logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinhmột năm trước
Movie

Secret Sunshine và cột mốc rực rỡ nhất trong sự nghiệp của Jeon Do Yeon

Là bộ phim thứ tư của đạo diễn Lee Chang Dong – một trong những nhà làm phim quan trọng nhất của điện ảnh Hàn, Secret Sunshine còn đánh dấu chiến thắng lịch sử của Jeon Do Yeon khi là nữ diễn viên đầu tiên của xứ kim chi trở thành Ảnh hậu Cannes năm 2007, cùng một loạt giải thưởng Best Actress với Asian Film Awards, Asia Pacific Screen Awards, Asian Film Critics Association Awards, Korean Association of Film Critics Awards,…

Trung tâm câu chuyện của Secret Sunshine không ai khác ngoài goá phụ Shin Ae do Jeon Do Yeon đảm nhận. Sau khi chồng qua đời, cô đến làng Miryang - quê hương của chồng để sinh sống cùng cậu con trai Jun. Làm quen với Kim Jong Chan (Song Kang Ho), một thợ cơ khí tốt bụng đã giúp đỡ cô khi xe bị hỏng lúc vào làng, Shin Ae bắt tay làm lại cuộc đời bằng việc mở lớp dạy đàn để phần nào nguôi ngoai ước mơ dang dở là trở thành nghệ sĩ dương cầm. Mọi chuyện thoạt tiên có vẻ suôn sẻ khi bên cạnh sự tọc mạch và lạnh lùng của một số cư dân thị trấn, cô vẫn nhận được lòng tốt chân thành từ những người khác. Tuy nhiên bi kịch một lần nữa ập đến khi con trai cô bị bắt cóc, dù đã đưa tiền chuộc nhưng cậu bé vẫn bị sát hại. Người phụ nữ mất đi nguồn sống duy nhất còn lại liệu có thể vượt qua những mất mát không thể bù đắp này?

Có lẽ những ai từng xem kha khá phim của Jeon Do Yeon đều đồng tình rằng đây thật sự là vai diễn chói sáng nhất trong filmography lẫy lừng của cô. Đặc biệt khi người chỉ đạo là một bậc thầy trong việc khai phá tận cùng nỗi đau của nhân loại như Lee Chang Dong, thật dễ hiểu khi nàng Jeon có thể hoá thân nhập tâm và xuất thần đến vậy. Ngoài ra, vị đạo diễn họ Lee cũng từng chia sẻ ông muốn lột bỏ mọi thứ trong bộ phim này để chúng ta buộc phải tập trung vào trải nghiệm thô sơ nhất của nhân vật cũng như những nỗ lực của cô ấy để đối phó với cái chết của con trai. Chính vì vậy mà diễn xuất của Jeon trong vai Shin Ae thực sự đáng chú ý về phạm vi, sự tinh tế và cảm giác vừa gần gũi vừa xa cách. Hành động, phản ứng và động cơ của cô đều mạch lạc nhưng cũng lại phảng phất vẻ huyền bí vô định.

Cảm xúc trọng tâm của bộ phim rõ ràng là đau buồn, và Jeon Do Yeon từ đầu đến cuối đều thể hiện nó một cách hoàn hảo với vô vàn sắc thái. Một Shin Ae kích động và không thể suy nghĩ thông suốt khi nhận được tin con từ kẻ bắt cóc, điên cuồng gom góp tiền chuộc để rồi nhận lại chỉ là cái xác của con. Thế mà trong đám tang, gương mặt cô ráo hoảnh chẳng thể rơi một giọt nước mắt bất chấp những lời cay nghiệt của mẹ chồng, cơ hồ việc không thể khóc như ngụ ý sự giày vò tâm can đến tê liệt mọi phản ứng giản đơn nhất.

Không dừng lại ở đó, cao trào hơn chính là khoảnh khắc Shin Ae dần bị thuyết phục bởi niềm tin vào thần thánh, tìm thấy bình yên trong đức tin mới và quyết định tha thứ cho kẻ thù. Từ đây dẫn đến một phân đoạn đáng kinh ngạc trong tù giữa người mẹ mất con và kẻ đã cướp đi điều quý giá nhất ấy, những chuyển biến tâm lý mà Jeon khắc hoạ trong cảnh quay này tỉ mỉ và nhuần nhuyễn đến khó tin: từ vẻ điềm tĩnh khi cho gã biết về sự khoan dung của mình, bàng hoàng khi hắn trông thanh thản và hạnh phúc tuyên bố bản thân cũng đã được Chúa tha thứ… đến nội tâm hoàn toàn bị nghiền nát bởi sự thờ ơ của Chúa đối với nỗi đau và quyền tự quyết của cô. Và phần còn lại của bộ phim là một Shin Ae không thể quẫn trí hơn với những cơn điên dại bất tận như muốn nhấn chìm bản thân vĩnh viễn.

Bất chấp cái kết có phần nhẹ nhàng, những giai điệu cuối cùng này dường như không thực sự gợi ý về chiến thắng hay sự giải thoát, mà chỉ như khả năng sống sót tạm thời lẫn chút hy vọng đổi mới mong manh. Vì vậy người xem đến đây có lẽ vẫn sẽ tiếp tục hoài nghi về khả năng bước tiếp của Shin Ae…

  • 34
  • 1Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
26
Hoài Trinh
Hoài Trinhmột năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)