logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinhmột năm trước
Movie

Cú Nhảy Định Mệnh và câu chuyện về một tình yêu duy nhất

Được xem như phát súng đầu tiên của điện ảnh Hàn về đề tài LGBT, Bungee Jumping Of Their Own (Cú Nhảy Định Mệnh) ra mắt vào đầu thập niên 2000, dẫu chỉ mới manh nha đề cập gián tiếp đến tình yêu đồng giới vẫn là sự dũng cảm đáng hoan nghênh của các nhà làm phim trong bối cảnh xã hội còn đầy rẫy định kiến thời bấy giờ.

Vào năm 1983, Suh In Woo (Lee Byung Hun) vô tình gặp gỡ nữ sinh nghệ thuật Tae Hee (Lee Eun Joo). Giữa cơn mưa mùa hạ năm ấy, cô dạn dĩ xin trú nhờ dưới chiếc ô của anh để rồi tình yêu từ cái nhìn đầu tiên nảy nở từ đây. Cả hai sau đó nhận ra họ học chung một trường đại học, mở ra chuỗi ngày thanh xuân rạo rực từ giảng đường đến cùng nhau leo núi, khiêu vũ, trao kỷ vật lẫn những hẹn ước mãi không chia lìa. Thế nhưng vào đêm hai người hẹn nhau nơi ga tàu để tiễn In Woo nhập ngũ, Tae Hee đã không xuất hiện và cứ thế biến mất trong cuộc đời anh…

Mười bảy năm sau, Suh In Woo giờ đây là một giáo viên thành đạt được học sinh yêu quý và cũng đã có cho riêng mình một gia đình nhỏ. Cuộc sống bình lặng của anh một lần nữa đảo lộn bởi nam sinh Hyun Bin (Yeo Hyun Seo), lạ lùng thay khi In Woo luôn nhìn thấy hình bóng của mối tình đầu trong từng cử chỉ, hành động của cậu học trò. Phải chăng Hyun Bin thực sự tái sinh từ tình yêu đã mất của anh? Tình cảm không thể kìm nén dần trở nên mãnh liệt… cũng đồng nghĩa với hàng loạt những ánh nhìn soi mói và phán xét ngày càng bủa vây. Lựa chọn nào sau cuối sẽ được đưa ra?

Có thể thấy hiện nay so về sự cởi mở đối với cộng đồng LGBT của các quốc gia châu Á khác, Hàn Quốc nhìn chung vẫn còn tương đối hạn chế. Huống hồ vào năm 2001, với tư cách là bộ phim đầu tiên khơi gợi đến đề tài này lại còn là tình thầy trò thì hẳn đã phải chịu không ít áp lực. Tuy vậy thì Cú Nhảy Định Mệnh đã lựa chọn cách tiếp cận khá thông minh và tinh tế, không quá rạch ròi mà vẫn đủ để lắng đọng và suy ngẫm.

Sự hoang mang về căn tính của bản thân, né tránh hay thừa nhận cảm xúc thật dành cho đối phương, sự kỳ thị đầy cay nghiệt mà đám đông phủ lấy những kẻ bị gắn mác là đi ngược lại “luân thường đạo lý”,… tất cả đều được phim thể hiện vừa vặn, chân thực và vẫn còn sức nặng đến tận ngày hôm nay.

Mặt khác, nhiều khán giả có thể không thích việc In Woo rốt cuộc chỉ rung động với Hyun Bin qua sự nhớ thương dành cho Tae Hee. Nhưng xét đến bối cảnh lúc ấy lại là tác phẩm tiên phong cũng xem như một nỗ lực đáng khen ngợi lắm rồi. Đặc biệt trên thực tế bộ phim không chỉ gói gọn về mối giao cảm đặc biệt của hai người đàn ông, mà trọng tâm chính xác nằm ở việc chứng minh tình yêu đơn giản là không bị ràng buộc bởi bất kỳ chuẩn mực xã hội nào, theo đó cũng không phải chịu kìm kẹp bởi bất cứ khác biệt nào về tuổi tác, giới tính hay địa vị.

Kết phim để lại nhiều tranh cãi về tính đúng đắn của lựa chọn, suy cho cùng vẫn phụ thuộc vào quan điểm của mỗi khán giả. Như sự đồng lòng của cả hai nhân vật trước khoảnh khắc quyết định… bởi ai biết được một khi đã yêu chân thành và da diết, dẫu là kiếp nào ta có thể cũng sẽ lại tìm thấy nhau…

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Hoài Trinh
Hoài Trinhmột năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)