[How I Met My Idol] Hành trình gặp gỡ \'Hoàng tử ballad\' trong mơ (Kỳ 1)
Có lẽ, khoảnh khắc lần đầu tiên được gặp thần tượng ngoài đời chính là khoảnh khắc khó quên nhất, đáng nhớ nhất trong cuộc đời của tôi. Cái cảm giác có thể tận mắt nhìn thấy người mình thích, tận tai nghe người ấy hát chứ không phải thông qua những dòng chữ, những lời kể chuyện hay nhìn qua màn hình, ảnh chụp thật sự như đang ở trong một giấc mơ đẹp không muốn tỉnh dậy.
Tôi thích Super Junior nhưng bias thì chỉ có một mình cậu "em út quỷ quái" KyuHyun thôi nên tôi rất muốn được đi xem concert của anh ấy một lần. KyuHyun đã bắt đầu hoạt động solo của mình từ cuối năm 2014 nhưng chính thức tổ chức tour diễn Châu Á của riêng mình thì mới chỉ từ cuối tháng 10 năm 2016. Concert đầu tiên của KyuHyun là ở Seoul nhưng vì điều kiện không cho phép nên tôi chẳng thể đến Hàn xem concert của anh được. May sao, KyuHyun lại tổ chức một buổi concert cuối cùng trong chuyến lưu diễn vòng quanh châu Á của anh tại Thái Lan nên tôi biết rằng đây là cơ hội cuối cùng rồi, lần này nhất định mình có thể gặp được “người thương”.
Vì đã có quyết tâm nên tôi đã đã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi lần này thật kĩ càng. Kinh phí không được dư dả gì nên tôi cùng mấy người bạn đã cùng đặt phòng khách sạn với nhau để tiết kiệm. Tổng cộng có 6 người, bọn tôi chọn ở một hostel nhỏ gần khu China Town vì khu này nằm ở khoảng giữa sân bay Suvarnabhumi và Thunder Dome, cũng gần trung tâm của Bangkok nữa nên khá là tiện lợi. Tuy nhiên không phải cả 6 người đều đi concert mà chỉ có 4 người đi thôi, 2 người còn lại là bạn của bọn tôi nhưng họ chỉ đi để du lịch.
Nói đến câu chuyện đặt vé concert thì đúng là “khổ lên khổ xuống”. Concert tại Băng Cốc của KyuHyun là concert cuối cùng trước khi anh tạm nghỉ để thực hiện nghĩa vụ quân sự trong 2 năm, vì thế có rất nhiều fan muốn được gặp anh lần cuối để chào tạm biệt. Ở Thái KyuHyun cũng khá nổi tiếng nữa, một phần do là thành viên của Super Junior, một phần do KyuHyun làm đại diện cho một hãng đồ ăn ở đây nên tôi đã chuẩn bị tâm lý cho việc không mua được vé. Ban đầu tôi liên hệ với một fansite tại Thái của KyuHyun để nhờ giúp đỡ đặt vé concert. Nhưng “người tính không bằng trời tính”, lúc tôi chuyển tiền ra nước ngoài để mua vé thì lại gặp trục trặc từ phía ngân hàng nên chúng tôi đành phải tự mua trên trang web phát hành vé chính thức. Khi ấy tôi thực sự lo lắng không biết mình có thể mua được không. Và dường như có một sức mạnh kì diệu nào đó, vài phút dài tưởng như cả thế kỉ trôi qua tôi đã mua được vé với một vị trí ngồi khá đẹp và không khác dự định quá nhiều. Sau những ngày dài chuẩn bị thì bọn tôi chỉ muốn được đi luôn vì chờ đợi chính là khoảng thời gian mệt mỏi vô cùng tận.
Chúng tôi đặt vé máy bay để sang Thái vào ngày 17/3 ngay khi nhận được tin có concert khoảng 1 tuần vì bọn tôi đều muốn dành chút thời để có thể đi thăm thú Bangkok. Có lẽ do may mắn, gần đến ngày concert chúng tôi còn nghe được tin KyuHyun sẽ tổ chức một buổi kí tặng vào trước ngày đó nữa. Thế là cả bọn đã mừng như điên khi còn có một buổi "hẹn hò" ở fansign với “người thương”. Fansign diễn ra vào buổi chiều nhưng buổi trưa KyuHyun mới tới Thái. Cả bọn chúng tôi đã dự là sẽ ra sân bay để đón anh. Lần đầu được đón thần tượng ở sân bay nên bọn tôi không biết KyuHyun sẽ đi ra ở khu vực dành cho hành khách thông thường hay khu vực VIP. Chắc là fangirl luôn có thể “bắt sóng” nhau rất nhanh, mà lại cùng thần tượng nữa thì càng giống như “cá gặp nước”. Trong khi chúng tôi đang loay hoay giữa đại sảnh rộng lớn của sân bay Suvarnabhumi thì đã bất ngờ gặp được một bạn fan người Philippin cũng vừa xuống máy bay không lâu. Bạn ấy đã rất nhiệt tình chỉ cho bọn tôi đường ra khu VIP của sân bay. Sau một thời gian chờ đợi dưới cái nóng khiến người ta mệt mỏi của Bangkok, cuối cùng KyuHyun của tôi cũng đã lộ diện rồi. Khoảnh khắc ấy tôi sẽ nhớ mãi không quên mất, cảm giác đó đến giờ vẫn như in trong đầu tôi. Thật sự bùng nổ, trái tim trong lồng ngực như không phải của chính tôi nữa. Tôi hét và gọi tên anh ấy không ngừng, có lẽ đó là lúc tôi điên cuồng nhất từ ngày tôi sinh ra đến giờ. Thế giới trong mắt tôi khi ấy chỉ tồn tại một mình KyuHyun, không có bất kì ai khác. Dù tôi đã thích anh ấy rất lâu, nhưng khoảnh khắc lần đầu gặp gỡ ấy tôi đã thật sự bị hạ “knock out” luôn rồi.
Nếu yêu thích KyuHyun thì không ai không biết anh ấy là người rất thân thiện. Điều này không chỉ được công nhận bởi các fan mà cả những nghệ sĩ, nhân viên đã từng tiếp xúc và làm việc với anh. Bọn tôi cảm thấy thật sự may mắn khi được kiểm chứng điều ấy vào ngay lần đầu tiên gặp mặt này. Dù hôm ấy trời rất nắng, KyuHyun cũng vừa bay một chuyến dài từ HongKong tới, nhưng anh ấy không vội vã đi luôn mà nán lại rất lâu. Anh ấy đã vẫy tay rất nhiệt tình, sự nhiệt tình xuất phát từ tận đáy lòng mà tôi có thể cảm nhận được. Các fan xếp thành hàng dài ngồi ở một bên của cửa ra vào nên anh ấy đã đi xuống phía dưới, đứng trong nắng rất lâu để chào fan. Không chỉ vậy tôi còn để ý thấy được trên ngực áo của KyuHyun có cài một chiếc nơ đen, giống như là một sự tôn kính dành riêng cho Thái Lan trong thời gian cả đất nước này đang để quốc tang. Tôi đã rất vui, rất cảm động vì những hành động ấy, vì tôi biết mình đã không chọn nhầm người để thần tượng và yêu thương.
Tạm biệt KyuHyun ở sân bay, bọn tôi lại vội vã lên tàu điện ngầm để đi đến địa điểm tổ chức fansign. Từ sân bay đến địa điểm kí tặng bọn tôi đã khá vất vì không biết đường. Nhưng rồi bọn tôi lại gặp được một nhóm “đồng bọn” người Thái và các bạn ấy rất nhiệt tình chỉ đường cho bọn tôi. Cùng là fangirl, cùng chung thần tượng nên những câu chuyện của bọn tôi rất tự nhiên và mang đầy niềm vui dù chỉ xoay quanh một người là KyuHyun. Khi đến địa điểm tổ chức fansign thì đã có rất đông fan đến, đứng vây kín khu vực sân khấu. Bọn tôi đến sau nên rất khó tìm được chỗ đứng xem, nhưng sau một hồi loay hoay khắp nơi tôi đã tìm được chỗ đứng khá gần sân khấu.
Khoảng nửa tiếng sau khi bọn tôi tới thì KyuHyun cũng xuất hiện. Cả hội trường nơi đó giống như nổ tung, tất cả mọi người đều không kìm nén được cảm xúc và luôn gọi tên anh ấy thật to. Khi KyuHyun bước lên sân khấu cũng là khi tim tôi lại một lần nữa “chạy theo” chàng trai áo hồng đẹp đến chói loá kia. Lúc ở sân bay tôi không thể nhìn rõ mặt do đứng hơi xa nhưng lúc này tôi đã tận mắt thấy được thần tượng bấy lâu nay của mình đẹp thế nào. Da anh ấy rất trắng mặc chiếc áo hồng và quần bò xanh nhạt lại hợp vô cùng.
Sau khi KyuHyun giới thiệu và chào hỏi fans thì buổi kí tặng cũng bắt đầu. Một hàng dài các fans đã lần lượt được lên nhận chữ kí và bắt tay với anh. Bọn tôi không có may mắn được kí tặng nên đứng dưới xem vừa vui lại vừa buồn. Vui vì có thể ngắm thần tượng thoả thích, còn buồn vì không được anh ấy kí tặng như những người khác. Vì có tới hơn 100 người lên kí nên thời gian kí tặng kéo dài gần 2 tiếng. Dù đứng dưới có hơi chật chội và mỏi chân nhưng bọn tôi lại không muốn bỏ lỡ một giây phút nào nhìn ngắm KyuHyun. Tôi lúc ấy còn nghĩ nếu có ai bảo tôi ngắm anh ấy cả ngày thì tôi cũng tình nguyện luôn.
Đây là fancam duy nhất tôi quay được tại fansign vì các fan ở đó quá đông, lúc quay hay bị rung và tôi là một người không quá thích quay chụp nên chỉ có đúng một đoạn video ngắn thế này
Dù chẳng muốn rời xa nhưng “bữa tiệc nào rồi cũng phải tàn”, tất cả chúng tôi phải tạm biệt KyuHyun. Chàng trai thân thiện ấy lại một lần nữa đứng chào fan thật lâu, chào hết các fan tầng một rồi lại chào đến fan ở tầng 2. Bọn tôi cũng đứng đó vẫy tay nhiệt tình dù trong lòng không muốn một chút nào. Sau đó tôi chạy theo KyuHyun ra đến cửa tầng hầm gửi xe và dừng lại. KyuHyun chỉ vừa mới rời đi mà tôi đã thấy nhớ da diết thế này rồi. Nhưng nghĩ đến ngày mai chúng tôi có một buổi hẹn chính thức nữa nên bọn tôi đã ra về, cùng nhau đi ăn uống sau một ngày dài đầy hạnh phúc.
“Hẹn gặp anh ngày mai nhé, Hoàng tử ballad của em ^_^”
(còn tiếp)
- 0
- 0Bình luận