logo-maybe-vn
Mở app

Truyền thuyết kỳ lạ về "âm binh mượn đường" trong trận động đất Đường Sơn năm 1976

Mặc dù đã 44 năm trôi qua kể từ thảm kịch động đất tại Đường Sơn (Trung Quốc), vậy nhưng, vụ thảm họa này vẫn để lại một nỗi ám ảnh không thể nào quên cho người dân của đất nước này khi chỉ trong khoảng 10 giây dư chấn đã cướp đi sinh mạng của hơn 255.000 người.

Bên cạnh những nguyên nhân liên quan đến địa lý, rất nhiều người nói rằng trận động đất ở Đường Sơn xảy ra là vì sự kiện tâm linh "âm binh mượn đường". Vậy rốt cuộc "âm binh mượn đường" là gì? Đúng như tên gọi, âm binh là binh lính của âm phủ, là thuộc hạ của Diêm vương, còn từ "mượn đường" được dùng để ám chỉ họ đi đường trong dương giới. Nguyên nhân của việc này là vì mỗi khi Diêm vương đi tuần tra ở dương gian thì đều mang theo một đội âm binh để mở đường.

Theo quan điểm của nhiều người, nếu bạn vô tình gặp phải âm binh ở dương gian, bạn phải nhanh chóng nằm xuống sát mặt đất và không được nhìn lên. Bởi nếu bị âm binh phát hiện ra, ngọn lửa dương trên đầu bạn sẽ bị thổi bay ra ngoài, từ đó khiến bạn gặp xui xẻo, mắc phải bệnh hiểm nghèo hoặc thậm chí bị âm binh bắt hồn về âm phủ. 

Ngoài cách giải thích trên, còn có một giả thuyết khác cho rằng tên gọi "âm binh” là dựa trên việc sau khi một đội quân ở thời cổ đại bị bại trận và tử trận, vì linh hồn của những binh lính này có quá nhiều oán hận nên họ chỉ muốn tiếp tục chiến đấu và giết kẻ thù. Vì vậy, họ tiếp tục ở lại dương gian, hoàn toàn không thể siêu thoát. Những âm binh này thường xuất hiện ở những nơi hẻo lánh, đặc biệt là những nơi có nhiều người chết.

Trong truyền thuyết của Trung Quốc có không ít những câu chuyện liên quan tới "âm binh mượn đường". Tuy nhiên, câu chuyện nổi tiếng nhất, thu hút được sự chú ý của nhiều người nhất vẫn là câu chuyện liên quan tới thảm họa động đất Đường Sơn vào năm 1976. Ở thời điểm đó, có hơn 1000 binh sĩ đang ngồi trên xe vận chuyển lao đến vùng thiên tai ở Đường Sơn để cứu trợ. Tuy nhiên, khi chỉ mới đi xe được nửa tiếng, không hiểu vì lý do gì mà toàn bộ đoàn xe đều bị tắt máy đột ngột. Ngay cả khi các kỹ thuật viên đã xuống kiểm tra kỹ càng, vậy nhưng họ cũng chẳng phát hiện được ra lỗi gì cả.

Khi những người lính đang vô cùng lo lắng thì một điều còn kỳ lạ hơn nữa đã xảy ra. Đèn pha của tất cả các xe bị chập nổ khiến mọi người ngay lập tức đề cao cảnh giác. Trùng hợp thay vào lúc này, cấp trên đột ngột chuyển xuống một mệnh lệnh yêu cầu tất cả mọi người cùng nhau xuống xe, sau đó đẩy xe sang bên phải đường rồi nhanh chóng trèo lên xe ngồi lại. Thậm chí, cấp trên còn nói đi nói lại với họ rằng bất kể sau đó họ có nhìn thấy thứ gì thì cũng đều phải giữ im lặng, tuyệt đối không được tự tiện di chuyển. Những người lính dù trong lòng còn nhiều thắc mắc, vậy nhưng vì đây là mệnh lệnh, vậy nên họ vẫn buộc phải tuân theo.

Khi đồng hồ điểm đúng mười hai giờ, ngạc nhiên thay từ xa bỗng có tiếng móng ngựa yếu ớt vọng lại. Khi tiếng móng ngựa ngày càng tới gần, các binh sĩ đều trở nên cực kỳ căng thẳng, chỉ dám hé mắt ra nhìn những cỗ xe ngựa đang thản nhiên đi lướt qua trước mặt họ. Điều kỳ lạ là những cỗ xe ngựa này đều xuất phát từ một hướng duy nhất là hướng đi từ khu vực thảm họa động đất Đường Sơn. Lúc này, mọi người mới sực nhớ tới mệnh lệnh từ cấp trên, vội vàng bịt chặt miệng lại và nằm yên trong xe nhìn đoàn ngựa lao qua.

Điều kỳ lạ là ở đằng trước của những cỗ xe ngựa này đều trống không, không có người điều khiển ở trên đó. Có một binh lính vì quá tò mò nên đã lén đánh mắt nhìn về phía sau xe ngựa, từ đó phát hiện ra một cảnh tượng mà có lẽ cả đời anh ta cũng sẽ chẳng quên được. Hóa ra ở trên khung phía sau cỗ xe, thứ được kéo không phải là hàng hóa cứu trợ như mọi người lầm tưởng mà là đầu người. Lúc đầu người lính này còn tưởng đó là ảo giác của bản thân, nhưng những đồng đội của anh cũng đều nhìn thấy rõ cảnh tượng vô cùng kinh hãi trên. Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm nhận được một loại cảm giác áp bách khó hiểu, đành phải cúi thấp người xuống, không dám nhìn những cỗ xe ngựa kia nữa.

Theo trí nhớ của nhiều người, đoàn xe ngựa âm binh này rất đông, ước chừng lên tới 200 chiếc, phải mất 20 phút mới có thể đi vượt khỏi tầm mắt mọi người. Sau khi đội xe ngựa đi qua, tất cả các phương tiện vận tải bỗng đột nhiên khởi động lại được. Trong tâm trí của những người lính đi cứu trợ động đất năm ấy, những chiếc xe ngựa họ nhìn thấy và những chiếc đầu người treo trên xe đã để lại một nỗi ám ảnh rất lớn trong lòng họ. Chính xác thì có gì trên xe ngựa? Tại sao những cỗ xe này lại đến từ khu vực thảm họa, và tại sao chúng lại khiến cho ô tô tắt máy?

Theo lý giải của nhiều người, đoàn xe ngựa mà những người lính nhìn thấy năm đó có thể chỉ là đoàn âm binh đang vận chuyển thương binh, còn nơi âm binh trực tiếp chiến đấu có lẽ là khu vực thảm họa Đường Sơn cách đó không xa. Những người lính đi cứu trợ đều là đàn ông, có rất nhiều năng lượng dương trên cơ thể, tuy nhiên đây lại là điểm chí mạng đối với âm binh. Bên cạnh đó, con đường hành quân của quân cứu trợ lại trùng với con đường rút lui của âm binh, vậy nên có lẽ chính Diêm vương đã khiến cho các phương tiện vận chuyển của những người lính bị hỏng hóc trong quá trình âm binh đi qua.

Còn có một câu chuyện khác kể lại rằng một tuần sau khi trận động đất ở Đường Sơn xảy ra, khi một người lính đang canh gác ở ngoài thành thì bỗng nghe thấy một tiếng hét to cách đó không xa truyền đến. Điều khiến anh lính này không thể tin được là ở bên cạnh cây cầu đá bên ngoài thành phố đã xuất hiện một lượng lớn bóng người. Khi anh lính quan sát kỹ hơn thì chợt phát hiện những bóng người này đều ăn mặc lôi thôi, trên người mang đủ loại quần áo nhưng phần lớn đều rách rưới. Sau khi chạy về doanh trại báo cáo, cấp trên đã yêu cầu người lính phải giữ bí mật tuyệt đối về chuyện này. Mãi cho đến khi giải ngũ, anh mới dám kể lại sự việc mình từng được thấy cho người nhà nghe.

Sau khi người nhà nghe xong, họ lập tức nói rằng những gì mà người lính này nhìn thấy chính là âm binh. Tuy nhiên, những âm binh này không phải là những người lính đã chết trong trận chiến mà là những người đã chết vì thảm họa động đất Đường Sơn. Linh hồn của họ không được Diêm vương đưa trở lại âm phủ, vậy nên họ chỉ có thể ra ngoài lang thang vào sáng sớm, khi dương khí còn yếu. Sở dĩ họ đứng chen chúc nhau ở chỗ cây cầu đá là vì họ tưởng rằng cây cầu này là cầu Nại Hà.

  • 32
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
30

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)