Ngắm thời trang đồ tắm điệu đà và đậm chất vintage của các \'liền anh, liền chị\' quý tộc đầu thế kỷ 20
Ngày nay, thời trang đồ bơi dành cho nam và nữ vô cùng đa dạng và khác biệt. Những bộ bikini nóng bỏng, gợi cảm là trang phục không thể thiếu dành cho phái nữ khi ra biển; còn quần đùi lại là lựa chọn yêu thích của các chàng trai.
Tuy nhiên, vào "những năm 20 gào thét" của thế kỷ trước, rất khó để phân định rạch ròi trang phục đi biển của hai giới. Vì những tiêu chuẩn đạo đức khắt khe lúc bây giờ, các thiết kế của giai đoạn này thường theo xu hướng phi giới tính với các kiểu đồ bơi áo liền quần và che phủ phần lớn diện tích cơ thể.
So với thời điểm hiện tại, những kiểu trang phục này khó có thể được xem là một bước đột phá. Tuy nhiên, nếu nhìn lại những mẫu áo tắm rườm rà của thế kỷ 18 và 19, có thể nói thời trang đi biển của những năm 1920 đã có những tiến bộ vượt bậc.
Thời đó, những chiếc áo tắm mẫu mực dành cho phái đẹp phải đảm bảo điều kiện che phủ đến từng cen-ti-mét trên cơ thể người phụ nữ. Ngoài chức năng trên, những chiếc áo choàng cồng kềnh còn làm nhiệm vụ bảo vệ da trước ánh nắng mặt trời (vì làn da rám nắng không phải là trào lưu được ưa chuộng trong giới quý tộc lúc bấy giờ).
Lý do mà những thiết kế áo tắm của thập niên 20 thiếu đi tính thực tế là vì chúng không thực sự dành cho việc bơi lội. Thay vào đó, mục đích của việc mặc đồ tắm ra biển chủ yếu là để tận hưởng bầu không khí tươi mát và xã giao, kết bạn. Vì vậy, chất liệu của chúng thường là... len, một loại vải có thể giữ ấm tốt nhưng lại không hề thích hợp khi xuống nước.
Khi bơi lội dần trở thành hoạt động phổ biến cho cả nam và nữ, các mẫu đồ bơi sau này mới thực sự được cải tiến và sử dụng các chất liệu phù hợp hơn.
Hầu hết các thiết kế dành cho cả nam và nữ đều là những bộ đồ một mảnh với áo sát nách liền quần đùi. Sự khác biệt duy nhất là đồ tắm của nữ có thêm phần váy phủ lên quần. Bên cạnh đó, phái đẹp thường có thêm một vài phụ kiện như nón và giày dép khi ra biển.
Theo thời gian, những mẫu áo tắm dần trở nên gọn gàng và nhẹ nhàng hơn. Vào khoảng giữa thập niên 20, trang phục đi biển đã ngắn và mỏng hơn rất nhiều so với các thiết kế của vài năm trước đó.
Vào thời điểm đó, "cảnh sát đồ tắm" là người kiểm soát và quản lý các bãi biển. Họ chịu trách nhiệm đo chiều dài những chiếc áo tắm của các cô gái, từ đó quyết định liệu chúng có phù hợp với chuẩn mực của cộng đồng hay không.
Những cá nhân vi phạm sẽ phải đóng 10 USD phí phạt. Trong trường hợp tranh cãi với các nhân viên thi hành luật pháp, các cô gái thậm chí có thể bị bắt và ra hầu tòa để giải trình.
Tuy nhiên, điều luật này nhận về một làn sóng phản đối dữ dội trên khắp nước Mỹ. Đến những năm 1930, nó đã bị bãi bỏ hoàn toàn.
- 0
- 0Bình luận