logo-maybe-vn
Mở app
Bluesky
Bluesky5 năm trước
Lostbird

Những ký ức ám ảnh cả đời từ nhân chứng sống sót sau thảm kịch Titanic

Một hành khách khoang hạng ba nhớ lại những lối đi bị khóa chặt

Cặp vợ chồng mới cưới người Phần Lan, Elin và Pekko Hakkarainen, đã lên tàu Titanic để bắt đầu cuộc sống mới ở Mỹ. Elin nhớ lại:

Sau vài ngày trên biển, chúng tôi đã dần ổn định thói quen: tham gia các buổi lễ tại nhà thờ sau khi ăn sáng, đi dạo trên boong, buổi tối chơi trò chơi trong phòng chung của khoang hạng ba.

nan nhan titanic

Đêm 14 tháng 4, hai vợ chồng nghe thấy một âm thanh đáng ngờ. Pekko đi xem chuyện gì đã xảy ra, còn Elin thì ngủ tiếp. Khi tỉnh dậy và cố gắng ra khỏi giường, Elin thấy cabin bị nghiêng một bên. Chồng cô vẫn chưa trở về.

Vào thời điểm đó, các hành khách khác đã thức dậy và di chuyển hỗn loạn quanh hành lang. Chồng của Elin đã lên được boong tàu, nhưng tất cả các khách hạng ba đều bị mắc kẹt bên dưới. Cô nói: "Sau một lúc, tôi lấy ví và áo phao rồi chạy ra lối đi. Cánh cửa đã bị khóa! Tất cả các cửa đều bị khóa."

nan nhan titanic 2

Cuối cùng cô cũng có thể thoát ra và được đưa xuống thuyền cứu sinh:

Chúng tôi chèo nhanh chóng và chứng kiến con tàu chìm xuống. Tiếng la hét của những người ở dưới nước thật kinh khủng - tôi nhớ đã gọi đi gọi lại, "Pekko, Pekko, em ở đây. Bên này này." Trời rất lạnh lúc trên thuyền, và tôi không có quần áo ấm. Tôi không biết mình đã ngủ hay đóng băng đến chết, chỉ biết rằng tôi bất tỉnh.

Chẳng bao lâu thì trời sáng, và chúng tôi có thể thấy một con tàu ở đằng xa. Chúng tôi sẽ được cứu và sưởi ấm. Khi lên tàu Carpathia, hành khách và thủy thủ đoàn đã cố hết sức để an ủi động viên chúng tôi. Chúng tôi được cho quần áo, thức ăn và cà phê nóng. Nhưng với tất cả những gì nhận được, tôi thấy vẫn còn thiếu.

Tôi từ từ nhận ra những lời cuối cùng nghe được từ chồng là: "Anh sẽ đi xem chuyện gì đang xảy ra." Tôi nhớ đã đứng ở lan can hàng giờ, nhìn ra biển khơi với hy vọng rằng tôi sẽ thấy thêm một chiếc thuyền cứu sinh nữa.

Nhưng Pekko không bao giờ quay trở lại.

Đứa trẻ mồ côi cha nhớ lại những lời cuối cùng của cha mình

nan nhan titanic 3

Sau khi ly thân với vợ, Michel Navratil quyết định bỏ trốn cùng đứa con trai hai tuổi và bốn tuổi đến Mỹ để bắt đầu một cuộc sống mới. Anh ta mua vé hạng hai của tàu Titanic dưới bí danh Louis M. Hoffman.

Lúc con tàu đâm phải tảng băng trôi, Navratil cảm thấy hối hận cho sự bất ngờ khủng khiếp mà mẹ của lũ trẻ sắp phải đón nhận. Một trong hai người con trai của Michel, Michael J., nhớ lại những lời cuối cùng của cha:

Con của cha. Chắc chắn mẹ sẽ đến đón các con. Khi ấy, hãy nói với mẹ rằng cha rất yêu mẹ và vẫn sẽ mãi như vậy. Hãy nói với mẹ là cha đã luôn mong mẹ dõi theo cha con mình, để tất cả chúng ta có thể sống hạnh phúc cùng nhau trong hòa bình và tự do của Thế Giới Mới.

nan nhan titanic 4

Phải mất một tháng người mẹ mới tìm thấy hai đứa con, bởi vì chúng chỉ nói được tiếng Pháp và dùng tên giả khi đi tàu trong khi mẹ của chúng không hề hay biết. Lũ trẻ đã chờ đợi mòn mỏi ở New York cho đến khi cô ấy nhận ra hình ảnh con mình trên mặt báo, sau đó vội vã đi thuyền qua Đại Tây Dương để đón con trở về.

Một quản gia mô tả cảnh hỗn loạn trên thuyền cứu sinh

nan nhan titanic 6

Elizabeth Shutes đã 40 tuổi vào thời điểm đang đi du lịch với một gia đình thuê bà làm quản gia. Sau khi con tàu đâm phải tảng băng trôi, bà nhanh chóng được đưa lên thuyền cứu sinh với những hành khách đang kinh sợ khác. Cuối cùng bà cũng thoát nạn và mô tả lại kinh nghiệm đau thương đó:

Những người đàn ông trên thuyền chúng tôi không biết gì về vị trí của các ngôi sao cả, và hầu như họ không thể hợp sức cùng nhau. Hai mái chèo chẳng bao lâu bị rơi xuống biển. Đôi tay của họ quá lạnh để có thể giữ chặt...

Lướt qua mặt nước là tiếng than khóc khủng khiếp của những người chết đuối. Tôi nghe thấy bên tai: "Con tàu chìm rồi, các bạn ạ. Hãy chèo mạnh tay lên hoặc chúng ta sẽ phải đón nhận cơn thịnh nộ của quỷ dữ."

Ký ức về những người đã tuyệt vọng để được lên thuyền

Annie McGowan, 15 tuổi, khi đó đang đi du lịch cùng người dì từ Ireland đến New York. Lần đầu tiên bà trả lời phỏng vấn về thảm kịch là khi đã 86 tuổi:

Những người phụ nữ không chịu bỏ chồng họ lại. Họ la hét, và tôi có thể nghe thấy tiếng súng nổ ở phía sau. Rõ ràng là có vài người đàn ông cố gắng ăn mặc giống phụ nữ để được giải cứu, và họ đã bị bắn.

nan nhan titanic 7

Bà nhớ lại cảnh những người đàn ông cầu xin để được lên thuyền cứu sinh:

Họ nói: "Hãy để tôi lên hoặc tôi sẽ lật thuyền các người." Tất nhiên, chúng tôi phải cho anh ta lên.

Một thư ký hồi tưởng về khoảnh khắc nhìn thấy con tàu đến cứu họ

nan nhan titanic 8

Laura Mabel Francatelli, một thư ký 30 tuổi đến từ London, đã mô tả sự xuất hiện của con tàu Carpathia:

Vào lúc rạng đông, khi nhìn thấy ánh đèn của con tàu cách xa khoảng hơn 6 km, chúng tôi đã chèo như điên, băng qua những tảng băng trôi như băng qua núi. Cuối cùng vào khoảng 6:30, tàu Carpathia đã đưa bọn tôi lên.

Thuyền của chúng tôi giống như một điểm chấm nhỏ xíu so với chiếc tàu khổng lồ đó. Kế đến là khoảnh khắc yếu đuối nhất trong cuộc đời tôi, khi họ hạ xuống một sợi dây đu mà thật khó để ngồi lên với chiếc áo phao. Sau đó, họ kéo tôi lên từ bên hông mạn tàu.

Bạn có thể nào tưởng tượng cảnh bị đung đưa trên không trung mà bên dưới là biển không? Tôi chỉ dám nhắm mắt lại, bám thật chặt và nói "Liệu mình có an toàn không?" Cuối cùng tôi cảm thấy một cánh tay mạnh mẽ kéo tôi lên tàu...

Khuôn mặt kinh hoàng của nhóm thợ chụm lò - và sự anh hùng của họ

nan nhan titanic 9

Helen Churchill Candee là một người phụ nữ độc thân theo chủ nghĩa nữ quyền, khi ấy đang đi du lịch trên tàu Titanic một mình. Dù ở tuổi 53 nhưng bà "hấp dẫn đến mức ít nhất nửa tá đàn ông trong khoang hạng nhất, bao gồm Đại tá Archibald Gracie, dường như luôn có xu hướng "bảo vệ" bà". Sau thảm kịch, bà có viết thư bày tỏ sự tôn trọng với những người lao động đã hi sinh cuộc sống của họ:

Tôi thấy một nhóm những người chụm lò (công nhân động cơ hơi nước) đã bỏ chạy khi sàn tàu bên dưới bị ngập nước. Từng khuôn mặt phản chiếu lên cảnh tượng mà họ đã chứng kiến, một cảnh tượng về cái chết đang đến. Mỗi người đều biết về những gì mà hành khách không biết...

Thật bất ngờ, một sĩ quan quản lý họ hô lên rất ngắn gọn: "Dừng lại!". Những người đàn ông đã tuân theo lệnh, quay trở lại và đi xuống bên dưới - nơi cái chết đang chực chờ. Khi họ dần dần rời đi, tôi nhìn họ với sự ngưỡng mộ sâu sắc. Đó là những người có thể can đảm từ bỏ cuộc sống của chính mình."

Ruth Becker nhớ lại vẻ đẹp kỳ lạ của con tàu vào đêm đó

nan nhan titanic 10

Ruth Becker chỉ mới 12 tuổi khi bước lên con tàu Titanic ở khoang hạng hai cùng gia đình. Nhiều năm sau, cô mô tả vẻ đẹp kỳ lạ nhưng khủng khiếp của con tàu, lúc nó bị chìm xuống dưới nước:

Đó là một đêm u tối, không trăng, và con tàu đó thật đẹp. Tất cả đèn trong tàu đều sáng. Nó lặng lẽ chìm xuống cùng với ánh đèn dưới mặt nước. Tôi nhớ điều đó rất rõ ràng vì đó là một cảnh tượng đẹp đồng thời cũng thật khủng khiếp.

Eva Hart tiếp tục cuộc sống của mình sau thảm kịch

nan nhan titanic 11

Khi đó Eva Hart bảy tuổi, đang đi du lịch cùng cha mẹ trên khoang hạng hai của tàu Titanic. Dù mất cha nhưng cô vẫn tiếp tục sống một cuộc sống đầy đủ và năng động sau khi được giải cứu. Cô thường xuyên nói về phần đời còn lại của mình sau sự kiện kinh hoàng:

Những người tôi gặp luôn tỏ vẻ ngạc nhiên khi tôi không ngần ngại đi du lịch bằng tàu hỏa, ô tô, máy bay hoặc tàu lúc cần thiết. Hầu như họ luôn mong đợi tôi sẽ mãi mãi run rẩy khi nghĩ về một chuyến đi. Nếu tôi mà như vậy thật thì có lẽ đã chết vì sợ hãi nhiều năm về trước. Cuộc sống của tôi phải được tiếp tục bất kể những nguy hiểm và bi kịch có thể ẩn nấp quanh góc khuất.

Charlotte Collyer mô tả cuộc tìm kiếm người thân trong hoảng loạn

nan nhan titanic 12

Những hành khách được giải cứu bởi tàu Carpathia đã đến thành phố New York vài ngày sau đó, bắt đầu lo lắng tìm kiếm những người thân của họ. Charlotte Collyer, một hành khách hạng hai 31 tuổi, đã kể lại cuộc tìm kiếm chồng mình:

Hầu như không ai là không bị chia lìa khỏi chồng con hay bạn bè. Là người cuối cùng trong số ít người được cứu, tôi phải tìm kiếm chồng mình, người chồng mà tôi đã tin rằng sẽ xuất hiện trên một trong những chiếc thuyền cứu sinh. Nhưng anh ấy đã không có ở đó.

Người phụ nữ nhớ lại việc chơi quả cầu tuyết khi con tàu đâm phải tảng băng trôi

nan nhan titanic 13

Edith Russell là nhà tạo mẫu và tư vấn thời trang 33 tuổi ở khoang hạng nhất tàu Titanic. Cô là một trong số ít những người sống sót đã thực sự nhìn thấy tảng băng trôi trước khi mọi người biết chuyện gì đang xảy ra:

Có một sự va chạm gây ra rung chuyển nhẹ, và chỉ có vậy thôi. Sau đó tôi đi vào phòng. Rồi đến lần rung chuyển thứ hai, dù không thấy gây ra hậu quả gì nhưng bạn biết chuyện gì đó đã xảy ra. Một người đàn ông nói "Đó là một tảng băng trôi và nó to kinh khủng!"

Bởi vì bạn biết đấy, tảng băng chỉ nổi 1/8 trên mặt nước còn 7/8 thì nằm bên dưới. Thứ khổng lồ này đang xuất hiện cao lên trên đỉnh của con tàu. Chúng tôi không lo nghĩ gì về nó mà hầu hết còn nhặt những mảnh băng lên để chơi bóng tuyết nữa!

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Bluesky
Bluesky5 năm trước
Lostbird

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)