Dù không thể nâng cúp vô địch, Croatia vẫn có quyền ngẩng cao đầu trước kì tích vĩ đại
Năm 1991, chiến tranh Nam Tư đẫm máu diễn ra và kéo dài gần một thập kỉ, để lại biết bao hệ lụy. Gia đình cầu thủ Ivan Rakitić buộc phải rời bỏ quê hương và di cư sang Thụy Sĩ. Ông của Luka Modrić bị bắn chết, cả nhà sống tạm bợ nay đây mai đó.
Những đứa trẻ năm ấy chỉ biết lấy bóng đá làm niềm vui duy nhất trong chuỗi ngày tha hương. Chúng đã chơi bóng, tập luyện và thi đấu trong tiếng bom rơi đạn lạc.
Sống trong một đất nước bị tàn phá bởi chiến tranh, kinh tế và xã hội bất ổn, giá trị của những cầu thủ tài năng không được xem trọng.
Luka Modrić bị bán một cách mờ ám cho CLB Tottenham. Ivan Perišić nhận lời thi đấu cho CLB Sochaux để cứu bố mình khỏi phá sản, nhưng rồi anh cũng chỉ ngồi trên băng ghế dự bị và bị đem cho mượn ở một CLB khác tại Bỉ. Thủ môn Subasic từng muốn bỏ cuộc vì gia đình không đủ điều kiện để nuôi ước mơ “quần đùi, áo số” của con trai.
Sau tất cả, chính những năm tháng khó khăn đã rèn luyện kĩ năng và bản lĩnh chiến đấu để những chàng trai năm ấy tỏa sáng trên khắp sân cỏ châu Âu. Và giờ đây, là trận chung kết World Cup đầu tiên của đội tuyển quốc gia Croatia trên sân Luzhniki.
World Cup 2018 chắc chắn là một dấu ấn đáng nhớ với Croatia. Họ đã thi đấu rất xuất sắc ngay từ vòng bảng với 3 trận toàn thắng. Lối chơi chặt chẽ, khả năng cầm bóng tốt, tích cực phản công, biết nắm bắt mọi cơ hội, thầy trò HLV Zlatko Dalić thẳng tiến vào vòng knock-out.
Croatia sở hữu bộ đôi tiền vệ tuyệt vời là Luka Modrić và Ivan Rakitić. Họ là mắt xích tối quan trọng của đội bóng. Tuy nhiên, không phải vì lẽ đó mà Croatia ỷ lại vào hai cầu thủ này. Quá nhiều bài học thất bại đến từ việc dựa dẫm vào một cá nhân như Argentina của Messi, Bồ Đào Nha của Ronaldo hay Brazil của Neymar.
Croatia hiểu sức mạnh của đoàn kết. Họ thi đấu ăn ý, biết chớp lấy thời cơ tỏa sáng và không phụ thuộc hoàn toàn vào hai đồng đội tài năng.
Năm 1998, Croatia lần đầu tiên tham dự World Cup. Họ lập tức gây ấn tượng với cả thế giới khi vào đến vòng bán kết và giành vị trí thứ 3 sau khi đánh bại Hà Lan với tỉ số 2 – 1.
Khi ấy, những cậu bé như Luka Modrić, Ivan Rakitić, Ivan Perišić, Mario Mandžukić còn hò hét cổ vũ đội tuyển quốc gia và bưng mặt khóc khi Croatia bị Pháp quật ngã tại vòng bán kết. 20 năm sau, những cậu bé vô danh giờ đã là những gã can trường tung hoành trên sân cỏ với tinh thần bền bỉ, kiên trì.
Trước khi gặp Pháp tại trận chung kết, Croatia đã bị tra tấn thể lực bởi 3 trận đấu kéo dài 120 phút trước đó. Trong đấy có 2 trận phải giải quyết bằng loạt “đấu súng” cân não đau tim trên chấm 11m và đội tuyển này cũng nghỉ ít hơn Pháp 1 ngày. Chẳng thể trách các cầu thủ Croatia nếu họ thi đấu mờ nhạt và xuống sức hơn hẳn so với những chàng trai của Les Bleus.
Nhưng không, các “chiến binh” Croatia đã chơi với một tinh thần quyết tử và khao khát chiến thắng. Croatia là một trong số đội bóng lớn tuổi tại World Cup 2018 nhưng những đôi chân của Modric, Rakitic, Perisic, Mandzukic vẫn chạy và mải miết tìm kiếm cơ hội ghi bàn. Bản lĩnh được hun đúc từ chiến tranh, nghèo đói vất vả và những cuộc đào thải khắc nghiệt khi chơi bóng ở châu Âu đã giúp các cầu thủ Croatia vượt qua những giới hạn của bản thân mình.
Đáng tiếc thay, giấc mơ nâng cao cúp vô địch của đội bóng áo ca rô đỏ trắng không thể trở thành sự thực.
20 năm trước, các cầu thủ Croatia đã khóc vì trận thua của thế hệ đàn anh. Còn năm nay, họ khóc vì trận thua của chính mình. Dẫu vậy, họ đã cống hiến những trận cầu đỉnh cao và thi đấu một cách không có gì phải hối tiếc. Họ đã viết nên trang sử mới cho nền bóng đá Croatia và để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng cổ động viên toàn thế giới.
Năm 1998, Croatia đứng vị trí thứ 3. Năm 2018, họ vươn lên vị trí Á quân. Rất có thể vào một ngày nào đó trong tương lai, Croatia sẽ sản sinh ra lớp cầu thủ tài năng thứ ba và có hi vọng đứng trên đỉnh cao thế giới. Chúng ta hãy cùng chờ xem!
- 0
- 0Bình luận