Maybe You Missed D-Day: Siêu Phẩm Về Đề Tài Thảm Hoạ Kết Hợp Y Khoa Có Một Không Hai Của Màn Ảnh Nhỏ Xứ Hàn
Thảm hoạ chắc chắn là chủ đề quen thuộc của hàng loạt bom tấn điện ảnh từng làm mưa làm gió màn ảnh rộng xứ kim chi, tương tự đề tài y khoa hẳn cũng chẳng xa lạ gì với các mọt phim Hàn. Thế nhưng, bạn đã từng nghe nói đến bộ phim truyền hình dài tập về ngành y ở trọng tâm của một thảm hoạ thiên nhiên cực kỳ khủng khiếp hay chưa? Phần nhiều có lẽ là chưa bởi D-Day thực sự bị underrated hơn rất nhiều so với giá trị sản xuất tuyệt vời của nó.
Một trận động đất 6,5 độ richter chưa từng có đã xảy ra ở Seoul, san bằng đến từng ngóc ngách và nhanh chóng khiến thủ đô rơi vào trạng thái tê liệt hoàn toàn. Khốn nỗi chưa bao giờ lường trước một thảm kịch lớn như vậy sẽ xảy đến, sự bất lực và bế tắc càng trở nên rõ ràng trong các công tác cứu hộ cứu nạn. Trong bối cảnh ấy, một trong những cơ sở chăm sóc sức khoẻ hiếm hoi còn hoạt động là bệnh viện tư nhân Mi Rae trở thành tâm điểm giữa vòng vây sinh tử, nơi các y bác sĩ đấu tranh từng ngày để giành giật sự sống của hàng trăm nạn nhân thì cũng không thiếu những kẻ tham lam vị kỷ. Từ đây mở ra hàng loạt thách thức cam go hơn bao giờ hết về trách nhiệm, y đức lẫn nhân tính con người.
Bối cảnh chỉn chu và chân thật
Một trong những điều đầu tiên phải khen ở D-Day chính là sự tái hiện thực sự sống động khung cảnh hoang tàn và đổ nát trước cơn giận dữ của mẹ thiên nhiên, đặc biệt đối với cấp độ một K-Drama sở hữu kinh phí tương đối. Không chỉ đại cảnh động đất gần 10 phút đầu phim đã bao trọn mọi địa điểm chủ chốt như nhà cửa, đường xá, cầu cống, lưới điện, tháp truyền thông, tàu điện ngầm,… sự trau chuốt còn nằm ở vô vàn chi tiết nhỏ khác xuyên suốt mạch phim như những dư chấn sau đó, từng vết nứt hay cơn rung lắc, không gian ngập tràn khói bụi, đất đá vung vãi khắp nơi mang đậm dáng dấp của một “thành phố chết”.
Nội dung vừa “bánh cuốn” vừa giàu cảm xúc từ đầu đến cuối
Dù tuân theo những thủ pháp đặc trưng của thể loại thảm hoạ, điều làm cho D-Day trở nên khác biệt và độc đáo chính là một series lên đến 20 tập (trung bình 1 giờ mỗi tập). Nhờ đó, D-Day có thể kể câu chuyện đầy đủ và đa chiều hơn một movie thông thường chỉ 2 tiếng. Vì vậy bất chấp không tránh khỏi một số hạn chế nhất định của dòng phim truyền hình, tác phẩm vẫn thành công giữ chân mình trước màn hình trong suốt thời lượng dài như vậy mà không hề thấy ngán, trái lại tập nào cũng đầy cảm xúc, tập nào cũng như một chuyến tàu lượn đủ mọi cung bậc từ phẫn nộ, tiếc thương đến trăn trở, day dứt rồi lại cảm động, thổn thức khôn nguôi…
Tất cả nhờ vào cốt truyện kết hợp hài hoà giữa mảng chính kịch, y tế với yếu tố thảm họa mang tính huỷ diệt. Mặt khác, thời lượng rộng rãi còn cho phép phim trình bày sâu sắc các vấn đề đạo đức dưới nhiều góc độ, lĩnh vực lẫn giai cấp khác nhau. Một bác sĩ nên lựa chọn cứu người bằng mọi giá bất chấp nguyên tắc và luật lệ? Đối diện thế nào khi đã lao tâm khổ tứ cứu mạng những người xa lạ nhưng lại không thể bảo vệ được gia đình của mình? Hay hy sinh thiểu số vì đại cục có thực sự là điều hợp lẽ?...
Xây dựng và phát triển hệ thống nhân vật hợp lý mà đầy cuốn hút
Một điểm sáng khác không thể không nhắc đến của D-Day chính là phần lớn các nhân vật từ chính đến phụ đều được khắc hoạ trọn vẹn, có nhiều chuyển biến tâm lý phong phú trong cả mối quan hệ giữa người với người hay phản ứng cá nhân trước thảm hoạ. Mặt khác, phim không tập trung vào loveline mà chỉ xem đó như gia vị điểm thêm chút sắc màu cần có cho một câu chuyện vốn đã khá nặng nề.
Ở đó, có bác sĩ ngoại khoa Lee Hae Sung (Kim Young Kwang) ngay thẳng chính trực, bất kể gặp phải tình thế khó khăn cỡ nào cũng đều không từ bỏ bệnh nhân dù cơ hội sống của họ ít ỏi ra sao. Anh khẳng khái, kiên định trước cường quyền, tài năng trong phòng phẫu thuật nhưng cũng chẳng phải thánh thần không một chút sứt mẻ, cũng có lúc thất bại, kiệt quệ đến muốn từ bỏ... nhưng sau cuối vẫn là chàng trai khiến bạn không thể ngừng yêu mến và hết lòng ủng hộ. Trái ngược hoàn toàn với Hae Sung, giáo sư Han Woo Jin (Ha Seok Jin) từng ấp ủ nhiều tham vọng là thế để rồi đến khi quay đầu lại mới nhận ra bản thân đã đánh mất những điều quý giá thế nào. Ngoài ra cũng phải kể tới các tên tuổi gạo cội đã thể hiện đầy kinh nghiệm các vai diễn như nghị sĩ Goo Ja Hyuk (Cha In Pyo), hay đội trưởng đội cứu hoả Choi Il Seob (Kim Sang Ho) – cũng là một ngành nghề ít được đề cập nay đã cho thấy tầm quan trọng đáng tôn vinh ra sao.
Mặt khác không hề kém cạnh so với cánh mày râu, tính nữ mạnh mẽ lại đầy trắc ẩn cũng là điểm nhấn khó quên của D-Day. Đó có thể là bác sĩ nội trú năm 3 Jung Dol Mi (Jung So Min), từ một cô gái thường xuyên hoài nghi về năng lực của mình đã dần chứng minh được bằng cấp của cô không phải chỉ có ý nghĩa trên giấy tờ. Là y tá Park Ji Na (Yoon Joo Hee) rất đỗi dịu dàng, vừa cương nghị mà cũng thật bao dung với lỗi lầm của người thân. Là trưởng khoa Kang Joo Ran (Kim Hye Eun) đầu tàu của khoa cấp cứu, năm lần bảy lượt đối đầu cấp trên để bảo vệ những gì đúng đắn, sẵn sàng gạt nỗi lo riêng của mình sang một bên vì sự sống còn của nhiều sinh mệnh xung quanh. Và cả nữ bác sĩ khoa tâm thần Eun So Yul (Kim Jung Hwa) phải gánh chịu nỗi đau tồi tệ nhất nhưng cũng nhanh chóng vực dậy đến đáng kinh ngạc… Tất cả họ đều là minh chứng hùng hồn rằng không chỉ đàn ông mới có thể cứu vãn tình hình.
D-Day đã phát sóng từ năm 2015, thế nhưng dẫu phát hiện này có phần muộn màng thì mình vẫn hy vọng có thể sẻ chia và lan toả sự tuyệt vời của phim đến nhiều người nhất có thể…
- 41
- 0Bình luận