logo-maybe-vn
Mở app
Bluesky
Bluesky5 năm trước
Lostbird

Loạt truyện creepypasta được người Liên Xô kể trong các trại thiếu nhi Tiền phong

Truyền thuyết đô thị và những câu chuyện đầy màu sắc kì ảo mà không kém phần rùng rợn là một phần quan trọng trong tuổi thơ của nhiều người dân ở các quốc gia hậu Xô Viết. Do thiếu tiếp xúc với văn hóa bên ngoài, những câu chuyện này dần trở nên phổ biến như một cách để giải trí trong thời gian rảnh rỗi. Đầu tiên, nó xuất hiện tại các trại trẻ cho Thiếu niên Tiền phong ở Liên Xô, và dần dần được phổ biến sâu rộng vào đời sống một số quốc gia như như Ukraine, Belarus và hơn thế nữa.

media

Nhiều trong số này được các nhà văn hóa sưu tầm lại như một phần trong nghiên cứu về văn hóa dân gian hiện đại như tại khoa văn hóa dân gian của khoa văn học Nga ở Đại học bang Nizhny Novgorod. Bên cạnh mục đích nghiên cứu, những truyền thuyết đô thị trên cũng trở thành chất liệu cho nhiều trò chơi điện tử dưới mọi hình thức khác nhau.

Nếu bạn đang tìm kiếm một món ăn mới mẻ sau khi đã bội thực với Jeff the Killer hay Slender Man, hãy thử một lần “lạnh sống lưng” với các chú “Thỏ Nâu” Nga và những câu chuyện của họ một lần nhé.

Cây đàn dương cầm đỏ

Yêu và luôn muốn chơi đàn piano, một cô bé đã được bố mẹ hứa tặng một cây đàn piano vào ngày sinh nhật. Vào ngày cây đàn được giao, cửa hàng cũng gửi kèm cho cha mẹ cô bé số điện thoại liên lạc người duy nhất trong thị trấn có thể sửa đàn piano - một bà lão.

readredpiano2

Ngay sau khi nhận quà, cô bé đã lập tức bắt tay vào tập luyện, nhưng vài tuần sau, cô bắt đầu thấy mình bị đau ở các đầu ngón tay. Khi nói lại cho cha mẹ điều bất thường này, họ đã trấn an cô rằng đó là điều hoàn toàn bình thường ở người mới tập chơi và sau này, cô sẽ quen dần với nó. Nghe vậy, cô gái quay lại với việc luyện tập nhưng càng ngày, cô càng xanh xao và gầy hơn.

Sau một tháng, cây đàn piano bị hỏng. Gia đình trên đã gọi ngay cho bà lão sửa đàn. Khi đến nơi, bà ta yêu cầu cả gia đình không được phép bước vào căn phòng có chứa cây đàn vì bà không muốn bị làm phiền trong lúc làm việc. Cây đàn được sửa xong, đúng như mong muốn của người chủ.

artworks 000063509750 bwkihf t500x500

Nhưng càng luyện đàn, cô con gái ngày càng gầy gò không rõ lý do. Tình hình nghiêm trọng đến mức cô còn không thể bước ra khỏi phòng. Và rồi, cây đàn piano lại bị hỏng lần nữa.

Bố mẹ cô bé quyết định gọi bà lão sửa đàn piano đến lần nữa, nhưng lần này, họ đã ghé vào xem người phụ nữ già làm gì với chiếc đàn của con họ. Và rồi, họ sửng sốt khi nhìn thấy bà ta lấy từ trong cây đàn một lọ thủy tinh với thứ chất lỏng màu đỏ như màu máu. Sau đó, bà ta uống trọn chiếc lọ, như một con ma cà rồng.

dybtbvsuyaaeqsc

Ngay lập tức, cặp bố mẹ gọi điện đến cảnh sát để bắt bà già. Khi kiểm tra cây đàn piano, các nhân viên cảnh sát phát hiện ra rằng trên các phím đàn có gắn những cây kim nhỏ đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Khi cô gái chơi đàn piano, những cây kim này đâm vào tay và lấy máu từ cô gái. Khi chiếc lọ đựng máu trong đàn đầy, cây đàn sẽ “tự động” bị hỏng để bà già kia có thể đến và uống máu từ bên trong.

Chiếc rèm cửa màu đen

Cô bé được mẹ sai đến cửa hàng bán rèm cửa để mua lấy một chiếc cho gia đình về dùng. Trước khi đi, mẹ cô đã dặn rằng, cô không được phép mua rèm màu đen với bất cứ giá nào. Nhưng do cửa hàng cô đến không có loại khác, cô gái đã mang về nhà một tấm màn cửa màu đen.

kylie minogue iliana black curtains designer eyelet velvet velour lined cur 122322662777

Thấy vậy, người mẹ không khỏi bực mình nhưng bà vẫn treo rèm lên. Trong đêm hôm đó, cha cô gái bị siết cổ và điều tương tự cũng đến với mẹ và anh trai cô trong ngày tiếp theo. Sợ hãi, cô gái chạy đến cảnh sát và họ quyết định sẽ phục kích trong nhà cô để bắt kẻ sát nhân. Cảnh sát yêu cầu cô gái giả vờ đi ngủ như bình thường và trong khi đó, họ sẽ nấp trong căn nhà và chờ đợi để hành động.

Nhưng bất ngờ thay, chả có kẻ sát nhân nào xuất hiện, ngoại trừ chính cái rèm cửa đang vươn dài tấm màn của nó để siết cổ nạn nhân của mình. Các cảnh sát đã nổ súng vào rèm cửa nhưng đạn bị bật trả lại về phía họ, giết sạch tất cả. Đến cuối cùng, chỉ còn một mình cô gái là còn sống sót.

Quan tài trên bánh xe

Ngày trước, có một bà mẹ bị ốm rất nặng, đến mức không ai nghĩ bà sẽ qua khỏi. Trước lúc lâm chung, bà đã dặn con gái mình rằng, cô không bao giờ được phép sơn móng tay mình màu đỏ.

best red nail polish

Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi mẹ qua đời, cô đã quên bẵng lời mẹ dặn và sơn móng tay đỏ. Ngay khi vừa “tân trang” lại cho những chiếc móng tay của mình dưới lớp sơn đỏ, chiếc radio trong căn hộ đột nhiên bật lên và thông báo: Này, cô bé! Tẩy móng tay đi. Một chiếc quan tài trên bánh xe đã tìm thấy thành phố của cô và đang tiến đến nơi cô ở đấy.

6138240034 a4ea109e99 b

Cô gái bối rối, nghĩ rằng mình đã nghe nhầm ý của người dẫn chương trình phát thanh. Để loại bỏ chúng ra khỏi tâm trí của mình, cô đã mở TV lên nhưng TV lại nói: Này, cô bé! Cỗ quan tài trên bánh xe đã tìm thấy phố mà cô đang ở và sắp tìm thấy căn hộ của cô rồi. Tẩy móng tay ngay đi!

jennifer abbott vintage television

Khi chắc chắn mình nghe không nhầm lần này, cô cuống cuồng tìm lọ nước tẩy móng tay và tẩy móng tay của mình. Trong lúc đó,cô cũng đồng thời gọi điện cho người thân của mình để kể lại về câu chuyện kinh hoàng này. Nhưng thay vì tiếng của bạn bè ở đầu dây bên kia, cô lại nghe thấy giọng nói tương tự: Này, cô bé! Cỗ quan tài trên bánh xe đã tìm thấy khu nhà của cô. Bây giờ nó đang tìm kiếm căn hộ mà cô đang ở. Tẩy sơn móng tay của cô mau đi!

htb1uzo9hfxxxxbuxxxxq6xxfxxxy

Cô gái ném điện thoại xuống và cố gắng làm sạch móng tay của mình nhưng khi làm đến ngón tay cuối cùng, cô không sao tẩy nó đi được. Cùng lúc đó, có tiếng người gõ cửa từ bên ngoài. Cô rón rén nhìn ra bên ngoài từ lỗ nhìn trộm nhưng không thấy bất kỳ ai. Nghĩ là không có nguy hiểm nào, cô mở cửa. Hóa ra, trước cửa nhà cô là cỗ quan tài trên bánh xe và mẹ cô bước ra từ cỗ quan tài đó. Bà mẹ đã chết lúc này hỏi con: “Tại sao con không nghe lời mẹ nói vậy?” Thế rồi, bà tự tay bóp cổ con gái đến chết.

Chiếc tàu điện màu đen

Ngày trước, có một cậu bé sống trong thị trấn nhỏ. Cậu gần như biết rõ mọi ngóc ngách trong thị trấn cho đến một hôm, cậu bất chợt phát hiện nơi mình đang đứng không hề thân thuộc với cậu chút nào. Xung quanh, cậu chỉ thấy những con đường vắng, kỳ lạ với những ngôi nhà và cây cối. Trời cũng rất tối, dù thời gian mới là cuối chiều.

ghost tram 535 794 s c1

Cậu tìm thấy một trạm dừng tàu điện và quyết định bắt một chuyến đi trở lại một nơi trong phố mà cậu biết. Nhưng khác với lịch trình tàu điện thông thường, các số đánh số tuyến đường trên bảng rất khó hiểu: một chuyến được đánh số 1932-1958, một số 1983-1995, v.v. Dù có cảm giác là nó nói về thời gian nhưng do đang gấp gáp, cậu chẳng nghĩ gì mà bước đại lên một chuyến tàu.

Con tàu điện này đã rất cũ nhưng dù vậy, nó lại di chuyển yên tĩnh, không phát ra tiếng ồn nào. Toàn thân con tàu được phủ lớp sơn màu đen, giống hệt màu một chiếc quan tài. Khi con tàu đến điểm dừng và cánh cửa mở ra, cậu cảm giác như gió ngăn cản không cho cậu ra ngoài. Dù vậy, cậu vẫn tiếp tục hành trình của mình.

xppc

Ở ngoài kia, cậu được nhìn thấy lại khung cảnh nhộn nhịp của khu phố cậu sinh sống và con tàu đen cũng biến mất, theo một cách bí ẩn. Cảm thấy bối rối, cậu trở về nhà và suy nghĩ về chuyến đi kì lạ của mình. Lúc này, cậu mới để ý là chuyến tàu của mình được đánh số 1982, đúng năm sinh của cậu. Hiện tại lúc này vỡ vụn, ngay giây phút cậu bước ra khỏi tàu.

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Bluesky
Bluesky5 năm trước
Lostbird

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)