Nếu các thành phố ở Trung Quốc lập nhóm idol debut, mỗi thành phố sẽ đảm nhiệm vị trí nào trong nhóm?
Nhưng bạn có từng nghĩ nếu các thành phố cũng tạo thành một nhóm idol ra mắt công chúng, bạn sẽ pick thành phố nào và suy nghĩ xem mỗi thành phố sẽ đảm nhiệm vị trí nào trong nhóm chưa?
Bạn nghĩ thành phố nào sẽ đảm nhiệm vị trí ADC chủ lực?
ADC là thuật ngữ dùng trong game DOTA, nghĩa là người lo phần tấn công (tầm xa hoặc gần), đặt trong nhóm idol có thể hiểu là người phụ trách phần phát triển của nhóm.
Chính vì vậy thành phố Nghĩa Ô nổi tiếng với những “mặt hàng nhỏ xinh” hoàn toàn xứng đáng cho vị trí này.
Trên bản đồ, Nghĩa Ô là một thành phố nhỏ không chút thu hút, thế nhưng tổng số lượng người buôn bán ra vào hàng năm đạt xấp xỉ một nửa nhân khẩu thành phố. Theo báo cáo thông kê, dù là nhân khẩu, diện tích hay tổng sản lượng tài nguyên, Nghĩa Ô đều không đứng đầu, nhưng nếu bàn về mậu dịch quốc tế, chắc chắn không thể thiếu được cái tên Nghĩa Ô.
Nhưng nếu Nghĩa Ô là một “hắc mã” cực mạnh, thì Thượng Hải cũng là một đối thủ đáng gờm. Là một thành phố có nền kinh tế phồn vinh nhất Trung Quốc, được khen ngợi là “Paris của Phương Đông”, Thượng Hải lý nên là một trong những thành phố có mức độ quốc tế hoá cao nhất Trung Quốc. Từ sau khi thành lập vào năm 1843, chỉ trong vòng hơn trăm năm, Thượng Hải đã phát triển với tốc độ chóng mặt và tự tạo cho mình một bề dày lịch sử riêng.
Thành phố giao thoa, dung hoà giữa hai nền văn hoá Đông Tây này đã thu hút vô số những kẻ theo đuổi giấc mơ đến, với hy vọng được toả sáng.
Bạn nghĩ thành phố nào sẽ phụ trách mảng Rap?
Người phụ trách mảng Rap trong nhóm đương nhiên phải có tài ăn nói, bất kì lúc nào mở miệng cũng có thể thu hút hết mọi người.
Thành Đô là thành phố có độ chênh lệch so với mặt nước biển cao nhất, khá tương tự với thành phố Amsterdam của Hà Lan.
Đây còn là thành phố có tính mở cửa rất cao, là nơi xa hoa truỵ lạc, có thể nói thiên đường của dân ăn chơi, nơi đây sở hữu những nghệ sĩ Rock and Roll tài giỏi và tiên phong nhiều nhất cả nước, mỗi tháng các nghệ sĩ này đều tổ chức show biểu diễn với lượng khán giả cao.
Từ góc độ nào đó mà nói, Trung Khánh có phần tương tự với Atlanta ở Mỹ, nằm ngay trên giao giới giữa Gia Lăng và Trường Giang, có nền văn hoá tàu thuyền ăn sâu bén rễ, đồng thời cũng là thành phố có văn hoá Hiphop sinh động nhất Trung Quốc.
Đây còn là thành phố 8D duy nhất ở Trung Quốc, có thể làm các hướng dẫn viên du lịch tìm không ra Nam Bắc.
Dù là âm nhạc lưu hành vừa khởi bước hay văn hoá chơi bóng, ván trượt, Hiphop, Graffiti,… không gì không phải là văn hoá lưu hành ở Quảng Châu, rồi từ đó lan ra khắp toàn quốc. Là thành phố tiên phong về văn hoá đường phố ở Trung Quốc, từ Hiphop đến nhảy đường phố, từ Graffiti đến thư viện công chúng, Quảng Châu vẫn luôn là một thành phố bao dung tất cả các loại văn hoá.
Người Thiên Tân thường thích xưng mình là “Ngân Nhi Đô”, trong tiếng địa phương, ngân nhi là chỉ những thứ thú vị, buồn cười. Người Thiên Tân thích nghe tấu nói, thích đùa giỡn và truy đuối âm nhạc, lạc quan hướng về phía trước, cân bằng đủ ngũ vị của cuộc sống mà vẫn giữ cho mình nhất quán thấu triệt, nhưng so với Rapper có lẽ người Thiên Tân càng thích phụ trách ca từ trong nhóm nhỉ?
Nếu chọn người phụ trách mảng ăn uống, bạn sẽ chọn ai?
Đại đa số người đều biết đến Thiệu Hưng qua ngòi bút của Lỗ Tấn, ăn sâu bén rễ vào tiềm thức của chúng ta là đậu hồi hương của Khổng Ất Kỷ và chén rượu Thiệu Hưng ấm nồng.
Rượu Thiệu Hưng là thứ rượu mà phải nhấm nháp từ từ mới có thể thưởng thức hết được cái phong vị đặc trưng của của nó. Rượu Thiệu Hưng với người Thiệu Hưng mà nói cũng như giấm với người Sơn Tây hoặc ớt với người Tứ Xuyên,là một nét văn hoá, một đặc trưng không thể thiếu.
Cửu Giang chiếm cứ diện tích khá lớn trên bản đồ địa lý Trung Quốc, thường được biết đến với cái danh Bắc Đại Môn của Giang Tây. Nằm ở nơi gặp nhau của hồ Bà Dương tám trăm dặm và Trường Giang, sở hữu địa thế bằng phẳng, thổ nhưỡng phì nhiêu, giao thương kinh tế phát đạt, tụ hội đầy đủ đặc sắc của các nơi. Dần dà văn hoá ẩm thực của nơi đây cũng phát triển lớn mành, biến nơi này thành vùng “đất lành” từ tận thời Tần Hán đến nay.
Theo tư liệu lịch sử, gạo ở Cửu Giang từ thời Tần Hán đã lưu hành khắp Trung Quốc, từng có thời nơi đây trở thành nguồn gạo lớn nhất cả nước.
Những thành phố dưới đây, theo bạn ai xứng là người gánh vác nhan sắc của cả nhóm?
Một khi bước vào Nam Cương – thiên đường của xe đạp, bạn sẽ như bước vào một thế giới hoàn toàn mới, di tích Quy Tư Quốc nổi tiếng, lặng im một góc, khắp nơi đều là xe đạp. Cùng lúc đó, trong những con hẻm quanh co sâu thẳm bay ra mùi hương của thức ăn thơm ngát, dù đặc sản nơi đây chỉ là những chiếc bánh nướng nhỏ bé, nhưng lại có đủ mùi vị và chủng loại, có thể để bạn ăn cả năm mà không sợ bị trùng vị.
Nhắc đến Tây An không thể không nhắc đến mì phở, mà nhắc đến mì phở không thể không nhắc đến Tây An. Mì phở ở Tây An có vô vàn chủng loại, ngoại trừ loại nhân kẹp nổi tiếng khắp toàn quốc, thì chỉ phần nhân thôi đã có hơn mười loại khác nhau, càng đừng nói đến những loại vỏ khác nhau, có thể làm bạn ăn suốt mấy tháng mà không bị trùng mùi vị.
Sự yêu thích mì của người Tây An biểu hiện trực tiếp tới mức họ có thể ăn mì cả ngày mà không chán, đây là đặc trưng ẩm thực mang theo mùi vị gia hương thuần phác của người Tây An.
Là quê hương của mì sợi, người Sơn Tây từ khi sinh ra đã có nhiệt tình khó hiểu với sợi mì, ngay từ khi đập xác lúa mì, họ đã nghĩ đến việc dùng những hạt lúa mì này thế nào để tạo ra một bát mì ngon lành no bụng.
Thành phố nào xứng đáng là người phụ trách ngôn ngữ trong nhóm?
Ôn Châu và Tô Châu tuy cùng dùng chung một tiếng địa phương, nhưng cách nói chuyện giữa hai nơi này không khác gì người Bắc Kinh nói chuyện với người Nam Kinh, không ai nghe hiểu ai nói gì. Nhắc đến giọng nói mềm nhẹ, dịu dàng, người ta sẽ nghĩ ngay tới Tô Châu – một thấm đẫm mùi vị sông nước Giang Nam.
Tiếng địa phương Tô Châu có một đặc điểm được giữ gìn, bảo lưu từ tiếng Hán cổ, ở phần kết câu, chữ “rồi” thành “ư”, “không” thành “chưa”, “thời gian” thành “lúc”, “đồ vật” thành “vật/ việc”, nghe tràn đầy tiên khí.
Tiếng địa phương Ôn Châu có phát âm và kết cấu cũng rất xa xưa, so với Tô Châu chỉ hơn chứ không kém, trình độ khó hiểu của nó có thể so sánh với những thứ ngôn ngữ quái ác khác trên đời. Có thể làm bạn đoán nữa ngày vẫn chưa đoán ra được họ nói gì.
Ngoài ra ở Ôn Châu người ta còn đùa rằng “cách nhau một bụi cỏ, nói chuyện chưa chắc đã hiểu”. Bởi đặc trưng của nơi này là sử dụng hỗn hợp tiếng địa phương của nhiều dân tộc như tiếng Mân, tiếng Man, tiếng La Dương, Kim Hương,… nên dù là hai người Ôn Châu gặp nhau cũng rất có khả năng là không nghe hiểu đối phương nói gì.
Thành phố nào đảm nhiệm vị trí sức sống trong nhóm?
Từ xa xưa đến nay, Thâm Quyến luôn được công nhận là thành phố trẻ tuổi nhất Trung Quốc, sau cải cách, thành phố này phát triển với tốc độ chóng mặt, từ làng chài nơi biên thuỳ lắc mình biến thành đô thị tuyến đầu cả nước, thu hút vô số nhà đầu từ đến tụ tập, cùng càng thu hút nhiều người trẻ tuổi đến truy tìm giấc mộng. Theo báo cáo thống kê, vào năm 2019, độ tuổi trung bình của thành phố này chỉ có 32.02, là thành phố có độ tuổi trung bình trẻ nhất cả nước.
Nam Xương thuộc tỉnh Giang Tây, được thi nhân Vương Bột làm thơ khen ngợi là “Vật hoa thiên bảo, địa linh nhân kiệt”, vài năm nay cũng ngày càng phát triển mạnh hơn. Trong những bảng điều tra độ tuổi nhân khẩu, Nam Xương vẫn luôn lọt top những thành phố có độ tuổi trung bình trẻ nhất.
Qua phần giới thiệu bên trên bạn nghĩ nếu các thành phố lập thành nhóm idol debut, bạn sẽ pick thành viên nào? Còn nếu quê hương của bạn debut, trong lòng bạn nó sẽ đóng vai trò quan trọng nào trong nhóm?
- 0
- 0Bình luận