logo-maybe-vn
Mở app
Bluesky
Bluesky7 năm trước
Lostbird

Nepal, nơi da người cũng là một mặt hàng để buôn bán

Vết sẹo không bình thường

Ba năm trước, khi Sushila Thapa trốn thoát khỏi một nhà thổ ở Mumbai để trở về quê hương của mình ở Nepal, cô ấy không để tâm chút gì về vết sẹo lớn trên lưng mình cả. Điều quan trọng với cô lúc ấy, đó là cô đã được trở về nhà .

img 4029 min e1488790864738

Khu vực biên giới Nepal- Ấn Độ luôn được biết đến là nơi trung chuyển của những phi vụ buôn bán da và nội tạng bất hợp pháp.

Một năm sau, khi nhìn thấy một người phụ nữ khác có vết sẹo tương tự như của mình, cô nhận ra rằng, các vết sẹo trên da cô không phải đến từ những vết thương thông thường. Lấy hết can đảm, cô đã tự mình tìm kiếm câu trả lời cho bản thân, và sự thật thì khiến cô không khỏi bàng hoàng: Da của cô và người phụ nữ trên đã bị "lột" ra để bán cho những khách hàng giàu có phía bên kia biên giới.

Người phụ nữ trên đã tự nguyện bán hơn 0.01 m2 da của mình với số tiền 10.000 Rupee (hơn 150 USD) để trả nợ gia đình. Tên cò môi giới đã hướng dẫn cô bán da cũng là kẻ lôi kéo cô vào ngành công nghiệp mại dâm. Tên này cũng tiết lộ, “mớ da” trên được dùng cho ngành công nghiệp thẩm mĩ, cụ thể là cho việc ghép da, thay vì sử dụng mô nhân tạo.

img 4117 min

Những phụ nữ này phải che mặt để không làm lộ những vết sẹo do việc bán da để lại.

Tên cò sau đó cũng tiếp cận Thapa và dẫn cô đến một cơ sở massage ở thành phố Kathmandu, nơi cô sẽ được ứng trước “lương” 3 tháng tiếp theo. Tại đây, Thapa phải chủ yếu phục vụ cho những người đàn ông từ các nước Nam Á. Nếu cô muốn yêu cầu họ sử dụng bao cao su, những người này có thể yêu cầu hủy buổi “massage” này ngay lập tức. Mỗi một "buổi massage" tại đây, các nhân viên sẽ kiếm được 5000 Rupee (tương đương 74 USD).

Các cơ sở làm đẹp thế này có mặt ở khắp nơi trên cả nước, nhưng lại hoàn toàn không có sự xuất hiện của các khách nữ bản địa. Đa phần các phụ nữ đến đây massage toàn thân là các khách du lịch đến từ phương Tây. Đó là lí do tại sao, tôi (tác giả bài báo - ND) lại xuất hiện tại đây, và gặp gỡ Thapa. Trong suốt buổi trị liệu, tôi bắt đầu nói chuyện với cô ấy khi nói về những chuyện như là về bộ phim mới nhất của Shahrukh Khan, hay những loại kem nào có thể trị mụn. Khi đã tạo được niềm tin, tôi bắt đầu nói lên những thắc mắc mà tôi đã quan sát được từ chỗ phòng khách ở cơ sở “mờ ám” này.

“Tôi không nhận được bất kỳ yêu cầu nào,” là tất cả những gì cô nói với tôi, đồng thời cô cũng nhấn mạnh về hậu quả chắc chắn sẽ xảy ra nếu cô tiết lộ thêm bất cứ điều gì. Bất chợt, cuộc trò chuyện bị gián đoạn bởi một phụ nữ lớn tuổi, cũng là người điều hành cơ sở. Hẳn rằng, ai đó đã tiết lộ cho bà ta về chuyện này, và ngay lập tức, tôi được một nhân viên khác tiếp nhận. Thật may mắn, tôi đã được Thapa hé lộ thêm một số tip cần thiết để giúp tôi hiểu sâu hơn về những góc khuất phía sau công việc trên.

Kathmandu hay Las Vegas của Ấn Độ?

Hầu như tất cả mọi thứ đều được bày bán sau 9 giờ tối, khi các câu lạc bộ đêm trên đường Thamel ở Kathmandu mở cửa. Những quán bar nhỏ tại đây cũng cung cấp những dịch vụ không thua gì những người anh em của nó ở Las Vegas hoặc Amsterdam, dành riêng cho đàn ông Ấn Độ trong các chuyến du lịch một mình hoặc theo nhóm. Việc ghé thăm những quán bar “đèn mờ” thế này chả phải điều gì quá to tát với họ, bởi họ đang ở cách xa quê nhà, nơi hành vi trên luôn bị lên án, cả trăm dặm.

img 3786 min

Đường phố Kathmandu vào 11 giờ đêm, với ánh đèn nhập nhoạng, tiếng nhạc ồn ào không kém gì tụ điểm ăn chơi nổi tiếng nào trên thế giới.

Một số đồng nghiệp khác giới ở Kathmandu của tôi là những người đã giúp tôi ra vào những quán bar này sau 11 giờ tối. Việc là môt phụ nữ chưa chồng cùng với ba người đàn ông “không phải bản địa” cũng làm dấy lên không ít nghi ngờ từ những cặp mắt tò mò khác, bởi tại đây cũng có rất cặp đôi đến để “vui vẻ” trước khi “hành sự” tại một phòng khách sạn nào đó.

Tôi hỏi một tên cò rằng, liệu họ có sẵn “da người” cho một người quen giàu có nhưng bị bỏng nặng của tôi không. Lập tức tên này trả lời: "Nếu khoản thanh toán mà ít hơn 50.000 rupee (khoảng 746 USD) thì có thể giao dịch ngay được." Hình ảnh của bệnh nhân cũng được người này yêu cầu mang đến để phục vụ cho việc tìm kiếm mẫu da phù hợp. Hắn ta cũng muốn biết thêm về nhóm máu và những hồ sơ y tế của bệnh nhân, để chắc chắn rằng, tôi không phải là một khách hàng “ma”. Tôi đưa cho tên này một mớ giấy tờ giả mạo dưới tên một người họ hàng không có thực của tôi. Chỉ sau hai ngày, tôi đã lập tức nhận được một cuộc điện thoại báo “có hàng”.

“Người ta có nhu cầu rất lớn về da. Một miếng da có diện tích 0,64 m2 được bán với giá 50.000 Rupee (746 USD) đến 1.000.000 Rupee ở Delhi và Mumbai." Cò mồi sẽ là người đưa phụ nữ đến biên giới Ấn - Nepal. Từ biên giới, một chân rết khác sẽ đưa họ đến Ấn Độ và giao họ cho một bên thứ ba, và những kẻ này sẽ chịu trách nhiệm lấy da để đem bán. Trên giấy tờ, người bán da phải khai là “hiến tặng cho mục đích nhân đạo”, một kẻ buôn người có tên Prem Basgai, hiện đang phải thụ án tại nhà tù quận Kabrepalanchowk, chỉ cách Kathmandu 50 km tiết lộ. Kẻ này đã bị cảnh sát bắt vào một năm trước khi bắt quả tang đang thực hiện hành vi bán thận, mà chủ yếu nguồn đến từ một quận mang tên "Ngân hàng thận Nepal".

Bán nội tạng của con người là một hành vi phạm pháp, chiếu theo luật pháp của Nepal. Luật về cấy ghép các mô và nội tạng người, năm 2014, nghiêm cấm hành vi bán mô và nội tạng cả ở Ấn Độ. Luật quy định rằng những bộ phận này chỉ có thể được chấp nhận khi nó được đem ra để hiến tặng. Tuy nhiên, việc giả mạo tài liệu được thực hiện rất dễ dàng ở cả Ấn Độ và Nepal. “Một số sinh viên đại học cũng nhúng tay vào vụ này,” Basgai nói.

img 3909 min 1

Một nạn nhân từng bán thận thông qua sự cò mồi của Basgai, và phải chịu nhiều tổn hại sức khỏe khi mất đi một quả thận.

Không chỉ thận, Basgai cũng kiếm được 30.000 - 50.000 rupee (447- 746 USD) cho mỗi miếng da mà tên này bán được cho những bên có yêu cầu. Với người bán, Basgai chỉ trả cho họ 5.000 rupee (74 USD). Sau đó, các mô này được đem đến những các phòng thí nghiệm (mà nhiều trong số này khá uy tín) để xử lí rồi xuất sang Mĩ và nhiều quốc gia phát triển khác. Tại đây, nó được sử dụng trong nhiều thủ thuật thẩm mỹ khác nhau như làm to dương vật, nâng ngực và bơm môi, mà Ấn Độ là thị trường đang phát triển.

Việc kinh doanh mô sống và nội tạng người đã sinh lời khủng đến mức, đang có một số lượng lớn người đang dấn thân vào nó. Theo Basgai, mới đầu, không có nhiều cò nội tạng cho Ấn Độ, nhưng bây giờ, mạng lưới chân rết cùng các “đầu nậu” đang ngày càng nhiều lên. “Những đường dây như vậy thường rất phức tạp. Mặc dù có tới 300 quả thận được đem ra buôn bán chỉ riêng từ Kabrepalanchowk, chỉ có ba trường hợp trong đó đó được đăng ký cho đến nay." Pooja Singh, Giám đốc Cảnh sát của Kabrepalanchowk cũng nói thêm rằng, từ trước đến nay, không có đơn khiếu nại nào được gửi đến.

Câu chuyện kinh hoàng của các nạn nhân

“Ai sẽ là người dám đứng lên khiếu nại chứ? Chúng ta đã thấy những nơi mà mạng sống ở đó là vô giá trị. Bằng chính đôi mắt của mình, tôi đã nhìn thấy những người phụ nữ đã cự tuyệt bán dâm và phải nhận lấy cái chết, còn xác của họ thì bị vứt vào trong máng xối. Một khách hàng còn làm bỏng lưỡi đứa con trai hai tuổi của tôi bằng một điếu thuốc lá. Bây giờ dù thằng bé đã bảy tuổi rồi, mà vẫn không thể nói một câu ra hồn. Khi được giải cứu và đưa đến các trung tâm phục hồi chức năng, quá khứ sẽ là điều mà bọn tôi không nói tới. Quên nó đi thì càng tốt. Chúng tôi cũng cố gắng thuyết phục bản thân rằng những điều khủng khiếp như vậy không từng xảy ra với mình”, Rekha, một phụ nữ 30 tuổi, bị buộc bán thận và sau đó bị đưa đến Mumbai và Kolkata.

img 3778 min

Một booth thông tin của tổ chức nhân quyền phi chính phủ, luôn không được người ta quan tâm.

"Phụ nữ thường bị cho dùng ma túy hoặc thuốc an thần trước khi lấy da. Ví dụ, nếu một khách hàng muốn thử một cái gì đó mạo hiểm và sẵn sàng trả tiền cho điều đó, sẽ có một người phụ nữ được tiêm thuốc an thần và gắn chặt với giường. Khi những cô này tỉnh lại, họ sẽ thấy một mảng da trên cơ thể mình bị lột ra, và chỉ còn biết đường chạy trối chết để không bị lột thêm một phần nào nữa. Nhiều người đàn ông lại thấy được thỏa mãn bằng những điều kinh khủng như vậy. Hẳn rằng cô ấy sẽ nghĩ khách hàng của mình là người làm điều đó,” cô nói thêm.

Thường thì các gia đình tại địa phương phải phụ thuộc vào những tên cò với mong muốn được nhận thêm các công việc vặt để kiếm tiền. Nhiều trong số họ sau đó cũng sẽ tự biến mình thành kẻ buôn người. Đây chính xác là những gì đã xảy ra trong trường hợp của Basgai. Tên này và vợ của hắn cũng bán thận của mình, và khi họ nhận ra các bộ phận cơ thể cũng có thể đem lại một khoản lớn, họ bắt đầu thuyết phục mọi người rằng một quả thận là đủ để sống; còn hai quả thận là một thứ xa xỉ.

img 3904 min

Người dân ở đây cũng tìm cách bảo vệ cho những kẻ cò mồi buôn bán nội tạng và mô sống con người.

Ông nói rằng, nạn nhân đa phần là phụ nữ, bởi vì da và cơ quan luôn ở tình trạng tốt hơn vì họ không hút thuốc hoặc uống rượu. Phụ nữ Nepal chủ yếu nhắm bị nhắm vào vì màu da sáng hơn.

“Lần đầu tiên tôi bắt gặp những tên bán da người là ở Sindhupalchowk. Một số người trong cộng đồng địa phương nói rằng da đang bị buôn bán cho mục đích phẫu thuật thẩm mỹ. Mặc dù chúng tôi đã cố gắng làm điều gì đó, nhưng rất khó để lần theo tung tích mấy vụ này vì mọi người sợ lên tiếng. Cho nên đến giờ vẫn chưa có gì được thực hiện cả”, Jeevanti, một nhân viên khác chia sẻ.

img 3901 min e1488790717956

Các "làng buôn nội tạng" mọc lên như nấm để đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của thị trường.

Một người giấu tên, hiện đang làm việc cho công ty phân phối các sản phẩm có nguồn gốc từ con người cho thị trường Ấn Độ, nói rằng cạnh tranh trên thị trường kinh doanh mô người sống này là rất khắc nghiệt và chủ yếu họ mua mô qua nhiều kênh khác nhau, đa phần là các ngân hàng mô và những phòng thí nghiệm. "Nguyên liệu thô đi từ Ấn Độ đến Mỹ, sản phẩm được sản xuất tại Mỹ và bán lại cho Ấn Độ. Đó là cách thị trường này vận hành," anh nói.

Một ngành kinh doanh béo bở

Allloderm, một trong những chế phẩm sinh học được sản xuất bởi LifeCell, đã giúp doanh số bán hàng hàng năm của công ty này tăng hơn 41% mỗi năm, đồng nghĩa với đó là doanh thu cũng đặt mức tăng trưởng lên tới 72% một năm. Không chỉ riêng LifeCell, có hơn 13 công ty khác cũng tham gia thị trường này, và đi kèm với đó là những khoản lợi nhuận đáng mơ ước.

biologicgrafts

Sản phẩm này chủ yếu được sử dụng cho nhiều ca phẫu thuật thẩm mĩ trên thế giới.

Về nguồn gốc của các sản phẩm trên, đại diện LifeCell khẳng định, nó đều được cung cấp bởi các ngân hàng mô sống ở Bắc Mĩ. Nhưng thực chất, theo các báo cáo của những tổ chức nhân quyền, rất nhiều mô sinh học, thành phần của nhiều sản phẩm nói trên, lại có liên quan đến các nước như Ấn Độ, hay Nepal. Tuy nhiên, các hồ sơ, giấy tờ chứng minh nguồn gốc của những tế bào này đã bị “phù phép”, gây khó khăn cho quá trình điều tra của cả những cá nhân và tổ chức phòng chống buôn người tại đây.

Trong khi đang có hàng nghìn ngôi sao nổi tiếng Hollywood, cũng như rất nhiều khách hàng giàu có khác đang sử dụng những sản phẩm làm đẹp đắt tiền để duy trì tuổi thanh xuân, thì vẫn còn đó vô số những người phụ nữ nghèo khổ, bán đi từng “miếng da”, "mớ thịt" trên cơ thể mình, chấp nhận những vết sẹo dài khủng khiếp cốt chỉ vì miếng ăn cho bản thân.

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Bluesky
Bluesky7 năm trước
Lostbird

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)