logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Xa Ngoài Kia Nơi Loài Tôm Hát: Một bản chuyển thể đẹp đẽ nhưng liệu đã lột tả được “cái hồn” của nguyên tác?

Được chuyển thể từ tiểu thuyết ăn khách cùng tên của nhà văn Delia Owens – ngay từ khi xuất bản đã gây bão trong làng văn và liên tục lọt vào danh sách bán chạy của New York Times, Xa Ngoài Kia Nơi Loài Tôm Hát (Where The Crawdads Sing) vừa khởi chiếu tại Việt Nam từ ngày 01/09 mang đến câu chuyện tổng hoà giữa các yếu tố lãng mạn, bí ẩn, trưởng thành và ngợi ca thiên nhiên.

Lấy bối cảnh những năm 1960, bộ phim mở đầu bằng vụ án mạng gây chấn động tại vùng đồng lầy ven biển vốn ôn hoà của bờ Bắc Carolina: Nạn nhân là Chase Andrews (Harris Dickinson), gương mặt điển trai nổi tiếng của thị trấn được phát hiện tử vong dưới chân tháp phòng cháy bỏ hoang. Ngay lập tức Kya (Daisy Edgar-Jones) nhanh chóng trở thành nghi phạm chính bởi những đồn đoán đã từng có quan hệ yêu đương với Chase. Nhưng hơn cả thế, đó là xuất thân “Cô Gái Đồng Lầy” gắn liền với vô số lời miệt thị và phỉ báng, là cái nhìn hạn hẹp và định kiến khắc nghiệt cho những ai khác biệt với số đông đã đẩy Kya đáng thương vào vòng lao lý. Để rồi khi phiên tòa xét xử diễn ra cũng là lúc mạch phim liên tiếp đan xen giữa hiện tại và quá khứ, vừa dẫn dắt khán giả từng chút góp nhặt các manh mối của vụ án vừa khám phá mỗi lát cắt đầy dư vị trong hành trình trưởng thành của cô gái trẻ.

Where The Crawdads Sing nhìn chung đã bám sát tiểu thuyết gốc khi đưa câu chuyện lên màn ảnh, và với tinh thần tôn trọng nguyên tác như thế thì không khó để nhận thấy những thông điệp rõ ràng mà bộ phim muốn truyền tải. Lần hồi theo những mảnh ghép trong cuộc đời nữ chính, đầu tiên ta thấy ở đó là người cha quẫn bách với thói bạo hành đã khiến cả gia đình ly tán, dù là mẹ hay các anh chị cũng đều lần lượt bỏ đi để mặc Kya đơn độc nỗ lực sinh tồn. Thứ tính nam độc hại ấy tiếp tục lặp lại trong mối quan hệ sau này với Chase, trong một phân cảnh hẳn đã để lại không ít phẫn nộ cho người xem khi chứng kiến thân phận cô gái bị chà đạp đến vậy.

Một trong những điểm cộng đáng chú ý của bộ phim còn nằm ở cảnh sắc thiên nhiên đẹp nao lòng của chốn đồng lầy, vừa nên thơ thuần khiết lại pha lẫn chút hoang dã ma mị như chính tâm hồn thăm thẳm của Kya. Từng khung hình trong trẻo ấy không chỉ nhằm tụng ca vẻ đẹp hoang sơ mỹ lệ của đất trời cùng những tặng vật vô giá mà mẹ Thiên nhiên đã ban tặng, mà còn như lời gửi gắm hãy cố gắng giữ vẹn nguyên hơi thở tự nhiên của mỗi cái cây, ngọn cỏ, hệt như cách Kya bằng mọi giá bảo vệ “thiên đường” của cô khi nghe tin có kẻ đang lăm le huỷ hoại nó.

Bên cạnh đó, Where The Crawdads Sing còn là khúc nhạc vừa dịu lẫn đớn đau về hai chữ “trưởng thành”, về nỗi cô đơn nguyên thuỷ và niềm tin vào sự kết nối với con người. Kya đã phải nếm trải cảm giác “một mình” từ thuở ấu thơ nên nghiễm nhiên cô luôn khép chặt lòng mình và sợ hãi việc ở gần một ai đó khác. Khi ấy ngoài cặp vợ chồng hàng tạp hoa hết lòng quan tâm đến Kya, chính Tate (Taylor John Smith) là người đầu tiên thành công phá vỡ bức tường phòng vệ trong lòng cô gái ấy, nhờ có anh mà lần đầu tiên cô biết đọc biết viết, lần đầu tiên học cách chia sẻ và mở lòng về bản thân, về niềm đam mê mãnh liệt với thế giới sinh vật của vùng ngập nước, và cũng lần đầu tiên cô được biết thế nào là cảm giác yêu say đắm một người. Nhưng rồi số phận như trêu ngươi khi lòng tin của Kya lần nữa bị phản bội. Cứ ngỡ nỗi tuyệt vọng lớn lao nhường ấy có thể khiến cô gái đồng lầy càng thu mình hơn thì Kya, dẫu sông nước có giúp cô khuây khoả bao nhiêu thì cũng chẳng thể lấp đầy nỗi trống vắng dịu vợi, nên dù mịt mờ cô vẫn lựa chọn ngã vào lòng Chase, để rồi tổn thương lại gõ cửa một cách tàn nhẫn… Nhưng phải chăng khi đã kinh qua tất cả đau thương, Kya một lúc nào đó rồi sẽ “có thể yêu mà không sợ hãi”? Bởi vì lòng tốt, và tình yêu thương vô điều kiện dường như không bao giờ thực sự mất đi.

Có thể nói hầu như các nội dung trọng tâm từ tiểu thuyết đều được bộ phim thể hiện đầy đủ. Tuy nhiên là một người đã đọc qua nguyên tác, mình vẫn chưa thật sự cảm nhận được “cái hồn” đậm đà thấm thía như khi lướt qua những con chữ. Những mẩu chuyện, những nhân vật sống dậy từ trang sách ấy mình đều có thể hiểu được, nhưng không hiểu sao cảm xúc mà bộ phim mang lại vẫn có chút gì đó lưng chừng, dang dở hơi đáng tiếc…

Thế nhưng chung quy lại, Where The Crawdads Sing xứng đáng là làn gió mới bình dị mà không kém phần ý nghĩa, đặc biệt giữa một rừng phim nhẵn mặt thể loại siêu anh hùng hay kinh dị.

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)