Chúc mừng sinh nhật đạo diễn Park Chan Wook (23/08/1963 – 23/08/2022): Nhà làm phim đặt nền móng cho sự chuyển mình ngoạn mục của điện ảnh Hàn
Với người đã viết không ít bài về vị đạo diễn xuất chúng nhất nhì xứ kim chi này thì hôm nay, nhân dịp sinh nhật 59 cái xuân xanh của bác, mình cũng không muốn làm phiền mọi người với những lảm nhảm quen thuộc về sự vĩ đại và tầm quan trọng đến thế nào của Park Chan Wook đối với điện ảnh Hàn nữa. Vậy nên, đơn giản chỉ muốn gửi đến bác Wook lời chúc thật nhiều sức khoẻ để có thể tiếp tục cống hiến thêm nhiều tác phẩm để đời nhất có thể, đặc biệt với sân chơi Cannes thì thật sự hy vọng bác có thể hoàn tất bộ sưu tập giải thưởng với Cành cọ vàng danh giá vào một tương lai không xa!
Cuối cùng, hãy cùng mình nhìn lại những phát ngôn ấn tượng phần nào thể hiện rõ nét phong cách dị biệt và nhãn quan nghệ thuật độc đáo của bậc thầy họ Park nhé:
1. “Mục đích của sự trả thù không nằm ở việc hoàn thành mà là trong quá trình.”
2. “Sống mà không ghét bỏ ai hết là điều hầu như không thể. Chẳng có gì sai trái khi mơ màng về chuyện báo thù. Bạn có thể cảm thấy như thế. Bạn chỉ không nên hành động dựa theo nó.”
3. “Tất cả các nhân vật trong phim của tôi đều có một điểm chung: Không quan trọng họ tốt hay xấu, thông minh hay ngu ngốc, tất cả đều tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Và tôi cũng vậy.”
4. “Nhiều lần tôi nằm vắt tay lên trán vào ban đêm và tưởng tượng ra hình thức tra tấn dã man nhất có thể. Tôi hình dung ra cách làm thế nào để hủy hoại một cách tuyệt đối cuộc đời của một người. Sau đó thì tôi mới có thể chìm vào giấc ngủ với nụ cười trên môi. Miễn là nó vẫn giới hạn trong tưởng tượng, [hình thức tra tấn ấy] càng khủng khiếp càng tốt. Tôi nghĩ bạn nên làm giống tôi. Thi thoảng cũng không quá tệ khi cho phép trí tưởng tượng của ta ít nhất trở nên tàn nhẫn hơn một chút.”
5. “Phim của tôi tập trung vào sự đau đớn và nỗi sợ hãi. Nỗi sợ hãi trước một hành động bạo lực và sự đau đớn xảy ra ngay sau đó. Điều này áp dụng với cả thủ phạm chứ không chỉ riêng nạn nhân.”
6. “Tình yêu không cần sự quyết tâm. Đó là lẽ đương nhiên. Nhưng khi chia tay thì cần sự quyết tâm.”
7. “Tôi đoán có lẽ thôi thúc làm phim bạo lực một phần vì tôi không thể phát tiết hoàn toàn sự tức giận của mình trong đời thực.”
8. “Đôi khi vào khoảnh khắc đối mặt với những tình huống ngặt nghèo, chúng ta quên mất những vấn đề đạo đức; chúng ta chỉ đơn giản hành động theo bản năng và việc không thể tránh khỏi sau đó là chấp nhận hậu quả.”
9. “Tôi không cảm thấy thích thú khi xem những bộ phim gợi lên sự thụ động. Nếu bạn cần sự thoải mái như vậy, tôi không hiểu tại sao bạn lại không đi spa.”
10. “Về cơ bản, tôi đang đặt ra câu hỏi 'Khi nào mới là thời điểm thích hợp để bạo lực nảy sinh?' Để câu hỏi đó tiếp cận khán giả một cách trực tiếp và gần như chạm đến thể xác họ - đó là mục đích của tôi. Tôi không muốn sự kết nối của phim tôi làm với người xem chỉ dừng lại ở mặt tinh thần hay lý trí. Tôi muốn họ thật sự “thẩm thấu” các tác phẩm của tôi. Và bởi vì đó là một trong những mục tiêu của tôi, cái chữ ‘exploitative’ (dòng phim có tính thương mại) có lẽ sẽ theo tôi một thời gian nữa.”
11. “Tôi không cho rằng bạo lực được mô tả trên màn ảnh thực sự khiến mọi người hành động bạo lực. Đó là đơn giản hóa vấn đề. Nếu ai đó thực hiện hành vi bạo lực sau khi xem cảnh như vậy trong phim, tôi nghĩ câu hỏi cần được đặt ra là: liệu người đó có còn thực hiện hành vi đó nếu anh ta chưa từng xem một bộ phim bạo lực nào?”
12. “Trong cuộc sống của chúng ta, luôn có những điều tốt lành lẫn tồi tệ, hạnh phúc lẫn đớn đau. Phải sống một đời đầy đau khổ nhưng cũng có lúc hạnh phúc đến vỡ oà là những gì tôi muốn thể hiện.”
13. “Tôi luôn có những nguyên tắc làm phim của riêng mình, như việc xử lý rất cẩn thận các hành vi bạo lực và đảm bảo rằng khán giả hiểu sự bạo tàn gây ra những niềm đau dai dẳng thế nào.”
14. “Tôi tin rằng có nhiều bộ phim liên quan đến tình yêu và sự tha thứ hơn là bạo lực, nhưng lạ lùng thay chúng thường có vẻ giả tạo và hầu như khiến tôi thấy lúng túng khi xem."
15. “Khi một người quyết định trả thù, cuộc sống tẻ nhạt cho đến nay của họ đã kết thúc và họ được sinh ra một lần nữa như một con người hoàn toàn khác. Với việc hoàn thành quá trình báo thù thì tất yếu cũng phải đối mặt với sự thật rằng, khoái cảm của họ cho đến thời điểm đó đã hoàn toàn chấm dứt.”
16. “Tôi luôn cố để không bị lừa bởi những lời nói dối như ‘bạn có thể làm bất cứ điều gì nếu bạn quyết tâm’ hay ‘bạn là người duy nhất nắm giữ vận mệnh của chính mình’. Theo tín ngưỡng của khán giả, bạn có thể gọi nó là nguyện vọng của Chúa trời, của xã hội, hay số phận; nhưng suy cho cùng những gì tôi đang cố gắng nói cũng tương tự như vậy. Đó là, ‘Cuộc sống hiếm khi đi theo mong muốn của bạn.”
17. “Dẫu tầm thường hay quan trọng, mọi lựa chọn đều tiềm ẩn khía cạnh đạo đức ở một mức độ nhất định.”
18. “Tôi có thể thấy tại sao phim của tôi khiến một số người nhớ đến những trò chơi điện tử, nhưng tôi chưa bao giờ chơi trò nào hết. Có lần, một nhà thiết kế Nhật của một trò PlayStation tên là Metal Gear Solid đã liên lạc với tôi. Nhưng khi tôi gặp ông ta, tôi cảm thấy chả có thứ gì để nói chuyện cả. Nhưng ông ấy lại bảo là tôi được thần tượng trong làng game.”
19. “Khi tôi chuẩn bị bắt tay vào thực hiện Oldboy, tôi có phần lo lắng về việc làm đến hai bộ phim về chủ đề trả thù. Tôi thậm chí đã nghĩ đến việc từ chối dự án nhưng vợ tôi đã thuyết phục rằng, 'Nếu câu chuyện đủ thú vị, đó không phải là tất cả những gì quan trọng sao?' Sau đó, các phóng viên cứ chất vấn tôi về việc tại sao lại thực hiện liên tiếp hai bộ phim về đề tài này. Có cảm giác như họ đang chỉ trích tôi vì đã chọn kể những câu chuyện kinh khủng như vậy, thay vì kể một thứ gì đó đẹp đẽ dễ chịu. Thế rồi bất ngờ thay, trước khi tôi nhận ra mình đang làm gì, tôi đã tuyên bố rằng tôi sẽ không chỉ làm hai, mà tận ba bộ phim báo thù. Thực ra đó chỉ là lời nói bộc phát trong một cuộc phỏng vấn, nên tôi vô cùng hối hận ngay sau đó nhưng mà cũng không thể rút lại điều đã nói trước công chúng phải không? Vì vậy, nếu bạn là fan của bộ ba này thì tôi nghĩ bạn cũng nên dành lời cảm ơn đến các nhà báo Hàn Quốc đấy.”
20. “Tôi không nghĩ mình là một nhà làm phim theo chuẩn mực đạo đức, và tôi cũng không thích phân loại bản thân. Tôi chỉ đơn thuần quan tâm đến những nhân vật cố gắng chịu trách nhiệm về hành động của họ. Đây là điều tôi không ngừng nỗ lực giải quyết trong các bộ phim của mình.”
21. [Khi được hỏi về việc ai đã ảnh hưởng đến phong cách đạo diễn của Park] “Tôi không biết bạn có nhận thấy trong các phim của tôi hay không, nhưng tôi nghĩ tôi bị ảnh hưởng bởi Franz Kafka. Tôi rất thích các tác phẩm của ông ấy. "Kafka sẽ làm gì trong cảnh này?" Chủ nghĩa siêu thực và phi lý, tôi bắt đầu hứng thú với điều đó khi đọc sách của ông.”
22. “Khi tôi dành nhiều thời gian hơn cho vợ và con gái, sự quan tâm của tôi đối với thế giới phụ nữ cũng ngày càng lớn dần.”
23. “Tôi chắc chắn mình là một trong 2.000 đạo diễn phim trên thế giới mà Tarantino ngưỡng mộ.”
- 0
- 0Bình luận