Dân mạng kể lại trải nghiệm sa chân vào vùng ‘đất dữ’
Trong một topic thảo luận trên Piqueen về “những địa điểm không nên tồn tại”, người dùng đã chia sẻ câu chuyện của họ khi vô tình đi tới những nơi dường như thuộc về thế giới khác, hoặc tệ hơn là nó có thật nhưng xảy ra những chuyện khủng khiếp quá sức tưởng tượng. Dưới đây là một số câu chuyện hay nhất.
Trạm xăng cũ
Nhiều năm trước, tôi và gia đình chuyển từ California về Nebraska. Lúc đó tôi còn nhỏ, tầm 5-6 tuổi. Cả nhà chạy qua Nevada và sau đó tới Las Vegas, chúng tôi dừng lại để bơm xăng trông cũ cũ, kiểu thời xưa mà nhấc ống bơm lên là kêu cái ting ấy. Bố tôi kể là lúc ấy thấy nó cũng bình thường. Bố ra ngoài dãn gân dãn cốt một tí trong khi mẹ vào trong cửa hàng trả tiền xăng. Lúc bà bước vào, trong đó có vài người và khi tới quầy tính tiền, tất cả đồng loạt quay lại nhìn bà và đèn tắt phụp. Mẹ tháo chạy khỏi nơi đó và bố chứng kiến mọi việc. Cả nhà tôi đèo nhau lên xe và chuồn gấp, không cần biết xe còn bao nhiêu xăng.
Cho đến nay, đó là trải nghiệm kinh dị nhất mẹ tôi từng gặp nhưng bà không biết giải thích ra sao, cũng không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào. Cũng may chúng tôi tìm được trạm xăng thiện lành hơn và đến được Nebraska.
Thị Trấn Skidmore
Vài năm trước, tôi và đứa bạn quay đầu xe và rẽ vào một con đường phụ ở ngoại ô Bắc Missouri. Lúc đó tôi không có GPS và mưa to nữa nên cứ lái thẳng, hy vọng ra được lộ chính. Cuối cùng chúng tôi đến thị trấn rùng rợn Skidmore, Missouri. Nó là một thị trấn nhỏ nằm ở chốn đồng không mông quạnh nhưng xảy ra lắm chuyện tối tăm. Nổi tiếng hồi thập niên 80s là vụ một tên lưu manh [Ken Rex McElroy] bị giết giữa ban ngày ban mặt trong thị trấn. Không một ai lên tiếng làm chứng dù mấy chục người chứng kiến vụ hạ thủ, vụ án chưa bao giờ được phá giải luôn. Rồi còn mấy vụ thấy ghê khác như mất tích, tội ác dã man như một phụ nữ có thai bị moi con [vụ án Lisa Montgomery]. Mà nhớ là thị trấn này có 270 dân thôi nha.
Khi chúng tôi lái qua đây, người dân cứ nhìn nhìn trông sợ lắm, cực kỳ bất an. Khi ra khỏi thị trấn rồi, bạn tôi mới nói nó cũng cảm thấy một mối nguy tiềm tàng chực chờ bổ lấy, hai đứa đều thấy vậy. Từ trước tới giờ tôi chưa từng có cảm giác sợ đến quặn ruột gan như thế. Hai đứa nhất trí sẽ không bao giờ lái qua Skidmore nữa.
Tất cả chỉ là NPC
Cỡ 10 năm trước, tôi và đám bạn lái qua Illinois để tới Chicago và dừng ở một tiệm Taco Bell để nghỉ chân. Điều đầu tiên cả đám nhận ra là nhân viên ở đây rất kỳ dị. Họ nói chuyện bằng cái tông đều đều và như diễn tập. Sau khi ngồi trong nhà hàng đông đúc đó và quan sát một lúc, cả đám đồng loạt nhìn nhau và hoảng sợ nhận ra chẳng có cuộc đối thoại nào xung quanh chúng tôi nghe hợp lý cả.
Mấy người đó đang nói chuyện, tiếng Anh, nhưng không câu nào ra câu nào. Kiểu như cứ phun chữ ra thôi ấy. Chúng tôi không nói gì nhiều cho đến khi ra khỏi quán, xác nhận điều tất cả cùng thấy và lặng lẽ trứng cút khỏi đây. Bọn tôi đùa chắc đó là trung tâm đào tạo NPC, hoặc họ đang học cách biến thành người hay gì, trông ai cũng ảo ảo. Dù sao thì cũng sợ vãi ra quần ấy.
Sữa
Khi tôi 12 tuổi, hai mẹ con tôi lái xe xuyên quốc gia để chuyển nhà. Cả hai nghỉ chân ở Missouri, tại một hotel bình thường ở đường phụ, kế bên có quán Applebee’s nên hai mẹ con vào đó ăn tối. Quán kín chỗ nên bọn tôi ngồi ở quầy bar. Vài giây sau chúng tôi nhận ra điều kỳ dị. Tất cả mọi người trong quán ai cũng có một ly sữa trước mặt, kể cả người đàn ông ngồi ở quầy bar. Những ly sữa cao, đầy. Trong tủ lạnh quán cũng chất đầy sữa.
Nhân viên nhận order rồi mang cho chúng tôi hai ly sữa y như vậy dù không ai gọi. Lạ vãi linh hồn và mẹ bảo tôi đừng có uống. Trên đường ra khỏi quán, mẹ tôi hỏi vu vơ người phụ nữ đứng quầy rằng sao thị trấn này uống nhiều sữa vậy thì bà ta bảo không hiểu mẹ tôi đang nói gì. Chúng tôi cũng đành bỏ qua.
Về đến phòng, chúng tôi bỏ thức ăn thừa vào tủ lạnh thì thấy trong đó có 10 hộp carton nhỏ. Không có nhãn hiệu, chỉ có chữ SỮA in mực đen to tướng. Đúng là một nơi kỳ lạ đến giờ vẫn không hiểu nổi.
Trại bỏ hoang
Tôi và mấy đứa bạn có một trải nghiệm cắm trại rất đáng sợ. Lúc đó cả bọn quên mang diêm nên phân công một đứa đi mượn. Khi quay lại, cậu ta nói phát hiện một chỗ dựng trại bị bỏ lại, mọi người nên tới xem. Khi đến nơi, mọi thứ quả thật rất dị. Dường như đó là trại gia đình, trên lều còn dán tên hai bé gái. Có lẽ họ đã bỏ đi vội vã vì rất nhiều bị bỏ lại. Điều rùng rợn nhất là mọi cái lều đều bị chém toang hoác từ trên xuống. Nếu là gấu hay động vật nào khác thì vết cắt không thể sạch sẽ như vậy và sẽ có nhiều đường thay vì chỉ một. Ngày hôm đó cả đám nhổ trại luôn.
Áo cưới truyền thống
Tôi cưới vợ tầm 20 năm về trước và quyết định mặc đồ cưới lụa truyền thống theo quê hương Trung Quốc của vợ. Vấn đề là tôi đang sống ở ngoại ô Yorkshire, Anh quốc nên không có cách gì tìm mua được món đồ đó trên mạng và ship đến nơi. Tôi đã đến các thành phố lớn để tìm cửa hàng bán nhưng không có. Cho đến khi trong lúc mua sắm ở thị trấn gần nhà, tôi phát hiện một cửa hàng bán đồ cưới Trung Quốc, bán độc một kiểu đồ đó thôi, không còn gì khác. Chủ cửa hàng là cặp vợ chồng người Trung Quốc. Thật kỳ lạ vì dường như họ là những người Hoa duy nhất ở khu vực này, làm gì có khách hàng tiềm năng cho họ bán.
Họ lấy đúng kiểu đồ tôi đang tìm, đúng kích cỡ người tôi. Tôi mua và mặc nó trong đám cưới. Về sau khi quay lại thị trấn để tìm cửa hàng đó, tôi không thấy nó đâu nữa. Tôi cứ tự nhủ họ đã đóng cửa vì làm thế nào mà bán được hàng ở nơi không có người Trung Quốc sinh sống chứ.
Nguồn: PiQueen
- 34
- 0Bình luận