logo-maybe-vn
Mở app
Soda Chanh
Soda Chanh2 năm trước
Reading

NÚI CHUỘT QUÉT - Một cuốn sách tàn khốc, đau đớn và ám ảnh

Cảnh báo: Bài viết có thể tiết lộ nội dung sách.

__

“Đột nhiên, hắn nhìn thấy chính mình trong video! Hắn khi ấy chưa tròn mười tám, mặc áo đen đứng trong góc khán đài, miệng hơi há, mắt đắm đuối dõi theo Chung Trấn Đào biểu diễn. Khi đó hắn thẫn thờ và đau khổ như thể nghe thấy tiếng khóc than của tuổi xuân chết yểu.”

Hiếm có cuốn sách trinh thám nào khiến cảm xúc của tôi bị đẩy lên dữ dội như Núi Chuột Quét. Khi đọc xong những trang cuối cùng và gấp sách lại, bên tai tôi như còn văng vẳng tiếng hát của Chung Trấn Đào: “Trong gió trong gió, gió lạnh trong lòng, cuốn mất giấc mơ. Chuyện còn chưa qua, mà đã biến mất. Giờ phút này đau thương nhường nào…” cùng với câu nói của Chu Lập Bình: “Bọn chúng… mới là người xấu.”

Mười năm trước, ở Tây Giao diễn ra hàng loạt vụ án cưỡng hiếp và giết người. Mười năm sau, ở Núi Chuột Quét lại bốc lên một ngọn lửa khiến ai nấy đều chấn động. Ngọn lửa ấy thiêu rụi thi thể của ba trẻ em và một người lớn, hiện trường vô cùng thảm khốc. Mười năm như một cây cầu, mà ở điểm đầu và điểm cuối của cây cầu ấy đều có sự xuất hiện của Chu Lập Bình. 

Đối với cảnh sát, Chu Lập Bình là một người rất đặc biệt. Sau vụ án Tây Giao, tuy là nghi phạm số một, song không ai có đủ bằng chứng kết tội Chu Lập Bình là kẻ gây ra loạt án ấy, vì vậy hắn chỉ phải ngồi tù cải tạo mười năm. Điều đáng nói là mười năm trước, hắn vừa mới mười tám, nhưng thái độ khi đối mặt với cảnh sát lại bình tĩnh, thờ ơ và lạnh lùng đến khó hiểu. Mười năm sau, vẫn với thái độ ấy, hắn phủ nhận toàn bộ tội ác đã xảy ra ở Núi Chuột Quét, khiến cảnh sát vừa bối rối vừa tức giận. Bỗng chốc, mọi nhận định thiện-ác, đúng-sai đều bị trộn lẫn vào nhau, chẳng thể phân biệt nổi. Ai mới là hung thủ thật sự và Chu Lập Bình đóng vai trò gì trong cả hai vụ án này?

Trong quá trình lần theo dấu vết của hung thủ vụ án Núi Chuột Quét, những bí mật và tội ác khiến người đọc phải rợn gáy cũng được hé lộ. Tác giả Hô Diên Vân cho ta thấy những mặt ghê tởm và kinh khủng nhất của con người chính trong cách đối xử với đồng loại của mình. Thú thực là mới đầu, Núi Chuột Quét khiến tôi rất khó chịu vì sự võ đoán và cố chấp của cánh cảnh sát, cũng bực mình vô cùng vì chính họ là người đã làm chậm tiến độ điều tra. Nhưng càng đọc càng thấy hay. Không chỉ đơn thuần là tạo ra một vụ án đẫm máu và níu kéo người đọc bằng những pha giật gân, tác giả còn lồng ghép các yếu tố tâm lý, xã hội một cách khéo léo. Tình trạng rửa tiền, lạm dụng trẻ em, núp sau việc từ thiện để gây ra bao tội ác, tâm lý biến thái của một số thành phần trong xã hội, bản tính ích kỷ và bo bo giữ mình của con người, sự hi sinh và kiên định đi theo điều mình cho là đúng… tất cả đều có trong Núi Chuột Quét.

Hô Diên Văn điều hòa rất tốt yếu tố trinh thám và tình cảm. Núi Chuột Quét vừa khiến tôi hồi hộp khi theo dõi quá trình phá án, vừa khiến tôi buồn rầu vì câu chuyện của các nhân vật, cũng khiến tôi phẫn nộ khi biết những tội ác đã xảy ra ở nơi được bao che kĩ càng bằng tiền tài và quyền lực. Cuốn sách này có rất nhiều bất ngờ. Ngay khi tôi vừa nghĩ người này là hung thủ, thì lại có những tình tiết khác khiến tôi cảm thấy mình đã phán đoán sai lầm. Nhưng ngay khi tôi nghĩ người này vô tội, thì Hô Diên Vân lại đập tan tành ảo tưởng của tôi bằng những diễn biến bất ngờ phía sau. Sau khi gấp sách lại, tôi cảm thấy mình đã đi một quãng đường rất dài. Trên quãng đường ấy, tôi đã cùng các nhân vật chứng kiến bao âm mưu thủ đoạn, rốt cuộc cũng đi tới chân tướng cuối cùng, vậy mà lòng vẫn nặng trĩu, không sao nhẹ nhàng nổi. 

 “Trong gió trong gió, gió lạnh trong lòng, cuốn mất giấc mơ. Chuyện còn chưa qua, mà đã biến mất. Giờ phút này đau thương nhường nào…” 

Tôi chẳng rõ giấc mơ của Chu Lập Bình đã bị cuốn đi lúc nào. Có lẽ là khi hắn nhận ra mình khó mà đỗ vào trường đại học nào. Cũng có thể là vào cái đêm oan nghiệt kia, khi thảm kịch xảy ra, vận mệnh lạnh lùng đóng sầm cửa lại trước mặt hắn lần nữa, như bao lâu nay vẫn vậy. Những người như Chu Lập Bình, Đổng Nguyệt, những đứa trẻ khuyết tật ở Viện cứu trợ… đều khiến tôi cảm thấy vận mệnh thật tàn nhẫn với họ. Có khi điều họ muốn chẳng qua là một người thích mình thật lòng, cùng mình xây một mái ấm giản dị, được gặp người thân mà không phải lén lút, giấu giếm, được sống một cuộc sống nhọc nhằn cũng được, nhưng bình thản và vô tư.  

Cho nên tôi cứ nhớ mãi khoảnh khắc Đổng Nguyệt cài áo rét cho em gái, thủ thỉ rằng “con gái sợ nhất là lạnh, nên phải cài khuy cẩn thận, cũng không được để chân bị buốt, nhớ nhé…”, cũng không quên được tâm trạng của Chu Lập Bình khi biết mình chẳng thể giữ trọn lời hứa với người con gái mình thương. Thời gian như dòng nước xiết, lạnh lùng cuốn phăng tuổi trẻ và ước mơ của họ, đẩy họ vào những con đường chẳng thể nhìn thấy ánh sáng. Núi Chuột Quét không phải tác phẩm được viết ra chỉ để giải quyết một vụ án, mà còn thông qua đó để phản ánh hiện thực xã hội như thế.

Đọc những trang cuối cùng, tôi lại tưởng tượng ra cảnh Chu Lập Bình xuất hiện giữa đám đông. Hắn cứ đứng im một chỗ chẳng nhúc nhích. Đèn đường đã tắt, ai về nhà nấy, riêng hắn vẫn lầm lũi đi một mình. Hắn có khuôn mặt lưỡi cày vẻ hung dữ, thường trực trên đó là sự bình thản và lạnh lùng. Hắn không nói chuyện, bóng lưng trông rất cô đơn. Và rồi, hắn biến mất chẳng chút do dự. Bởi hắn đã tự đưa ra quyết định của mình. Hắn sẽ tự tay kết liễu cái ác, dù rằng sau đó, có thể màu đỏ của nó trên tay sẽ chẳng bao giờ rửa sạch được.

Có thể nói, đây là tiểu thuyết trinh thám hay nhất mà tôi đọc được từ đầu năm tới giờ.

Đánh giá: 4/5

  • 45
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
44
Soda Chanh
Soda Chanh2 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)