logo-maybe-vn
Mở app
Rosemary
Rosemarymột năm trước
Reading

Là vòng xoắn ốc kỳ dị nơi “Nghĩa Địa Thú Cưng”, hay là xoáy sâu bi kịch không lối thoát…

Tác giả:  Stephen King

Dịch giả: Đỗ Phan Thu Hà

Có lẽ đã không nhiều người còn xa lạ với ông hoàng kinh dị Stephen King. Sự đa dạng trong đề tài, ngòi bút sắc sảo thâm trầm, cùng với chất kinh dị đặc sắc không thể lẫn với ai đã tạo nên bản sắc rất riêng của Stephen King. Nếu bạn còn “e ngại” với độ dày đồ sộ cùng một vũ trụ rộng lớn của IT, thì bạn có thể trải nghiệm trước với Nghĩa Địa Thú Cưng, đây là một câu chuyện có phạm vi nhỏ hơn, đời thường hơn, nhưng cũng không kém phần kinh dị và ám ảnh…

Tác giả Stephen King sinh năm 1947, là một nhà văn thể loại kinh dị viễn tưởng vô cùng nổi tiếng. Với sự đa dạng trong đề tài viết lách của mình, cùng tài năng biến những điều tưởng như rất bình thường thành hiện tượng khiếp đảm, Stephen King đã khẳng định vững chắc tên tuổi của mình trên toàn thế giới. Ta có thể thấy rất nhiều tiểu thuyết của ông đã được dựng thành phim ăn khách, có thể kể đến Carrie, It, The Shining, Green Mile… Tại Việt Nam, có thể nói đây là thời điểm “vàng” của fan Stephen King khi rất nhiều tác phẩm nổi bật của ông đã được dịch ra Tiếng Việt như Thị Kiến, Học Viện, Tên Hề Ma Quái, và cả Nghĩa Địa Thú Cưng. Đây đều là những tác phẩm mang đậm bản sắc của ông hoàng kinh dị này. 

Nghĩa Địa Thú Cưng xuất bản năm 1983, được chính tác giả thừa nhận rằng đây là tác phẩm kinh dị nhất đối với ông, bởi nó được lấy cảm hứng từ một tình huống mà ông đã trải qua trong thực tế. Hãy cùng xem tác phẩm mà đến chính tác giả còn cảm thấy sợ hãi này, nó sẽ như thế nào đây…

Một điều rất quen thuộc trong thể loại kinh dị phương Tây, đó là mọi chuyện đều bắt đầu khi một gia đình chuyển đến nơi ở mới. Bạn cũng sẽ thấy điều này ở Nghĩa Địa Thú Cưng. Gia đình bác sĩ Louis Creed cùng người vợ và hai con chuyển đến sống ở Ludlow với căn nhà xinh xắn, khoảng sân rộng lớn cùng một khu rừng bạt ngàn phía sau, cho họ một không gian thơ mộng và đầy hy vọng. Mọi chuyện dường như tệ dần đi khi họ được người hàng xóm dẫn đi tham quan “nghĩa địa thú cưng” có hình dạng xoắn ốc lạ kỳ, nơi những người dân vùng này bao đời nay chôn cất vật nuôi của mình ở đó. Phía cuối nghĩa địa dường như là một ranh giới lạ kỳ được dựng lên từ những thân cây mục nát để ngăn cách nó với… một nơi nào đó, hay là một thế lực khiến ta phải sợ hãi…

Mọi bi kịch bắt đầu xảy ra khi Louis vượt qua ranh giới đó với Church – con mèo cưng của cô con gái Ellie, để rồi mọi chuyện ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Một bi kịch lớn lao không tưởng đang chờ đợi gia đình anh phía trước, như những móng vuốt đen tối dần len lỏi vào từng ngóc ngách cuộc sống vốn dĩ yên bình của gia đình nhỏ này.

Phần lớn thời lượng của cuốn sách này là nói về những tình huống sinh hoạt thường ngày của gia đình Louis, có hạnh phúc ngọt ngào, cũng có những mâu thuẫn bất lực. Nhưng trên hết, thấm đẫm trong mỗi trang sách là tình yêu thương vô bờ bến của vợ chồng Louis dành cho hai người con của mình.

Nếu so với Dặm Xanh – cũng là những tình huống, những câu chuyện nhỏ nhặt, thì tôi có phần thích Nghĩa Địa Thú Cưng hơn. Vì khác với cảm giác mông lung mệt nhọc, lại đầy những câu văn mang tính tượng trưng, mơ hồ trong Dặm Xanh, thì ở cuốn sách này, mỗi câu chuyện đều rất đời thường, nhưng ẩn giấu sâu bên trong là một cảm giác bất an mơ hồ chưa thể nắm bắt. Tôi vừa hy vong hạnh phúc này của họ không sớm bị dập tắt, đồng thời cũng thấy sợ hãi với không khí lạnh lẽo buổi đêm, với ánh mắt xanh lóe lên từ con mèo, hay những âm thanh không thể là của con người. Quả thật, nỗi sợ lớn lao nhất trên đời này có lẽ là không biết mình đang phải đối mặt với điều gì, nó cứ mơ hồ chực chờ nhe khuôn miệng khát máu, với cái lưỡi lành lạnh liếm dần đến cổ ta…

Càng về sau, những bi kịch đến với gia đình nhỏ này càng thể hiện rõ nét, thế lực cổ xưa xấu xa dường như cũng hiện hữu rõ hơn. Cái hay ở đây là suốt hành trình từ đầu đến lúc này, tác giả rải rất nhiều dấu hiệu, manh mối. Để đến khi thế lực tà ác ấy chạm vào gia đình Louis, nó khiến người đọc cảm thấy rằng đương nhiên sẽ phải như vậy, không còn cách gì khác. 

Nếu bạn thấy phần đầu còn “nhẹ đô” quá, chưa thấy nhiều chất kinh dị thì tôi tin bạn sẽ không phải thất vọng ở những chặng sau cuối của hành trình này đâu. Cứ như một cung tên đã được kéo căng, rất căng, để đến khi buông ra, nó sẽ bay đến với một lực không thể nào cản được. Mọi việc đều được ông hoàng kinh dị đẩy lên đến mức cao nhất, từ sự tàn ác nanh nọc của thế lực xấu xa, cho đến những khung cảnh nhuộm đỏ máu tanh nồng. Không chỉ dừng lại ở đó, còn là cảm giác bất lực khi không thể kéo người ấy trở lại, chỉ có thể trở mắt nhìn từng bước chân của họ dần xa nơi này, tiến đến nơi nghĩa trang đầy ma mị kia…

Không còn một chút ánh sáng hy vọng, dù là với một kết thúc lửng lơ. Câu nói cuối cùng của nhân vật ấy khiến tôi nhận ra rằng, đã không còn gì có thể cứu vãn. Người ở lại phải làm sao đây? Trong khi người còn sống đã điên cuồng đến mức bất chấp hậu quả để ôm lấy phần xác lạnh lẽo, bất chấp phần hồn dường như là của một con quỷ!

Ừ thì, ta có thể đổ tất cả trách nhiệm và tội lỗi cho thế lực cổ xưa ấy. Nhưng hắn sẽ không thể làm gì nếu những con người ở đây đủ vững tâm, và dũng cảm để đối mặt với thực tế cho dù đau thương đến mấy. Chính sự cố chấp điên cuồng ở Louis đã tạo điều kiện để bàn tay ma quỷ ấy mời gọi anh từng bước, từng bước dấn thân vào vùng nghĩa địa ma quái, chôn vùi tất cả những gì anh yêu thương nhất.

Giờ đây, khi đã thỏa mãn, tạm “no bụng”, hắn sẽ lại tiếp tục chờ đợi, và mời gọi những nạn nhân xấu số khác, ban cho họ một chút thiên đường yên bình trước khi đẩy họ xuống địa ngục sâu thẳm.

Đôi khi, chết không phải là hết. Và dường như, “sống không bằng chết” mới thật sự mang lại bi kịch lớn lao không thể vãn hồi.

Tâm lý nhân vật ở cuốn sách này được khắc họa rất kỹ càng và sâu sắc. Mỗi nhân vật, kể cả con mèo Church, đều có những cá tính riêng rõ nét. Đây cũng là điều khiến tôi hài lòng ở một tác phẩm kinh dị. Không vội vã lao vào những tình huống ghê rợn nhằm giữ chân độc giả, mà khéo léo “câu kéo” khiến người đọc không thể rời mắt. Chính điều này tạo nên chiều sâu của Nghĩa Địa Thú Cưng. Đây là một tác phẩm hòa quyện tuyệt vời giữa việc khắc họa tâm lý và chất kinh dị bất hủ của ông.

Từ sự yên bình tạm bợ cho đến cảm giác ghê sợ khi chứng kiến bi kịch ấy, là một chặng đường khá dài đối với người đọc. Cái hay ở Stephen King là qua từng trang sách, ông gieo vào độc giả những mầm mống bất an. Để rồi khi mọi chuyện an bài, ta không thể không cảm thấy nghẹt thở, căng thẳng, và phần nào ám ảnh bởi những điều đã xảy ra. Nên là, dù cuốn sách này khá dày, nhưng tôi tin bạn sẽ không thấy nhàm chán. Halloween cùng Nghĩa Địa Thú Cưng, trong đêm khuya thanh vắng thoảng tiếng mèo kêu, sẽ là một trải nghiệm “tuyệt vời” dành cho bạn đấy!

Đánh giá cá nhân: 9/10

  • 1
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Rosemary
Rosemarymột năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)