logo-maybe-vn
Mở app
Sunflower
Sunflower2 năm trước
Movie

ALCHEMY OF SOULS (HOÀN HỒN): Hành Trình 7 Tháng Mong Chờ 1 Happy Ending & Những Điều Còn Dở Dang Tiếc Nuối

(Bài viết hoàn toàn là quan điểm cá nhân nên nếu có thể, mình mong mọi người thảo luận thật lịch sự và mang tính xây dựng nhé)

Vào thời điểm này 1 tuần trước, Alchemy Of Souls (Hoàn Hồn) đã chính thức ra mắt tập cuối và kết thúc chuyến hành trình thú vị cùng khán giả với rating khả quan, 9.7%. Phải công nhận 1 điều là không biết ở nơi khác ra sao chứ riêng ở Việt Nam, bộ phim đã tạo được hiệu ứng không hề nhỏ, được đánh giá là 1 trong những bộ hay và đáng mong chờ nhất năm 2022: Đề tài mới lạ, kịch bản hấp dẫn, dàn diễn viên long lanh, diễn xuất tốt, đem lại nhiều giá trị cảm xúc, khán giả được chiêm ngưỡng những màn múa kiếm pháp đẹp mãn nhãn. Vì thế nên chuyện ai đó kỳ vọng vào “Hoàn Hồn” phần 2 là điều dễ hiểu thôi, mình cũng vậy. Sau khi đồng hành cả chặng đường dài hơi với phim, bạn còn băn khoăn và nghĩ “Giá như có thể tốt hơn” điều gì không?

Phản diện mạnh, diễu võ dương oai, đứng sau vua điều phối mọi thứ, nhưng lại c.h.ết một cách… lãng xẹt.

Trong tất cả những điều “lãng xẹt” nhất trong những bộ phim mình từng xem thì có lẽ phải bổ sung thêm ngay pha hoàn hồn vô dụng của Jin Mu. Nếu ai theo dõi đủ cả 2 phần, được thấh đủ độ manh nha lượn lẹo của nhân vật này thì có lẽ sẽ kỳ vọng nhiều hơn là 1 pha hoàn hồn chỉ để… c.h.ết cháy. Thêm nữa, nam diễn viên Do Sang Woo có thể diễn tốt nhưng so với gương mặt đểu cáng mà khán giả đã quá quen của Jo Jae Yoon, anh chàng lại thành hơi bị… gồng quá. Điểu đó dẫn đến cảm nhận rằng vai diễn này chưa thực sự tới, cộng thêm quả kịch bản để cho nhân vật này bị tiêu diệt quá là gọn nhẹ.

Thổi phồng một cách không cần thiết quá nhiều thứ dẫn đến cảm giác dở dở ương ương, không giải quyết thoả đáng.

Hoả điểu được cho là đập cánh 1 phát là có thể “hoá vàng” cả thế gian, năm ấy nữ thần mạnh nhất Daeho là Jin Seol Ran phải dày công mới có thể bắt nhốt, được phong ấn cơ man bằng những tầng tầng lớp lớp rào chắn kiên cố của Jinyowon, nay lại vừa được thả ra mà đã lao thẳng vào lưỡi kiếm của Jang Uk và tan biến trong… phút chốc. Biết là nam chính sang P2 đã được ban cho sức mạnh vô song nhưng có nhất thiết phải cường điệu hoá Hoả Điểu này đến mức vậy không?

Huyết trùng thâm nhập vào thân thuỷ thì không còn hi vọng giữ mạng, các thuật sư biết Seo Yul mang huyết trùng quá muộn nhưng vẫn cứu một cách có thể gọi là ngon ơ. Đã thế, nhất định phải uống thuốc để duy trì thân thể mà Seo Yul còn chẳng thèm uống. Ừ thì có thể là do thân thủ luyện thuật pháp tốt nên khoẻ hơn đi, nhưng mà ngay cả bước rút huyết trùng ra khỏi cơ thể Seo Yul, phải sử dụng Hoả Điểu để tiêu diệt nó cũng có vẻ như không hề đem lại cảm giác hồi hộp, lo lắng. Mọi thứ đều diễn ra theo đúng dự đoán, làm phải tự hỏi liệu có đang trơn tru quá không? Cảm xúc còn chưa kịp lay động thì đã kết thúc mất rồi. Điểm cộng duy nhất của đoạn này đối với mình chính là diễn xuất nổi bật của anh chàng idol “đá chéo sân” Hwang Min Hyun. Ảnh diễn đau đớn vì bị huyết trùng làm loạn trong cơ thể mà thấy đau theo

Mật đoàn, những kẻ hoàn hồn của Jin Mu, được cho là có sức mạnh lập nên kỷ nguyên mới sau khi sở hữu được viên băng thạch, giấu mặt cố ra cái vẻ nguy hiểm xong rồi cuối cùng cũng lũ lượt c.h.ế.t dưới thanh kiếm của Jang Uk trong… chưa đầy 1 phút. Cũng không có 1 trùm cuối nào cả. Xuất hiện đông chưa hiểu để làm gì, chắc để gia tăng độ uy tín của Jin Mu.

-> Mình cảm giác đây là ham muốn cường điệu hoá các yếu tố mang tính phản diện của biên kịch để gia tăng tính kích tính và khơi gợi sự tò mò của khán giả. Nhưng vì mộ diễn biến đều ở mức trung bình, không đẩy được cao trào nên sau khi xem, tổng thể sự tình vẫn gây ra không ít thất vọng.

Quá tham lam… happy ending.

Có phải các nhân vật chính diện đều đang được giữ ở mức quá an toàn mà không dám mạo hiểm không? Tại sao không để cho Park Jin, Đạo chủ Kim hay Viện trưởng Jin hay bất cứ ai hi sinh như 1 sự đánh đổi đáng có trong cuộc chiến được cho là toàn lực sống còn này? Tại sao Viện trưởng Jin đã lấy thân mình ra trấn giữ yêu khí để đảm bảo sự bình yên cho mọi người mà còn phải cố cho bà ấy sống lại bằng được?

Khác với nhiều bộ phim khác, những nhân vật tốt có khi phải c.h.ế.t 1 cách oan ức hoặc đầy anh hùng trong lúc bảo vệ chính nghĩa, “Hoàn Hồn” nay đã chọn… hồi sinh tất cả. Tất cả đều được sống và có được happy ending (trừ So I gần như là 1 nhân vật thường dân ngay từ đầu đã mang số phận là phải c.h.ế.t và ai cũng dự đoán được trước). Diễn biến theo hướng để các nhân vật đều được sống là điều tốt, tuy nhiên, nó nên được cân đối với mạch phim. Nếu không sẽ dẫn tới việc người xem bị quay mòng mòng và đứt mạch cảm xúc lúc nào không hay. Các nhân vật vì thế cũng không để lại cho khán giả cảm giác vĩ đại, sự hi sinh trước đó của họ không còn nổi bật, không được nhớ đến một cách sâu sắc.

Mình vẫn tự hỏi, happy ending là nam nữ chính tưởng như không thể mà lại được ở bên nhau là đã quá ổn áp rồi, tại sao cứ nhất thiết phải cho trọn vẹn tất cả? Đôi khi trọn vẹn quá cũng không phải là điều hay.

Nhiều nhân vật đặc biệt nhưng không được khai thác triệt để, không biết đi về đâu.

Tiên sinh Lee, Jin Seol Ran là những người được coi là trùm sò, tiên tri, biết hết tương lai diễn biến nhưng chỉ xuất hiện vào những khoảnh khắc then chốt, còn lại là đứng từ xa chứng kiến vạn vật xoay chuyển. Tuy nhiên, nếu như ở P1, hai nhân vật này được đà phô diễn sức mạnh và sự bí ẩn của mình thì P2 gần như hoá thành nhạt nhoà. Những khoảnh khắc họ xuất hiện không còn đem lại sự ngạc nhiên cho khán giả với những cú twist bất ngờ, những diễn biến thú vị nữa. Đặc biệt, nhân vật Tiên sinh Lee còn chẳng biết cái kết như thế nào, cuộc sống ra sao, đặt được cột mốc gì quan trọng trong nhiệm vụ cuối cùng, hoàn toàn không để lại ấn tượng gì dù trước đó được xây dựng rất hoành tráng.

Thế Tử cũng là 1 vai có những tương tác thú vị với Jang Uk và Naksu, và hẳn người ta sẽ kỳ vọng rất nhiều vào char dev của nhân vật này ở P2. Nhưng không. Anh ta vẫn tiếp tục những màn tung hứng trêu đùa Naksu không hồi kết như thế và nửa ghét bỏ, nửa hợp tác với Jang Uk. Nhìn chung là không có gì thay đổi, cũng không đóng vai trò then chốt gì. Mình cho rằng đây chính là 1 sự thất bại trong xây dựng nhân vật, vì rõ vai Thế Tử này của Shin Seung Ho đáng lẽ sẽ rất hay và xứng đáng được thể hiện nhiều khía cạnh đa dạng, có ích hơn.

Chuyện tình cảm quá lê thê, lan man, tinh giản lại thì tốt hơn.

P2 chỉ 10 tập nhưng có đến 7-8 tập 2 người ngu ngơ không thực sự biết nhau là ai. Khi Naksu hồi phục trí nhớ thì lại mất thêm thời gian để dùng dằng mãi những cảm xúc quá khứ và hiện tại, mình nên đi hay ở, mình nên tàn nhẫn hay yêu thương Jang Uk. Tập trung giải quyết chuyện tình cảm của 2 người này là đúng khi mà đặt trong hoàn cảnh người mình yêu trong ký ức đã thay đổi diện mạo và mất trí nhớ như vậy nhưng để bị sa đà lại là 1 điều đáng tiếc. Chính điều đó cũng đã dẫn đến việc mọi thứ về sau bị “cuốn chiếu” quá nhanh và không đủ thuyết phục ở tập cuối.

Thêm 1 điều tiếc nuối nữa đối với mình, đó là tạo hình mà mình thích và mong đợi nhất của Go Yoon Jung là Naksu. Với Naksu, bạn tân binh này quá ấn tượng, khí chất với vẻ đẹp không tì vết, biểu cảm sắc lạnh hoàn hảo, nhưng với Jin Bu Yeon, bạn ấy lại chỉ có thế mạnh là sự xinh đẹp mà không thực sự để lại diễn xuất khiến người xem bất ngờ hay trầm trồ. Bảo có phân biệt được 3 tính cách: Cho Yeon/Naksu/Jin Bu Yeon trong diễn xuất của bạn ấy như nhiều người nói không, thì mình không thấy. Có lẽ đây cũng là 1 điều mà biên kịch tạo ra nhưng lại không thể xử lý được. Naksu được xây dựng hình tượng là 1 sát thủ máu lạnh, là người hoàn hồn mà ai cũng e sợ, cuối cùng, cô ấy lại chẳng có cơ hội để giải oan cho mình với bất cứ ai. Những ai biết cô ấy là Naksu thì vẫn biết đó là Naksu, còn ai không biết thì vẫn cứ tiếp tục không biết. Sống với thân phận không rõ ràng và phải nương tựa vào cái tên của người khác như vậy, âu cũng là 1 cái kết buồn. Naksu không xứng đáng bị bỏ lửng như thế. Còn nếu nói về Mudeok, cô ấy đã được trọn vẹn với người xem trong từng phân cảnh ấn tượng nhất, đem lại cảm xúc rõ ràng nhất dù là thú vị, hài hước hay đau thương, ký ức về cô ấy ở P2 lại liên tục xuất hiện ở những đoạn đòi hỏi cảm xúc cao nhất, bảo sao người ta cứ day dứt nhớ thương mãi không quên. Và tất nhiên không thể không nhắc tới diễn xuất đầy kinh nghiệm của Jung So Min.

Tóm lại, phim có hấp dẫn không. Có. Diễn viên có diễn đạt không. Có. Tạo hình đẹp, chỉn chu không. Có luôn nha. Nhưng có thuyết phục không, có là 1 bộ phim hay đến mức có thể bỏ qua những lỗ hổng về kịch bản không, thì chưa chắc. Mình liệu có gợi ý phim này cho người khác không, sau P1 thì có mà qua P2 thì không chắc nữa. P1 tuy cũng có chút cấn nhưng trọn vẹn và tạo được các nút thắt đáng giá để mở ra rất nhiều kỳ vọng cho người xem trông đợi ở P2, dẫn đến việc P2 hoặc phải làm tốt hơn, hoặc ít nhất, phải hấp dẫn ngang ngửa P1. Mình nghĩ lỗi không phải ở diễn viên, họ đều đã cố hết sức và làm tốt, lỗi là do kịch bản đã không còn đủ “chắc tay” nữa. Và mình tin là nếu P2 có 1 kịch bản chau chuốt, kỹ lưỡng hơn thì dàn cast vẫn sẽ đảm đương ngon lành thôi.

Dù sao thì “Hoàn Hồn” vẫn là 1 bộ phim với cốt truyện mới lạ, được đầu tư chất lượng về phần nhìn tuy nội dung còn có chút thiếu sót, diễn xuất của các diễn viên tròn trịa nên bạn cứ xem thử đến chừng nào cảm thấy vẫn ưng nha. Có thể suy nghĩ hoặc tiêu chuẩn của chúng ta khác nhau nhưng mình vẫn muốn được chia sẻ để có thêm đa dạng góc nhìn và cảm nhận.

Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc bài viết dài này và chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ hồi tưởng lại chặng đường “Alchemy Of Souls”

  • 27
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
37
Sunflower
Sunflower2 năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)