Phân Đoạn Hay Nhất A Time Called You (Muốn Gặp Anh Bản Hàn)
*SPOILER ALERT
Rốt cuộc thì A Time Called You - bộ phim remake vốn sở hữu kịch bản gốc xuất sắc không một lỗ hổng và còn được hậu thuẫn bởi ông lớn Netflix, ngớ ngẩn thay lại được nhớ đến nhiều nhất bởi chiếc tạo hình đáng quên của nam chính. Tuy nhiên giữa rất nhiều sự bất ổn, mình vẫn đặc biệt ấn tượng với cuộc đối thoại tại tòa nhà bỏ hoang trước khi Kwon Min Ju quyết định kết thúc cuộc đời. Nếu như đa số cảnh quay của A Time Called You luôn mang đến cảm giác “nửa vời” hoặc “chưa tới” thì đây thật sự là một phân đoạn ổn áp với cao trào cảm xúc được xử lý tốt, truyền tải tương đối sức nặng chiều sâu của thông điệp.
Đây có lẽ cũng là phân cảnh Jeon Yeo Been diễn xuất thuyết phục nhất trong suốt chiều dài phim, khi xem mình có thể cảm nhận rất rõ sự bất lực đến tuyệt vọng của Min Ju. Phải hoài nghi sự tồn tại của bản thân đến mức nào mới có suy nghĩ chỉ khi chết đi như một nạn nhân đáng thương của vụ án mạng bi thảm thì mới được nhớ đến? Rằng dù đã cố gắng biết bao nhưng người khác vẫn nghĩ là mọi chuyện đến nông nỗi này chỉ vì mình chưa đủ nỗ lực? Và Yeo Been quả thực đã lột tả hoàn hảo dòng chảy tâm trạng hỗn độn ấy qua gương mặt đỏ bừng giàn dụa nước mặt, ánh mắt như dại đi cùng giọng nói nghẹn ngào chất chứa phẫn uất đến cùng cực, để rồi hiển hiện trước mắt hoàn toàn chẳng phải là một cô nhóc mới lớn đang hành xử thái quá, mà quả thực là một con người đang gắng gượng hơn bao giờ hết để được yêu thương và thấu hiểu, vật lộn giữa khao khát gìn giữ chút gì đó của riêng mình nhưng cũng muốn được là một phần của thế giới. Jeon Yeo Been trong dáng vẻ của Kwon Min Ju lúc ấy sinh động, chân thật và cần được vỗ về nhiều đến nỗi mình đã muốn ôm lấy cô ấy thật chặt, và thủ thỉ những lời như Han Jun Hee đã nói trong một khoảnh khắc đầy chữa lành sau đó, rằng “cô đấu tranh rất nhiều và muốn từ bỏ tất cả không phải bởi cô yếu đuối và u uất... mà là vì cô đã có quá nhiều hy vọng và kỳ vọng vào thế giới này”...
Có thể đối với đông đảo fan của Muốn Gặp Anh, Jeon Yeo Been chỉ diễn ra một nữ sinh nhút nhát rụt rè chứ không phải là Trần Vận Như hướng nội khép mình, và cách lý giải nhân vật như vậy đã làm mất đi phần nào tinh thần vốn có của nguyên tác thì với riêng cá nhân mình, màn hóa thân của Jeon - dù là Han Jun Hee hay Kwon Min Ju, đều đủ vừa vặn để đắm chìm, đồng cảm và xót xa với nỗi lòng của cả hai nhân vật, và ít ra là hiểu được Min Ju đã cố chứng minh ý nghĩa cho sự tồn tại của bản thân ra sao mà dẫn đến bi kịch, từng muốn biến mất mãi mãi cũng chỉ vì đã không ngừng đặt niềm tin vào cuộc đời này một lúc nào đó rồi sẽ dịu dàng, cảm thông hơn với cô.
Nhìn chung, sự thất vọng với phần lớn những gì bản Hàn thể hiện là chẳng có gì phải bàn cãi, nhưng liệu còn có phân đoạn nào khác khiến bạn cảm thấy “không đến nỗi nào” không nhỉ?
- 48
- 0Bình luận

