Đôi Dòng Dành Cho “Nhà Bà Nữ” Của Trấn Thành..
Tui đi xem về nghĩ sao viết vậy chứ cứ thấy bài về phim Việt là lại "gán mác" seeding ngay thì tội tui lắm ạ… Thôi thì mình vốn đã “sính ngoại” mê muội phim Hàn lồ lộ và viết cho phim Hàn thường xuyên thì khi có phim Việt mình cũng muốn ra rạp ủng hộ nâng cao tinh thần dân tộc chứ! Tui đã đi qua lâu rồi cái thời phân biệt phim Việt với phim nước ngoài. Cứ có thời gian và có xèng thì gần như phim nào tui cũng muốn xem hết, hay thì khen, dở thì chê.
- Cá nhân tui coi hết phim thì cũng không khoái nữ chính lắm. Biết là cổ sống trong gia đình có 1 bà mẹ nóng nảy, gay gắt và cũng chịu ảnh hưởng từ nỗi bất hạnh của bố mẹ nhưng không có nghĩa là lúc nào Nhi cũng làm đúng, nói đúng và lúc nào Nhi cũng là nạn nhân. Tui cũng là 1 đứa con gái không được ba mẹ cho đi chơi tối, luôn phải về nhà trước 6h chiều, mẹ bảo mẹ đi đường mà thấy ngồi trên xe đứa con trai nào là c.h.ết đòn và không có sinh nhật sinh nhẽo gì bên ngoài buổi tối hết. Mẹ tui cũng ưng chọn ngành học cho tui và cũng muốn tui theo bank luôn chứ nhà tui không có hàng ăn như Nhi để nối nghiệp. Đôi khi mẹ tui cũng nóng giận và lỡ lời. Mẹ tui cũng không bao giờ xin lỗi. Kể ra những cái đó không phải để so tui với Nhi mà là để nói tất cả điều đó khiến tui có nhiều phần đồng cảm với Nhi lắm. Tui nghĩ là những người mẹ giống như bà Nữ không thiếu và hẳn là mỗi chúng ta sẽ có những cách riêng để tiếp nhận và chủ động tạo ra con đường giúp mình... “dễ sống” hơn. Ba mẹ thì luôn xuất phát từ tâm ý muốn những điều tốt đẹp nhất cho con, con thành công, thành đạt, đúng vậy, thế nên thường xuyên bỏ qua việc lắng nghe vì nghĩ “Trẻ con biết gì mà nói. Ba mẹ từng trải rồi nên nghe theo cấm có sai bao giờ.” Còn thanh niên lại muốn chứng minh cho ba mẹ thấy là mình đang đúng. Tui không khoái Nhi theo cảm quan cá nhân thôi (có thể do diễn biến tâm lý chưa thuyết phục, câu chuyện chưa đủ sâu sắc hoặc diễn xuất chưa thực sự trọn vẹn) nhưng cũng không quá khó khăn với nhân vật này vì tui cũng nghĩ trên đời vẫn có những số phận như thế và họ đều có những cái nhìn, những cảm xúc, suy nghĩ, lý do của riêng mình chứ không tự nhiên mà vậy. Mỗi người có 1 hoàn cảnh và 1 giới hạn chịu đựng khác nhau, khác 1 tí ti thôi cũng dẫn đến những kết quả khác nhau rồi. Ví dụ như ở bên Nhi có 1 ông anh rể là Nhuận thì nó đã khác rất nhiều so với không có. Thực tế là khi bị chạm đến giới hạn thì con người ta thậm chí có thể làm những điều không tưởng. Rõ là không ai giống ai, không ai có thể hiểu hết về 1 người.
- N.g.o.ạ.i t.ì.n.h luôn là sai trong mọi trường hợp, chắc chắn 100% là sai. Ngay cả khi nguyên nhân bắt nguồn từ việc vợ hay chồng bạn không thấu hiểu, chà đạp lên tự trọng và làm tổn thương bạn thì bạn vẫn là kẻ sai nhất. Nhận thức được điều này khiến nhân vật Nhuận vẫn giữ được ít nhất một sự tử tế trong mắt khán giả, chí ít là với tui nha. Đến 1 thời điểm nào đó, chúng ta sẽ không thể nào trả lời chắc chắn được bi kịch đó bắt đầu từ lúc nào, chia ly lỗi tại ai, không thể truy cứu trách nhiệm rõ ràng về phần ai đâu mà chỉ có thể đón nhận cái kết đau thương mà thôi. Nhuận từ đầu vẫn luôn là 1 người có những suy nghĩ đời thường nhất, hết lòng support công việc của vợ, giúp em vợ được yêu người mà nó yêu. Đúng như anh nói, “nhẫn nhịn” cũng chính là 1 sự cố gắng từng ngày để sống trong một gia đình như nhà bà Nữ. Tiếc là mỗi khi anh cất lời, anh lại bị bịt miệng “không nói hết nổi nửa câu”. Nhiều người nghĩ, Nhuận phải chịu số phận như vậy là vì nhu nhược, ăn bám nhà vợ, mà không nghĩ cuộc đời mỗi người mỗi khác, có người đến 1 cơ hội để đổi đời còn chẳng có, và là vì yêu đấy nên người ta mới chịu đựng như vậy. Chịu đựng đôi khi cũng là vì nghĩ 1 ngày kia người ta sẽ nhận ra tấm lòng đó của mình để trân trọng mình hơn. Đến cuối, không ai biết nhân vật Nhuận đi đâu, làm gì, hạnh phúc và còn kèm thêm “có thể không hạnh phúc” thật sự là 1 chi tiết sâu sắc. Vì ảnh n.g.o.ạ.i t.ì.n.h mà, nên từ đầu tới cuối ảnh có làm gì, ảnh tốt với Nhi và cam chịu thế nào, ảnh cũng không xứng với 2 tiếng “hạnh phúc” trọn vẹn. Thực ra thì, mình luôn thấy tội cho Nhuận.
- John xứng đáng được ghi danh là 1 good boy “không cần diễn” trên màn ảnh. Xem phim chỉ sợ trai này lật kèo mà từ đầu tới cuối ảnh vẫn yêu thương, nhẫn nhịn, vun vén và cố gắng vì con đường 2 người đã chọn. Cái John thiếu nhất đó là kinh nghiệm và sự trải đời. Có trong tay tình yêu và tuổi trẻ, lại vội nghĩ đó là tất cả và hi sinh những phần còn lại. Tui không nói John đúng hết mà “giận quá mất khôn” là có thật, đặc biệt là khi đối phương cứ la hét như muốn phát rồ lên thì đòi người ta bình tĩnh, cũng khó. Cũng như lúc yêu ai chẳng hẹn ước ngọt ngào thì lúc cả 2 mới bỏ nhà đi, John muốn đem lại cuộc sống tốt nhất cho Nhi cũng vậy. Em không phải đi làm, em cứ nghỉ ngơi ở nhà, anh sẽ là người kiếm tiền,… vì bản thân 1 người khi nói ra những câu đó cũng không lường được trước được những khó khăn chưa tới trong tương lai, khi mà cuộc sống cái gì cũng cần đến tiền hoặc rất nhiều tiền chứ đâu có đơn giản. Và khi biến cố ập đến thì tư duy của 1 thằng con trai với lòng tự tôn của mình sẽ luôn muốn tự mình giải quyết, thành ra càng stress không lối thoát và không biết mình phải cố bao nhiêu nữa mới là đủ. Nhưng tui đề cao lời xin lỗi, nhận lỗi và cách cố gắng giữ bình tĩnh của John trước những lời c.h.ử.i r.ủ.a thậm tệ của Nhi dù tui biết lúc ấy sẽ chẳng có gì lọt vào tai người phụ nữ đang mang thai đâu. Nhiều người cảm thấy tiếc cho cái kết của John nhưng tui thì lại nghĩ anh ta đã có 1 kết thúc đẹp. Sau tất cả những chuyện đã trải qua thì trái tim của John hay Nhi sẽ không bao giờ có thể nguyên vẹn như ban đầu, tình yêu thanh xuân sẽ không còn sự hồn nhiên vô tư lự mà đầy những mảnh vỡ khiến 2 người rất nhọc lòng khi ở bên nhau. Mà cũng không chắc Nhi rồi sẽ có lặp lại những thái độ hay lời nói như trong quá khứ đó không khi cuộc đời chẳng may gặp phải biến cố nữa. À Song Luân thì đẹp trai...
- Tui không hề ghét Trấn Thành, cũng không có fan phủng gì hết. Nhưng nói thật là tui thấy khâm phục tinh thần cầu tiến của ảnh. Nhạc nào cũng nhảy, rất chăm chỉ, và công bằng mà nói, “nhảy” đều tốt đó chứ. Hát hò hay MC thì không nói vì làm thường xuyên nhưng không chỉ dừng lại ở đóng phim, diễn xuất khá tốt, ảnh còn đạo diễn luôn. Đến giờ mỗi lần nghe đến cụm từ “Phim của Trấn Thành”, sao sao đó tui vẫn nghĩ gọi thế là vì TT đóng chính chứ không phải là đạo diễn. Có thể TT cũng không được lòng nhiều khán giả nhưng khách quan mà nói, giống như nhân vật Nhuần mà ảnh đảm nhận, tui rất muốn ghi nhận những nỗ lực cố gắng cống hiến cho nghệ thuật Việt Nam của ảnh, vì xứng đáng. Và thật sự những người trong nghề rất nên học hỏi tinh thần này luôn đó, không phải ai cũng làm được.
- Chi tiết băng keo làm tui nhớ đến phân đoạn buộc dây giày của 2 anh chị hàng tạp hoá trong “Hometown Cha Cha Cha”. Đoạn trách móc nhau là vì anh vì em mà tôi mới phải khổ thế này khiến tui nghĩ tới “18 Again”. Dù tất nhiên không thể so sánh nhưng đó là những chi tiết có nhiều điểm tương đồng, cũng như những hình ảnh thường diễn ra trong cuộc sống hôn nhân, từ đó đem đến những thông điệp mà rõ là phim nào nhắc tới thì cũng đúng.
- Những số phận như Nhuận, Như, Nhi, Lan hay John cũng không thiếu trong xã hội này. Một người con ở rể và bị coi thường, một người chồng bị vợ bắt nạt quá mức, một cô gái bán kem trộn “phổi bò”, một đứa con gái đang lớn chống đối ba mẹ, một đứa bạn có quậy có ăn chơi nhưng tốt tính, một anh chàng giàu có chung tình nhưng lần đầu bước chân vào đời nên vấp ngã. Mỗi người sẽ có những nét tính cách và vị trí khác nhau trong XH đông đúc, có thể giống bất kỳ ai trong vòng tròn quan hệ của chúng ta, vậy nên sẽ không tránh khỏi những va chạm, hiểu lầm rồi tổn thương. Nghĩ lại xem chúng ta đã từng gặp những người giống như vậy chưa.
- Mấy câu triết lý trong phim tui thấy cũng ổn đó chứ. Tui không nghĩ chúng đến mức sáo rỗng, bài vở, đơn giản là nhiều đoạn cũng rất hợp với hoàn cảnh và cảm xúc của mỗi nhân vật. Tuổi trẻ ai chẳng muốn theo đuổi đam mê, đôi khi cũng chẳng đến mức là đam mê đâu nhưng mình lại cứ muốn “thổi phồng” nó lên là như thế để chứng minh với gia đình, người lớn càng phản đối mình càng chống đối, mình càng quyết tâm bám trụ. Rồi yêu đương bình thường thì sẽ chia tay bình thường, đâu phải ai cũng lấy người đầu tiên mình yêu. Hay là không có gì là tuyệt đối cả, tất cả chỉ nên tương đối thôi…
- Nói chung, phim cũng còn nhiều tranh cãi và chưa thực sự trọn vẹn trong cách xây dựng nhân vật và triển khai tình huống, cộng thêm khán giả mỗi người lại có những hoàn cảnh và trải nghiệm khác nhau nên để mà nói hết cái tốt cái dở của phim thì không biết viết dài bao nhiêu cho đủ, nhưng nếu mà cứ còn có ý định sản xuất mấy cái phim xàm xí kiểu CLXS, Siêu Lừa Gặp Siêu Lầy, Virus Cuồng Loạn, Duyên M.a, thì bạn không nghĩ giống tui là ủn mông ủng hộ NSX Việt Nam tiếp tục phát hành kiểu phim như “Nhà Bà Nữ” sẽ tốt hơn rất nhiều ư?
- Cũng lăn tăn trước khi đi xem lắm đấy vì nói gì thì nói, không ai muốn phí tiền và tui biết cũng rất nhiều người e ngại vì nếm "quả đắng" từ phim Việt rồi dù vừa mới nhen nhóm ý định ủng hộ xíu xiu. Bạn có thể chọn xem hoặc không xem, đó là quyền của bạn. Nhưng với những người đã xem và đưa ra ý kiến, xin cũng hãy tôn trọng họ nhé. Cảm ơn bạn đã đọc bài viết này của mình.
- 20
- 0Bình luận