải qua điều đó thật không dễ dàng. Tôi còn nhớ tôi không thích qua nhà bạn ngủ vì khi thức dậy trong họ thật sự tươi tắn, tóc dài thẳng mượt. Còn tôi khi nhìn vào gương, không biết mình nên bắt đầu từ đâu. Tôi chỉ muốn bật khóc.
Năm tôi 12 tuổi, tôi bị bệnh bulimia (chứng rối loạn ăn uống). Tôi không sống trong môi trường tốt để giữ lòng tự trọng của mình, nhưng kinh nghiệm đó đã giúp tôi nhận ra rằng tôi không chấp nhận bị ngược đãi. Hôm nay tôi nhìn nhận bản thân mình nhiều hơn, đặc biệt là vì tôi bắt đầu vào trường đại học. Tôi có thể thoải mái bởi xung quanh là những cô gái da màu giống mình." - Luísa Góes
Tôi không dám cột tóc vì sợ mọi người thấy đôi tai to của mình
"Tôi sợ muốn chết khi phải cột tóc lên vì tai tôi to lắm. Nhưng một ngày nọ, tôi quyết định vén tóc lên và tôi thấy không ai cười nhạo mình cả. tôi thật sự rất vui vì điều đó. Nghe có vẻ ngu ngốc, nhỉ? Nhưng cả đời tôi đã từng bị bắt nạt bởi tai to. bây giờ tôi đã vượt qua được nó, tôi nhận ra mình đã mất khá lâu để vượt lên nỗi sợ ấy." - Aline Müller
Ba năm đầu trong đời sống tình dục, tôi chưa bao giờ cởi áo ngực ra
"Vùng da ở ngực tôi bị chảy xệ. Trong ba năm đầu của đời sống tình dục, tôi quan hệ mà không hề cởi bỏ áo ngực ra. Năm ngoái, với sự giúp đỡ của một số người giúp tôi cảm thấy an toàn khi cởi bỏ chúng, tôi đã làm điều đó. Tất nhiên là tôi cảm thấy hạnh phúc hơn, cảm giác mình đẹp và quyến rũ hơn rất nhiều." - Mariana Martins
Tôi tự ti vì đôi chân gầy như que tăm
"Tôi phải dành cả thanh xuân của mình để tập mặc đồ ngắn như quần short, váy, đầm hay quần legging chỉ vì cảm thấy ngại khi có đôi chân gầy trơ xương như hai cây tăm. Thật tuyệt vời vì cuối cùng tôi cũng quyết định "giải thoát" đôi chân của mình khỏi mớ quần áo dài luộm thuộm. Thật thích thú vì tôi không còn cảm thấy nóng ở chân nữa" - Analu Tortella.
Tôi phải mặc tận hai cái quần dài, nó khá nóng nực!
"Tôi đã không thích cơ thể mình vì tôi thật sự rất ốm và bị bạn học cùng trường trêu chọc suốt. Tôi phải mặc hai cái quần để đi học, chúng nóng như quỷ. Tôi bắt đầu mặc quần ngắn lần đầu tiên vào năm 18 tuổi, sau đó nhận ra rằng mình thật ngu ngốc vì nghe những lời trêu chọc kia."
Ngày hè nóng nực, tôi vẫn phải mặc áo kín đáo đi học
"Tôi từng khá lo lắng về phần thịt dư ở hai bên nách vì vậy tôi tránh mặc áo hai dây đi học. Bây giờ, tôi không còn quan tâm nữa. Thậm chí tôi còn mặc áo ba lỗ mà không thèm cạo lông nữa cơ. Tuy tôi vẫn còn hay lo lắng về vấn đề ngoại hình của mình nhưng tôi nhận ra rằng hình như mọi người không quan tâm quá nhiều đến khuyết điểm này." - Camila Alves
- 0
- 0Bình luận