Giữa \'biển đam mỹ\' mênh mông, ai mới là \'chàng công quốc dân\' trong lòng các hủ nữ?
Lam Vong Cơ (Ma Đạo Tổ Sư)
"Hàm Quang Quân" Lam Vong Cơ thường được gọi vui là "quý ông mất vợ mười ba năm", nhưng đằng sau cách gọi vui ấy là cả một câu chuyện bi thương và đầy những tiếng thở dài.
Mối tình si của Lam Vong Cơ bắt đầu từ những năm tháng thiếu thời, khi cuộc sống lặng lẽ ở Vân Thâm Bất Tri Xứ chợt xuất hiện hình bóng một người hay đùa dai và khiến y phải phá vỡ mọi nguyên tắc của chính mình. Sự bắt đầu đó không có điểm dừng, dẫu cho sau này Ngụy Anh đã tan thành trăm mảnh chẳng thể siêu sinh.
Dù rằng ngày trùng phùng, trên gương mặt luôn lạnh lẽo kia không biểu đạt quá nhiều cảm xúc, thì độc giả vẫn hiểu Lam Vong Cơ đã hạnh phúc nhường nào vì mười ba năm chờ đợi không hoài phí.
Một câu nói nổi tiếng của Lam Vong Cơ gợi nên rất nhiều chua xót cho độc giả:
Huynh trưởng, ta muốn mang một người về Vân Thâm. Mang về, giấu đi...
Phòng Vũ (Kim Bài Đả Thủ)
Trên võ đài, Phòng Vũ "bất khả chiến bại", nhưng dưới võ đài anh cũng có những nỗi niềm không biết ngỏ cùng ai. Đó chẳng những là quá khứ đầy day dứt mà còn là cảm xúc mơ hồ không thể nói thành lời đối với Dương Lỗi. Anh coi Dương Lỗi như anh em để giãi bày tâm sự, anh thảng thốt khi bọn họ đi quá giới hạn rồi đẩy cậu ra xa, và cũng chính là anh - lo sợ cậu sẽ biến mất khỏi cuộc đời mình.
Đối lập với Dương Lỗi luôn chủ động, Phòng Vũ dường như trầm tĩnh hơn. Tình yêu trong anh là nước chảy đá mòn, mưa dầm thấm đất, là từng bước từng bước một khảm nhập người ấy vào trong sinh mệnh.
Dẫu rằng khát khao suốt đời anh là một gia đình êm ấm, dẫu rằng tính hướng của anh hoàn toàn bình thường thì Phòng Vũ cũng sẵn sàng bỏ quên tất cả. Đơn giản vì Dương Lỗi yêu anh, cần anh, còn anh cũng không thể mất đi cậu.
Quý Minh Hiên (Mạo Hợp Thần Ly)
"Quý tiên sinh" dường như có tất cả, cái anh không có họa chăng chính là hồi ức của người mình yêu. Quý Minh Hiên dùng tất cả sự chân thành để săn sóc, yêu thương một người, bất chấp trong trí óc mơ hồ của người ấy không hề có hình bóng anh, bất chấp từng giây từng phút người ấy chỉ coi anh là mối tình đầu tan vỡ. Để rồi khi tỉnh táo lại, những tháng ngày gần gũi đối với người ấy chỉ như một giấc mơ. Còn anh là khuôn mặt nhạt nhòa không tài nào nhớ ra nổi.
Mở đầu, độc giả cho rằng Quý Minh Hiên cũng như những tiểu công khác trong một cốt truyện hợp đồng bao dưỡng: nhiều tình nhân bên ngoài và là chú ngựa bất kham mà không thảo nguyên nào có thể níu chân. Nhưng rồi sự thật được hé lộ: từ đầu tới cuối trái tim Quý Minh Hiên chỉ thuộc về một người duy nhất. Anh trả giá mọi thứ để có được tình yêu ấy, và hơn ai hết Quý tiên sinh xứng đáng nhận được một kết thúc có hậu.
Thẩm Nguy (Trấn Hồn)
Một trường hợp có thể coi là sư phụ của thuật "thâm tàng bất lộ", đó là thầy ngữ văn Thẩm Nguy. Đây cũng là người đàn ông khiến chúng hủ phải hoang mang trước khả năng phân biệt công - thụ của mình, và nhiều nàng từng khóc ròng khi tác giả Priest hé lộ chân tướng "kèo trên - kèo dưới".
Nhìn vậy mà không phải vậy. Thẩm Nguy luôn miệng "nam nam thụ thụ bất thân", Thẩm Nguy đầu mắt cuối mày đều ánh lên khí thế chính nhân quân tử, Thẩm Nguy đó kỳ thực là kẻ mà thần tiên hay yêu ma quỷ quái đều phải e sợ.
Và vẫn là "Quỷ vương" Thẩm Nguy đó, trải qua luân hồi chuyển thế bao nhiêu lần, cũng chỉ chung tình với một mình "Côn Luân Quân" Triệu Vân Lan.
Lê Thúy (Tượng Tâm)
Từ một cậu nhóc ủy mị và yếu đuối, Lê Thúy dần ý thức được mục tiêu của cuộc đời cậu là gì, ai là người cậu muốn bảo vệ, và từng chút thoát khỏi chiếc kén xấu xí chật chội, trở thành một người đàn ông mạnh mẽ, vững vàng.
Nếu đã đọc Tượng Tâm, dõi theo quá trình thoát xác đau đớn ấy, có lẽ độc giả sẽ nhớ về Lê Thúy như sau: Đầu tiên là thiếu niên mười tám tuổi xinh xắn, giỏi bếp núc và chỉ thích dùng điện thoại người già. Sau đó anh trở thành chàng trai rắn rỏi vượt qua khóa huấn luyện khắc nghiệt, rồi điều hành cả tập đoàn lớn một cách thuần thục trơn tru.
Cùng với sự trưởng thành của Lê Thúy, là tình yêu cậu dành cho Lục Thương. Tình yêu không bao giờ thay đổi, lòng trung thành không bao giờ mất đi. Mục tiêu cuộc đời cậu là Lục Thương. Người cậu muốn bảo vệ cũng chỉ có một mình Lục Thương.
Ngụy Chi Viễn (Đại Ca)
Suốt thời thơ ấu, Ngụy Chi Viễn luôn hy vọng mình có thể lớn thật nhanh, trở thành điểm tựa cho "đại ca" Ngụy Khiêm. Cậu giống một loại trái cây tự ép bản thân chín trước thời vụ. Không chỉ mạnh mẽ hơn, không chỉ được Ngụy Khiêm tán dương, mà còn phải là bờ vai cho Ngụy Khiêm - kẻ luôn tỏ ra cứng cỏi - đồng ý dựa vào.
Thế giới của Ngụy Chi Viễn từ năm sáu tuổi và có lẽ là cho đến hết cuộc đời, chỉ xoay quanh Ngụy Khiêm. Cậu bất cần từ trong cốt tủy, dường như không động lòng trước bất cứ điều chi, bởi toàn bộ chân thành lẫn mối bận tâm đều đã dâng hiến hết cho một người mất rồi.
Giản Quân Khải (Trùng Sinh Chi Sủng Nhĩ Nhập Hoài)
Trong kiếp trước, Giản Quân Khải là một nam thứ điển hình: đẹp (tất nhiên), có tiền, dịu dàng, si tình cực độ,... nhưng vẫn chịu thua trước tên nam chính tệ bạc. "Nhọ" hơn, Giản Quân Khải còn phải nhìn người anh yêu sâu đậm là Dư Hạc rời khỏi thế gian, trong cơn hấp hối để lại một câu:
Kiếp sau anh phải sớm xuất hiện cho tôi.
Trời thương, Giản Quân Khải được sống lại một lần nữa (với tư cách nam chính ngời ngời), được trao cơ hội xuất hiện trước Dư Hạc sớm hơn kẻ cặn bã đã bỏ rơi cậu. Câu chuyện khi ấy mới thực sự bắt đầu, hai người cùng nắm tay nhau đi đến cái kết viên mãn - xứng đáng cho sự kiên trì bấy lâu cũng như tình yêu bao la của Giản Quân Khải.
Dịch Thiên (Mục Nhiên)
Trường hợp của Dịch Thiên hẳn sẽ gây tranh cãi khi đứng trong hàng ngũ này. Nhưng xét đến những dày vò anh phải chịu đựng, những quyết tâm anh bỏ ra để Mục Nhiên tin tưởng mình, chẳng lẽ không bạn đọc nào mủi lòng trước Dịch Thiên?
Vì Mục Nhiên, anh vào bếp học nấu nướng, anh luyện được đức tính nhẫn nhịn, anh cố gắng thấu hiểu, anh thử bày tỏ lòng mình. Sự thay đổi rõ rệt của Dịch Thiên ở thời điểm đó tiếc rằng Mục Nhiên vô tri không hề hay biết, song người ngoài nhìn vào đều phải kinh ngạc. Bởi lâu nay, Dịch Thiên vốn chỉ sống cho riêng mình.
Dịch Thiên chấp nhận để cha đánh nhập viện, chấp nhận từ bỏ quyền thừa kế, chấp nhận mọi "yêu sách" của gia đình để được ở bên Mục Nhiên. Như vậy đã đủ để người đàn ông ấy có được sự cảm thông và ngưỡng mộ hay chưa?
- 0
- 0Bình luận