WC 2018: 10 năm cống hiến và gồng gánh Argentina, Messi đã đủ \'vĩ đại\' mà không cần giành World Cup
Nỗi thống khổ của “Vua về nhì”
Năm 2014, Argentina rời World Cup với vị trí thứ hai sau khi bị “cỗ xe tăng” Đức hạ gục với tỉ số 0 – 1. Năm 2015 và 2016, Argentina gặp Chile tại chung kết Copa America và bị đánh bại bằng loạt đá luân lưu 11m. Đối với cầu thủ đẳng cấp thế giới như Lionel Messi, đây rõ ràng là một điều cay đắng trong sự nghiệp thi đấu của anh.
https://www.youtube.com/watch?v=D-PgR_gq49g
Sau 3 năm liên tiếp về nhì, cùng sức ép từ áp lực và mệt mỏi cực độ, Messi nói lời từ giã đội tuyển quốc gia. Đây là một cú sốc lớn cho đất nước Tango. Người dân Argentina xuống đường biểu tình, tổng thống buộc phải can thiệp, để nhận được cái gật đầu đồng ý quay trở lại của Messi. Tuy nhiên, lần quay lại này của M10 phải chăng là một sai lầm?
Cuối năm 2017, trên Con đường vinh quang ở quảng trường Paseo de la Gloria tại thành phố Buenos Aires, Argentina, người dân phát hiện bức tượng Lionel Messi nằm sõng soài dưới đất. Đây là lần thứ 2 trong năm, tượng của siêu sao Messi bị phá hoại. Có tin đồn cho rằng, động cơ đằng sau hành động này là do sự tức giận và bất mãn với Messi của một số cổ động viên quá khích. Họ không hài lòng trước thái độ thờ ơ và tinh thần “xịt khói” của Messi với La Albiceleste (tên gọi khác của tuyển Argentina).
Messi, như mọi lần, chỉ im lặng và tập trung thi đấu. Trong trận đấu với Ecuador, La Pulga đã lập cú hat-trick, giúp Argentina giành chiến thắng 3 – 1 để nhận được tấm vé thẳng tiến đến nước Nga. Còn truyền thông dành hàng loạt mỹ từ ca tụng Messi. Họ gọi Messi là Đấng cứu thế, là Thánh sống. Nếu không có Messi, đội quân áo trắng xanh sẽ có một mùa hè nằm dài trên biển và thảnh thơi xem World Cup.
Ngày 9/6, Argentina hành hương đến Jerusalem để tham gia trận đấu giao hữu với Israel. Messi chia sẻ:
“Tôi thật sự rất muốn viếng thăm Đất Thánh. Đối với Argentina, đây là một chuyến đi quan trọng và có ý nghĩa rất lớn về mặt tinh thần. Tôi tin rằng chuyến hành hương đến Jerusalem trước thềm World Cup sẽ giúp chúng tôi thi đấu tốt hơn.”
Trước áp lực rất lớn, chuyến đi này có lẽ sẽ giúp Messi nhẹ lòng và vững tin hơn khi chính thức bước vào giải đấu quan trọng nhất trong sự nghiệp quần đùi áo số của anh.
Vòng bảng tử thần và bi kịch của một thiên tài
“Muối mặt” chia điểm với “chiến binh Viking” Iceland
Argentina có trận ra quân trong tư thế “chiếu trên” so với Iceland nhưng họ không thể hạ gục nổi những chiến binh Viking và ra về với kết quả hòa. Với Messi, đây rõ ràng là một kết quả không như mong muốn. La Albiceleste có quá nhiều điểm chết về mặt chiến thuật và nhân sự. Nếu không muốn xách va li về nước sớm, Messi và đồng đội sẽ phải nỗ lực rất nhiều trong 2 trận chiến sắp tới.
Thua bạc nhược trước “đội bóng rực lửa” Croatia
Chủ nhật sau trận đấu với Iceland, Messi không tham gia bữa tiệc Ngày của Cha với đồng đội. Anh tự nhốt mình trong phòng, không buồn nói chuyện với ai. Có thể anh mệt, có thể anh vẫn bị ám ảnh bởi đá hỏng penalty, hoặc vì một lí do khác mà chẳng ai rõ. Trong phần lễ chào cờ trước trận đấu với Croatia, cổ động viên bắt gặp một hình ảnh không nên có ở đội trưởng Messi. Anh nhắm nghiền mắt, tay bóp trán, gương mặt hết sức uể oải.
Anh làm sao vậy, Messi? Phải chăng anh đã thấm mệt cả thể chất lẫn tinh thần?
Dù nguyên nhân là gì, đội tuyển và cổ động viên Argentina chỉ mong anh sẽ lấy lại phong độ. Đáng tiếc thay, đêm Nizhny Novgorod trở thành một cơn ác mộng của Messi và hơn 43 triệu người dân xứ Tango.
Hòa một, thua một, Argentina và Messi trở thành tâm điểm của báo chí và các nhà chuyên môn. Trước những công kích và ý kiến trái chiều, rất nhiều người lên tiếng bảo vệ M10.
Cesc Fabregas, cựu cầu thủ Barcelona phân tích trên kênh BBC One:
Argentina không có sự liên kết giữa các cầu thủ và không có tinh thần chiến đấu. Họ quá dựa dẫm vào Messi.
Còn bà Cuccittini, mẹ của danh thủ, tâm sự trên kênh bóng đá ESPN:
Mục tiêu của Messi là mang cúp về nhà và thắng World Cup. Đó là khát khao lớn nhất đời nó. Chúng tôi đã thấy Messi phải chịu áp lực lớn thế nào. Đôi khi, nó còn bật khóc. Hơn ai hết, Messi là người muốn mang cúp về Argentina và làm tất cả để đạt được điều đó.
Messi là một người hướng nội. Cổ động viên hiếm khi nhìn thấy anh đổ lệ trên sân bóng. Mỗi lần thua cuộc, anh giống như một cái chấm nhỏ hòa vào biển người và muôn vàn cảm xúc lẫn lộn. Nếu anh có thể bật khóc như các cầu thủ khác, có lẽ anh sẽ thấy nhẹ lòng hơn chăng?
Ngày 24/6 vừa qua, Messi đón sinh nhật bước sang tuổi 31. Nếu La Pulga không thể giành chiến thắng trên đất Nga lần này, anh sẽ phải đợi thêm 4 năm nữa để tiếp tục giấc mơ chinh phục World Cup. Ở độ tuổi 35, ai còn có thể đảm bảo thần đồng Messi vẫn giữ vững phong độ đỉnh cao?
Hãy tạm gác lại câu hỏi đó. Sinh nhật năm nay, chí ít Messi vẫn mỉm cười và lạc quan tin vào trận đấu cuối cùng của vòng bảng với Nigeria. Anh phát biểu trước truyền thông rằng mình sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như thế. Nỗ lực và tin tưởng của vị thủ quân bé nhỏ cuối cùng đã được đền đáp bằng một chiến thắng ngạt thở 2 – 1 ở phút cuối, trong đó có một bàn thắng đỉnh cao của M10.
Chiến thắng thoát nạn trước “đại bàng xanh” Nigeria
Messi vẫn vĩ đại dù không thắng World Cup
Tôi bắt đầu viết bài này từ sau trận thua 0 – 3 của Argentina trước Croatia. Argentina của hiện tại là đội bóng tệ hại nhất trong 10 năm vừa rồi. Viễn cảnh La Albiceleste sớm khăn gói về nước là chuyện chẳng có gì bất ngờ.
Trong vòng loại knock-out gặp Pháp, khi chứng kiến Di Maria gỡ hòa bằng pha sút bóng “căng đét” ngay chính giữa khung thành, và bàn thắng từ đường chuyền của Messi đầu hiệp 2 nâng tỉ số lên 2 – 1, tôi đã hi vọng sẽ trì hoãn bài viết này lâu thêm chút nữa.
Chân thành mà nói, tôi chưa muốn nhìn thấy Messi rời World Cup nhanh như vậy. Tôi sẵn sàng đánh đổi những giây phút chết đi sống lại cùng đội tuyển già nua này chỉ để nhìn thấy La Pulga cháy hết mình thêm lần nữa. Đáng tiếc, đó chỉ là một giấc mơ cổ tích mà thôi.
Sau khi dừng bước tại vòng 1/16, sẽ có rất nhiều bài báo phân tích và so sánh Messi mọc lên như nấm sau mưa. Hơn 43 triệu dân Argentina sẽ đau buồn khóc thương và tiếp tục mò mẫm đi tìm một tài năng khác để “tế” lên làm truyền nhân của Diego Maradona.
Còn các cổ động viên của Messi, họ sẽ buồn và tiếc cho anh, nhưng họ không bao giờ thất vọng về anh. Nếu bạn hỏi tôi vì sao thì tôi chỉ có thể nói rằng “tình yêu nó thế”. Tình yêu vốn mù quáng và cố chấp. Dù là yêu người hay yêu bóng đá thì bản chất đó sẽ chẳng thay đổi.
Hôm nay là một ngày buồn với Messi và cổ động viên của anh, nhưng nó sẽ dần phai nhạt khi chúng ta lại được sống trong những trận cầu kinh điển của cầu thủ vĩ đại này.
- 0
- 0Bình luận