logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Decision To Leave – Quyết Tâm Chia Tay: Một diễn ngôn về tình yêu đầy mê hoặc của Park Chan Wook

“Nỗi buồn có thể ập đến nhanh như sóng, nhưng cũng có thể chầm chận lan ra như mực tan trong nước.” - Hae Joon

Đó là những gì thanh tra Hae Joon (Park Hae Il) đã nhận định về thái độ khó hiểu của nghi phạm trong vụ án mới nhất của anh ta. Khi người chồng bất ngờ qua đời trong lúc leo núi, lạ lùng thay cô vợ trẻ gốc Hoa xinh đẹp Seo Rae (Thang Duy) lại chẳng mảy may tỏ ra đau buồn trước mất mát này.

Hae Joon – vị cảnh sát mẫu mực, mẫn cán và nguyên tắc hơn bất cứ ai lại dần bộc lộ sự ám ảnh bất thường đối với Seo Rae: mua cho cô hộp sushi cao cấp trong phòng thẩm vấn, theo dõi cô hằng đêm qua ống nhòm, ghi âm chi tiết về thói quen sống của cô qua đồng hồ thông minh rồi lại tưởng tượng bản thân như đang kề cận ngay cạnh người đẹp. Phải chăng ngay giây phút Hae Joon buột miệng lý giải “nỗi buồn khác thường” của Seo Rae, bản thân anh cũng đang tự đánh lừa chính mình?

“Người khôn ngoan thích biển, người nhân từ thích núi. Tôi không phải kẻ nhân từ. Vậy nên tôi thích biển.” - Seo Rae

Lời bộc bạch có phần trích dẫn từ Khổng Tử của Seo Rae cũng là cái nhìn cô đọng và bao quát nhất về con người cô. Tựa như biển khơi bao la, như những ngọn sóng uốn lượn trăm nghìn dáng vẻ, Seo Rae vừa mong manh vừa hoang dã, lúc thì thơ ngây lúc lại thâm sâu khó lường, nhưng dù hiện diện dưới sắc thái nào, nàng căn bản vẫn khiến ta không thể thấu suốt, chẳng tài nào dò nổi lớp lớp tâm tư như đã chôn vùi tận đáy đại dương thăm thẳm.

Trái ngược hoàn toàn với Seo Rae, Hae Joon chính là núi: vững chãi và kiên định hệt như cách anh say sưa giải quyết các án mạng dẫu chứng mất ngủ không ngừng hành hạ, như cách anh trung thành thực hiện mọi nghĩa vụ với vợ dẫu có là cuộc hôn nhân không tình yêu. Vậy mà toà thành đạo đức và lương tri ngỡ như chẳng có gì lay chuyển được ấy, lại sụp đổ một cách nhanh chóng và dễ dàng ngay thời khắc cô gái mang tên Song Seo Rae bước vào cuộc đời phẳng lặng của anh.

Chính Hae Joon cũng đã thổ lộ rằng anh thích biển, nên có lẽ bất kể anh thuộc về núi thì sâu trong anh luôn không ngừng khao khát mùi vị của biển cả. Thế thì mới có chuyện một Hae Joon đang ở đỉnh cao của sự nghiệp nhưng kiệt quệ về thể xác lẫn tinh thần, chẳng thể nào chối bỏ được Seo Rae – dòng nước trong lành “tưới mát” tâm hồn cằn cỗi của anh. Người con gái mà chỉ việc ngắm nhìn cô từ xa thôi cũng đã đủ khiến anh ngủ ngon giấc, đồng điệu đến ngỡ ngàng với anh trong từng nhịp thở.

“Phút giây anh nói anh yêu em, tình yêu của anh kết thúc. Nơi tình yêu của anh kết thúc, cũng là lúc tình yêu của em bắt đầu.” - Seo Rae

Có lạ lắm không khi khoảnh khắc vang lên ba chữ “anh yêu em” lại là dấu chấm hết của một cuộc tình, nhưng nếu cuộc tình ấy sai ngay từ giây đầu tiên thì mọi diễn biến sau đó âu cũng là chuỗi nối dài của những lạc lối. Chính vì vậy mà vào lúc Hae Joon vô tình thốt nên lời thành thật nhất thì cũng đồng thời bẽ bàng nhận ra bản thân đã bị che mắt tinh vi đến thế nào. Và một khi lòng tự tôn lẫn phẩm giá của vị cảnh sát vỡ vụn, Hae Joon biết mình phải cay đắng buông tay điều đã từng cứu vớt con người trống rỗng của chính anh.

Nhưng có dễ gì, khi cũng từ đây tình yêu của Seo Rae lại càng dữ dội và mãnh liệt hơn bao giờ hết. Bởi người cứ mãi trốn chạy, nên cô dẫu phải trả cái giá đắt cỡ nào cũng muốn được gặp lại anh. Dù có phải tái diễn thân phận nghi phạm – thanh tra, dù có ngày càng lún sâu vào bóng tối, cô vẫn đưa ra lựa chọn nghiệt ngã ấy, kể cả khi nó cũng lại là một nhát dao khác dành cho Hae Joon.

Sau tất cả, liệu có thể quyết tâm chia tay…

Câu chuyện tình bắt đầu từ ngọn núi tráng lệ, kết thúc lại thấm đẫm vị mặn của từng đợt thuỷ triều dâng lên trên cát, thú vị thay đó cũng là hai hình ảnh luôn song hành cùng hai nhân vật chính xuyên suốt bộ phim. Núi và biển, cảm giác tuy xa mà gần, tuy gần mà xa, có lúc quấn quýt chẳng rời nhưng cũng có lúc đành phải dửng dưng lướt qua nhau. 

Với Hae Joon, Seo Rae vừa huỷ hoại vừa nâng đỡ anh, vừa dày vò lương tâm lại khoả lấp sự cô đơn trong tâm hồn anh. Còn với Seo Rae, cô có thật sự yêu Hae Joon hay không? Dẫu rằng càng về cuối người xem có thể thấy cô bất chấp thế nào để bảo vệ anh, nhưng ở Seo Rae vẫn là một chút gì đó đa đoan, bí ẩn và thâm trầm quá mức, nên tình yêu ấy đến cuối cùng vẫn để lại nỗi ám ảnh đến day dứt tâm can.

Đạo diễn Park Chan Wook từ lâu đã nổi tiếng với những mối tình xoá nhoà mọi ranh giới đạo đức… và Decision To Leave, dù không tràn ngập những phân cảnh nhục dục, không có những nhân vật bồng bột xốc nổi mà trái lại là những con người trưởng thành và hành động đầy lý trí, thì đây vẫn là một câu chuyện “đẹp đẽ” đến quặn thắt trái tim, và chắc chắn là bộ phim hoàn toàn xứng đáng để bạn đến rạp và thưởng thức không chỉ một lần.

  • 0
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
0
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)