
In Our Prime – Khi toán học trở thành cầu nối đẹp đẽ gắn kết hai tâm hồn cô đơn
“Tìm ra đáp án là điều quan trọng, nhưng thấu suốt bản chất của vấn đề còn quan trọng hơn.”
Nếu K-Drama có Melancholia mượn toán học để mô tả hai tâm hồn đồng điệu tìm thấy nhau giữa một xã hội đua tranh nặng thành tích, thì với điện ảnh Hàn chính là In Our Prime – một bộ phim đơn giản, dễ xem nhưng cũng có phần thi vị, ấm áp về hành trình xoa dịu và kết nối giữa hai kẻ lạc loài.
Han Ji Woo (Kim Dong Hwi) may mắn được theo học tại một học viện tư thục danh tiếng. Tuy nhiên hoàn toàn khác với các bạn đồng trang lứa đều là con nhà khá giả, Ji Woo xuất thân từ gia đình nghèo khó với người mẹ đơn thân và chỉ có thể đến trường nhờ chương trình phúc lợi. Chính vì vậy mà dẫu năng lực không đến nỗi nào, cậu vẫn chẳng thể theo kịp đám bạn giàu có được kèm cặp bởi những gia sư đắt đỏ hàng đầu. Việc học của Ji Woo cứ thế ngày càng lao dốc đến mức giáo viên chủ nhiệm thậm chí đã đề xuất cậu nên chuyển đến một trường bình thường.
Bước ngoặt xảy đến vào lúc Ji Woo vô tình quen biết với nhân viên bảo vệ của trường Ri Hak Sung (Choi Min Sik), gã đàn ông trung niên cộc tính thường được học sinh biết đến với biệt danh “sĩ quan cộng sản” bởi ông là người Triều Tiên đào ngũ. Vốn quen sống xa lánh khép mình với thế giới xung quanh, mọi chuyện thay đồi ngay khi Ji Woo phát hiện người bảo vệ lầm lì thực chất là một nhà toán học thiên tài, cậu liền không ngần ngại xin ông dạy kèm cho mình. Ban đầu dù bị từ chối thẳng thừng, sự kiên trì của chàng trai rốt cuộc cũng đạt được mục đích. Theo thời gian, quan hệ giữa hai người ngày càng gắn bó thì cũng là lúc những bí mật trong quá khứ của nhà toán học dần được phơi bày, manh nha đe doạ đến tương lai của cả hai.
Tương tự Melancholia, In Our Prime cũng sử dụng một số hiệu ứng biến những con số, hình học vốn khô khan trở nên đầy trực quan và sinh động trong đời sống hằng ngày. Sắc vàng dịu nhẹ ấm cúng từ ánh đèn cũng thường xuất hiện nơi góc học tập về đêm của hai thầy trò, mang đến cảm giác như một thế giới thuần khiết và tách biệt hoàn toàn với những xô bồ ngoài kia. Cũng chính tại nơi đây, Ri Hak Sung đã giúp cậu trò nhỏ từng chút hiểu ra thế nào là vẻ đẹp thực sự của toán học: Không phải bao giờ cũng là tìm ra câu trả lời nhanh nhất hay giải được nhiều câu hỏi trong đề thi nhất, mà việc nắm bắt thuần thục bản chất của vấn đề, tường tận những gì nguyên thuỷ mà chân thực nhất đôi lúc còn ý nghĩa hơn cả, hệt như khúc piano đặc biệt được chơi từ số Pi đã tạo nên một giai điệu mê hoặc.
Hai thế hệ, hai quốc gia khác biệt nhưng đều có điểm chung là sự lạc lõng và bị ruồng bỏ, không thể tìm thấy tiếng nói chung với bất kỳ ai. Với Ji Woo, cậu hoàn toàn chơi vơi giữa một hệ thống giáo dục nơi tiền và quyền ngày càng trở thành thước đo; còn Hak Sung, ông thất vọng tột cùng đến mức phải lưu vong bởi quê hương không thể cung cấp cái không gian rộng mở để thoả sức phát triển cùng toán học như ông hằng mơ, vậy mà đặt chân đến Hàn Quốc cứ ngỡ là miền đất hứa mới ngỡ ngàng nhận ra, môn toán ở đây chủ yếu cũng như một công cụ thiết thực cho những mục đích danh vọng của phụ huynh lẫn học sinh mà thôi. Thế nên hai người gặp nhau mà không hề biết thực ra đều là “đồng bệnh tương lân”, để rồi tình thầy trò cứ thế nảy nở giữa dòng chảy mỹ miều của tri thức, chẳng hẹn mà cùng nhau đánh thức đam mê và sưởi ấm trái tim lúc nào không hay.
Cuối cùng về diễn xuất, Choi Min Sik như thường lệ vẫn là cái tên sáng giá nhất. Sự cô độc và nỗi buồn lẩn khuất, ánh mắt long lanh đầy trẻ thơ khi say sưa đắm chìm trong toán học, hay khí chất mạnh mẽ quyền uy lúc ông can đảm hành động vì tiếng gọi của lương tri, tất cả đều được nam diễn viên gạo cội khắc hoạ nhuần nhuyễn đến mê ly trong từng khung hình. Còn với Kim Dong Hwi, vai chính trong phim điện ảnh đầu tay và lại phải diễn bên cạnh một tiền bối lẫy lừng như Choi chắc chắn là áp lực không nhỏ, nhưng cậu chàng quả thực xứng đáng với giải thưởng Best New Actor của Rồng Xanh vừa qua cho màn thể hiện không tồi chút nào.
- 45
- 0Bình luận