logo-maybe-vn
Mở app

Câu chuyện về chuyển kiếp luân hồi: Khi lời hấp hối đã trở thành sự thật ở kiếp sau

Medha Satyavathi là một cô gái sinh ra trong một gia đình vô cùng giàu có tại vùng Dehradun ở miền Bắc Ấn Độ. Medha theo học tại Học viện nghệ thuật của Đại học Benares Hindu. Đến năm 1945, khi sắp thi tốt nghiệp Đại học thì bất hạnh bất ngờ ập đến: Medha phát hiện mình bị ung thư lưỡi và qua đời khi chỉ mới 24 tuổi.

Trước khi qua đời, vì sợ cha mẹ sẽ vì cái chết của mình mà quá đau buồn, Medha đã an ủi cha mẹ rằng mình nhất định sẽ quay trở về. Bốn năm sau, vào ngày 31/7/1949, một gia đình tại huyện Nasik ở Ấn Độ đã sinh ra một bé gái đặt tên là Mridula Sharma. Tuy nhiên, số phận của Mridula khá bất hạnh khi vừa ra đời thì cha đã mất, chỉ còn một mình người mẹ phải cực khổ nuôi cô bé khôn lớn.

Một ngày nọ, mẹ của Mridula tìm được công việc dạy học tại Dehradun (quê hương của Mridula) nên hai mẹ con đã chuyển nhà tới đó. Trong một lần khi mẹ đưa cho Mridula một đĩa vải, không ngờ “ký ức tiền kiếp” của cô bé đã đột ngột trở về. Cô bé nhớ rõ trước đây mình cũng từng được ăn rất nhiều loại hoa quả đắt tiền trong một gia đình khác. Sau đó, Mridula nói với mẹ mình rằng cô bé có một gia đình khác nữa. Nghe vậy, mẹ cô bé không những không hoài nghi mà còn động viên Mridula kể cho bà nghe toàn bộ câu chuyện.

Mridula chia sẻ rằng kiếp trước cô có 6 con voi và một chiếc xe ô tô. Cô bé có bố mẹ và em gái cùng rất nhiều bạn bè. Thậm chí, cô bé còn nhờ mẹ dẫn tới thăm ngôi nhà mà mình từng sống ở kiếp trước nếu bà có thời gian rảnh. Ngày qua ngày, những chi tiết về cuộc sống trong kiếp trước của Mridula càng ngày càng xuất hiện rõ nét hơn. Vì Ấn Độ là một quốc gia tin vào thuyết luân hồi chuyển sinh, vậy nên mặc dù khi đó mới chỉ 4 tuổi nhưng mẹ Mridula đã hoàn toàn tin tưởng vào lời con nói. 

Cô bé 4 tuổi đã đưa mẹ đi lại trong thành phố mà cô từng sống ở kiếp trước rất thành thạo. Hai mẹ con đã tìm tới ngôi nhà của bạn Mridula. Tình cờ thay hôm ấy lại là một buổi họp gia đình, và trong lúc người trong nhà đang tổ chức tiệc tùng thì Mridula đã đột nhiên lấy hai chiếc vòng hoa và đeo lên cổ hai cô bé đang chơi ở gần cửa. Mẹ của hai cô bé cảm thấy vô cùng kỳ lạ bèn tiến tới hỏi xem có phải Mridula quen các bạn ở đây không. Mridula trả lời rằng mình không quen biết hai bạn nhỏ này, nhưng lại biết mẹ của chúng vì trong tiền kiếp Mridula chính là bạn thân của mẹ hai cô bé. Lúc này, mẹ của Mridula đã tiến tới giải thích hành động của con gái. Người phụ nữ muốn kiểm chứng nên đã lái xe đưa Mridula quay trở về ngôi nhà kiếp trước của cô bé.

Khi chiếc xe vừa dừng trước cửa nhà, Mridula đã lập tức la lên, giọng đầy vui sướng: “Đây là nhà của con”. Cô bé chạy vào nhà, vừa đi thăm thú khắp nơi vừa nói về “lịch sử” của mỗi căn phòng, điều kỳ lạ là tất cả những việc cô bé nói đều đúng. Tiếp đó, cô bé lại bắt đầu hỏi về tình hình những người bạn trong tiền kiếp. Không chỉ nhớ được cách sắp xếp của mọi đồ vật, cô bé còn phân biệt được những thay đổi trong ngôi nhà sau khi mình qua đời. Khi mọi người đưa cô bé ra bên ngoài phòng thì trùng hợp thay có một người bán mứt hoa quả đi ngang qua. Medha đã lập tức chỉ tay vào người đàn ông và nói: “Đừng mua đồ của người này, ông ta từng lừa tiền của con.”

Một lúc sau, cô bé lại bắt gặp một Lạt ma liền chạy ra chào hỏi: “Đại sư, Ngài bắt đầu mặc áo cà sa từ khi nào vậy? Con nhớ trước đây ngài đều mặc quần áo trắng mà”. Vị Lạt ma này cảm thấy vô cùng kinh ngạc trước ký ức tiền kiếp của cô bé. Từ đầu, cha Mridula đã im lặng theo dõi tất cả, vì muốn đích thân kiểm tra sự thật nên ông đã bước tới trước mặt Mridula và hỏi: “Cháu có thể nhận ra người hầu cũ này của mình không?” Tuy nhiên, Mridula vừa nhìn thấy ông liền nói: “Người là cha của con, không phải là người hầu”, sau đó cô bé tiến về phía trước và ôm chặt lấy ông. Cô bé còn tiến tới nắm tay người mẹ ở kiếp trước và nói: “Mẹ ơi, mẹ không nhận ra con sao? Không phải trước khi mất đi, con hứa sẽ quay trở về mà?”

Cô bé kể lại cho mọi người nghe về những giây phút cuối cùng của cuộc đời Medha và thế giới sau khi chết: “Khi con mới rời khỏi thân thể mình, con cảm thấy thần kinh rất căng thẳng, toàn thân vô cùng đau đớn. Sau đó, con bay lên rất cao, giống như một con chim, tuy nhiên bản thân con cũng không biết mình đang bay đi đâu, cứ trôi nổi vô định như vậy. Thế rồi con nhìn thấy xung quanh xuất hiện cảnh vật nguy nga lộng lẫy cùng những thứ khiến con vô cùng vui vẻ. Con nhớ khoảnh khắc rời xa mọi người, trong lòng con dâng lên nỗi buồn vô hạn, còn những chuyện khác con không nhớ nổi nữa.”

Mẹ của Medha trong tiền kiếp, bà Sethani Satyavathi, đã bày tỏ vui mừng khôn xiết khi cô con gái đã chết của mình thực sự trở về. Người mẹ trong kiếp này và người mẹ trong tiền kiếp đều rất yêu quý Medha. Năm 1960, hai người mẹ đã đưa cô đến ngôi đền ở Rishikesh, Xianpo, để tỏ lòng thành kính với các vị Thần. Vào thời điểm đó, một học giả nghiên cứu và giảng dạy từ Trung Quốc đến Ấn Độ là Châu Tường Quang cũng đã tới gặp ba người họ. Đây cũng là một trong số những bằng chứng rõ ràng về chuyển sinh luân hồi.   

  • 36
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
31

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)