logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinh6 tháng trước
Movie

“Chút Nắng Ấm Mỗi Ngày” Cùng Loạt Câu Thoại Đắt Giá Đã Truyền Đi Những Thông Điệp Đáng Quý Nào?

Trong một phân cảnh, Song Yu Chan đã nói về tham vọng của vị biên kịch nọ muốn viết nên bộ phim hay đến nỗi khiến bất cứ ai định tìm đến cái chết cũng sẽ phải nghĩ lại vì tò mò diễn biến của tập tiếp theo. Và với mình thì Daily Dose Of Sunshine, xét theo khía cạnh nào đó cũng là một tác phẩm như vậy. Ra mắt trên Netflix đến nay đã hơn một tuần cũng là bấy nhiêu bình luận mình đọc được từ Việt Nam cho đến quốc tế chia sẻ về sức mạnh chữa lành vô giá của bộ phim, trong số đó có không ít khán giả cũng đang hoặc từng mắc phải bệnh tâm thần đều cho biết đã được an ủi và tiếp thêm dũng khí nhiều ra sao khi đồng hành cùng các nhân vật. Sau đây hãy cùng điểm lại những lời thoại đã để lại ấn tượng khó phai như thế nhé.

“Cuộc sống đầy đủ thì người ta không bị tâm thần? Bệnh tâm thần bắt nguồn từ thiếu thốn mà ra ư?” - Hwang Yeo Hwan

“Hạnh phúc rất đơn giản. Được tự do làm cái mình thích, đó là hạnh phúc.” - Song Yu Chan

“Ai cũng có thể bị bệnh và sẽ phải mất thời gian điều trị. Nhưng người ta hay nói giờ đen tối nhất là ngay trước bình minh mà.” - Y tá trưởng Song Hyo Jin

“Không ai sinh ra đã là bệnh nhân, và cũng không ai làm bệnh nhân cho đến tận cuối đời. Đêm đen không thể kéo dài mãi. Bình minh rồi sẽ đến thôi.” - Y tá trưởng Song Hyo Jin

“Mọi người tác động lẫn nhau theo nhiều cách. Có lúc theo cách dáng buồn, đôi khi theo cách đau đớn hay làm người kia sinh bệnh. Tuy nhiên, đôi khi hòn đá chúng ta ném ra để thay đổi bản thân tạo ra cơn sóng không chỉ thay đổi ta, mà còn chạm đến cả những người quanh ta.” - Jung Da Eun

“Những gợn sóng nhỏ nhất cũng đủ khiến ta mình đầy thương tích. Con người chúng ta yếu đuối như vậy đấy.” - Jung Da Eun

“Điều chúng ta cần bây giờ có lẽ là lòng can đảm để dám bị ghét. Nhưng vì ta muốn được yêu thương, muốn được công nhận, nên mới dùng dao đẽo gọt tâm hồn mình theo tiêu chuẩn của người khác. Vì vậy chúng ta mới không ngừng đau đớn và bất hạnh.” - Jung Da Eun

“Hãy tìm thật nhiều những người có thể khiến cậu yên tâm như vậy. Những người có thể ở bên cậu, chăm sóc khi cậu lên cơn hoảng loạn, khi cậu cảm thấy mình sẽ chết trong mười giây nữa. Đó là những người sẽ giúp cậu thở.” - Dong Go Yoon

“Có một cách để xóa bỏ sự bất an. Đó chính là xây dựng mạng lưới an toàn, những người có thể ở bên chia sẻ khi ta đau, khi ta cần giúp đỡ. Tìm ra một nơi để hít thở trong cuộc sống thường ngày bức bối.” - Song Yu Chan

“Mọi bệnh tật đều bắt nguồn từ sự mất mát. Mất đi thứ quý giá nhất, mất đi chính mình, hoặc là mất đi những giây phút hạnh phúc. Những lúc như thế này, ta lại buộc phải dựa dẫm vào một thứ đã cũ đến mức tưởng như ai cũng biết. Đó chính là hy vọng. Và để tìm thấy hy vọng ai cũng biết đó, chúng ta mới ở đây.” - Jung Da Eun

“Đừng cố gắng quá sức. Sẽ vất vả lắm đấy. Dù làm tất cả, cô cũng sẽ chỉ chăm chăm vào những thứ không thể cho nó và thấy tội lỗi thôi. Sẽ nghĩ tất cả là lỗi của mình và lại cắn rứt lương tâm. Thậm chí không nhận ra mình đang héo mòn. Cả đời cô sẽ toàn màu vàng, nên khi đèn vàng nháy cảnh báo, cô cũng không biết. Rốt cuộc vì hạnh phúc của con cái, mà cô nhắm mắt làm ngơ hạnh phúc của chính mình. Nhưng mà, khi cô không hạnh phúc, thì ai hạnh phúc nổi đây?” - Bệnh nhân Kwon Ju Yeong

“Nỗ lực năm, mười năm nào có ai hay? Nỗ lực chỉ được công nhận khi ta thành công. Nếu thất bại, trong mắt người khác, ta chỉ là đứa chưa đủ nỗ lực.” - Bệnh nhân Kim Seo Hwan

“Sống trong hiện tại, theo nghĩa nào đó, giống như đứng trên một lưỡi dao. Vì tương lai vẫn chưa đến và quá khứ thì đã qua rồi. Chúng ta đều đang đứng trên lưỡi dao mang tên hiện tại.” - Giáo sư Im Hyeok Soo

“Đừng để tâm dến người khác yêu quý mình không, hãy tự yêu quý bản thân mình thật nhiều. Thương lấy chính mình.” - Jung Da Eun

“Theo thời gian, tôi học được rằng khen ngợi bản thân sẽ có giá trị hơn rất nhiều so với việc nhận được lời khen từ người khác.” - Jung Da Eun

“Bị bệnh tâm thần thì sao? Trầm cảm thì sao? Làm gì có ai muốn bị bệnh. Cô đâu có phạm tội hay làm hại ai, sao cứ phải để ý đến người khác. Người khác không có quyền phê phán cô. Đừng co mình như vậy, cô càng nhân nhượng, họ càng lấn tới.” - Y tá trưởng Song Hyo Jin

“Im lặng không phải là nói dối. Nhưng nếu bỏ lỡ thời điểm, thì sẽ thành nói dối.” - Jung Da Eun

“Thực ra tự hại không phải vì để chết mà là tiếng kêu cứu để được sống. Có những người chỉ muốn được chú ý, lại có người tự cho mình là vô dụng nên muốn trừng phạt chính mình.” - Y tá trưởng Song Hyo Jin

“Nó bị bẩn không có nghĩa nó không phải đồng phục y tá. Giống như tôi có nhập viện tâm thần thì tôi vẫn là một y tá. Vết nhơ của định kiến và kỳ thị. Những vết nhơ lớn và nhỏ không biết có từ đâu hay từ bao giờ. Có những vết nhơ mà ta không biết vì bị ẩn giấu sau bao vết sẹo. Và cả những vết nhơ tôi gây ra cho chính mình... Hãy rửa sạch tất cả và rũ bỏ chúng đi. Vì một ngày mai tươi mới và sạch sẽ, và để chờ một buổi sáng trong lành sẽ đến bất cứ lúc nào.” - Jung Da Eun

“Tất cả chúng ta đều đang sống giữa ngày và đêm, trên ranh giới giữa bình thường và bất thường.” - Jung Da Eun

  • 36
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
36
Hoài Trinh
Hoài Trinh6 tháng trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)