
Kẻ Đánh Cắp Báu Vật: Bất chấp đề tài mới lạ, ‘cánh én’ Joo Won cũng không thể làm nên mùa xuân
Kẻ Đánh Cắp Báu Vật (Stealer: The Treasure Keeper) đánh dấu màn comeback của Joo Won với phim truyền hình sau 3 năm kể từ Alice, vậy nên không ít fan đã kỳ vọng phim ít nhiều sẽ tạo được tiếng vang nhất định trên màn ảnh nhỏ, qua đó khẳng định lại vị thế của nam diễn viên tài năng. Đáng tiếc tuy khởi đầu khá ấn tượng với rating lên đến 4,7%, các tập tiếp theo đều tụt dần đều chỉ quanh quẩn 2%, đây là điều không quá khó hiểu khi dù sở hữu chủ đề tương đối mới mẻ, bộ phim dường như vẫn chưa thể tạo được sức hút cần thiết như mong đơi của khán giả.
Chuyện phim xoay quanh cuộc sống hai mặt của Hwang Dae Myung (Joo Won), ban ngày là một viên chức nhàn hạ của Cục Di sản Văn hóa nhưng ngay khi màn đêm buông xuống, anh lập tức trở thành tên trộm “chính trực” mang biệt danh Skunk - kẻ chuyên đánh cắp các tài sản văn hóa được cất giấu bất hợp pháp bởi những người ở địa vị cao trong xã hội và trả chúng về đúng vị trí vốn có. Từ việc hoạt động độc lập chỉ với một cộng sự duy nhất là quý bà - hacker thiên tài Chun Ja (Choi Hwa Jung), bước ngoặt xảy đến khi cả hai hợp tác với team Karma: đội cứu chuộc di sản không chính thức bao gồm nữ cảnh sát vừa được bổ nhiệm Choi Min Woo (Lee Joo Woo), đội trưởng năng nổ Jang Tae In (Jo Han Chul) và cuối cùng là em út ngây ngô nhưng nhiệt huyết, sĩ quan Shin Chang Hoon (Kim Jae Won).
Nhìn chung, Stealer cho thấy nỗ lực mang đến luồng gió mới trong việc đa dạng hóa đề tài của K-Drama, cụ thể là hành trình gìn giữ và bảo tồn các di sản văn hóa quan trọng xuyên suốt chiều dài lịch sử quốc gia, đồng thời không để bất kỳ thế lực phi pháp nào lợi dụng và làm mai một những giá trị độc nhất của chúng. Để mọi thứ không trở nên quá khô khan, bộ phim tích cực kết hợp các yếu tố hành động, hài hước lẫn bí ẩn, đôi khi mang màu sắc giả tưởng như truyền thuyết về bảy đồng xu cổ thời Joseon có thể mang lại sự sống vĩnh cửu, trở thành mục tiêu thúc đẩy lòng tham không đáy và mù quáng của kẻ xấu.
Màn hóa thân của Joo Won dĩ nhiên vẫn duyên dáng và lôi cuốn như thường lệ, luân chuyển mượt mà giữa hai vai kép có tính cách hoàn toàn khác biệt. Khi là công chức Hwang thì “vô tri” không thể tả, vừa lười nhác, xuề xòa cẩu thả lại thường xuyên luồn cúi, xu nịnh những kẻ có chức quyền khiến đồng nghiệp quanh gã chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Vậy mà khoác lên mình trang phục đạo chích một phát là ngay lập tức toát ra sự cool ngầu nam tính không để đâu cho hết =)))) chuyên nghiệp, đứng đắn, nghiêm túc và không bao giờ từ bỏ mục tiêu khiến Skunk trở thành kẻ phản anh hùng thứ thiệt, mà đôi khi vẫn vô tình bộc lộ nét đáng yêu ngây ngô mới cưng chứ :3 Tuy vậy thì đây hoàn toàn không phải vai diễn có thể nâng tầm hay ghi dấu diễn xuất của Joo Won, nói cách khác là dù thể hiện hai nhân dạng khác nhau nhưng thiết lập nhân vật khá đơn giản, thiếu chiều sâu và ít điểm nhấn; hoặc có lẽ với thể loại này thì khó có thể trông chờ nhiều hơn...
Còn về tổng thể cốt truyện, đành rằng có một số khoảnh khắc hành động đẹp mắt, giải mật mã và câu đố cũng khá thú vị kích thích trí tò mò. Nhưng thật khó để gọi đây là bộ phim kịch tính đầy bất ngờ, hay hấp dẫn đến mức không thể rời mắt... bởi chuỗi diễn biến và tình tiết được xây dựng cảm giác cứ đều đều, đôi khi lạc lõng và mờ nhạt sao đó, như một món ăn được nêm nếm nhiều gia vị nhưng lại thiếu đi chất xúc tác lớn nhất để làm nên một trải nghiệm xem thực sự say sưa và phấn khích. Thành thật mà nói, Joo Won là lý do lớn nhất khiến mình cố gắng đu đến cùng để rồi vẫn phải ngậm ngùi phim đúng là có ý tưởng nhưng thiếu đột phá, xem giải trí tàm tạm cũng được nhưng đòi hỏi một cái gì đó lớp lang, cuốn hút chặt chẽ trên từng khung hình thì e là khó mà đáp ứng được.
- 34
- 0Bình luận