logo-maybe-vn
Mở app

Robert Maudsley - Câu chuyện buồn về tội phạm nguy hiểm nhất nước Anh bị biệt giam trong lồng kính

Truyền thông gọi Robert Maudsley bằng những cái tên giật gân “Hannibal Lecter”, “Hannibal the Cannibal”, đỡ khiên cưỡng nhất có thể là “tội phạm nguy hiểm nhất nước Anh”, bởi hiện giờ ông bị biệt giam trong lồng kính 23 tiếng một ngày, chỉ được ra ngoài tập thể dục 1 tiếng đồng hồ, không TV, không tiếp xúc với tù nhân khác, tình trạng kéo dài gần 45 năm.

Hình ảnh mới nhất của Robert Maudsley
Hình ảnh mới nhất của Robert Maudsley

Maudsley đã phạm những tội gì để bị đẩy vào tình cảnh hiện tại? Tuy mệnh danh là tội phạm nguy hiểm nhất, nhưng Maudsley chỉ mới giết có 4 người, một con số nhỏ so với những tên sát nhân liên hoàn khác đang sống thong thả hơn trong tù. Lý do ông bị biệt giam vì ông là mối đe dọa với các tù nhân khác. 

4 nạn nhân của Robert Maudsley đều là tội phạm, 3 trong số đó phạm tội lạm dụng trẻ em, tên còn lại giết vợ. Vụ án đầu tiên xảy ra khi ông 21 tuổi (1974), nghiện mai thúy hành nghề mại dâm. Tên khách hàng John Farrell cho Robert xem hình những đứa trẻ mà hắn đã đụng chạm, nên Robert siết cổ, đâm và cuối cùng đập nát sọ Farrell.

Robert được cho là không đủ năng lực hành vi để đem ra xét xử nên tòa án xét cho ông sang điều trị ở bệnh viện Broadmoor. Nhưng mọi chuyện chỉ tệ hơn, khi vào năm 1977, Robert cùng 2 bạn tù khác bắt giữ David Francis, tội phạm lạm dụng trẻ em. Cả 3 tra tấn Francis suốt 9 tiếng rồi siết cổ hắn đến chết. Khi quản ngục tìm được xác Francis, đầu hắn đã chẻ đôi ra như quả trứng, với cái muỗng nhựa cắm vào não. Phải nói thêm rằng, tuy bị gọi là Hannibal, nhưng Robert chưa từng ăn một miếng nào của nạn nhân cả. Kết quả khám nghiệm pháp y đã bác bỏ lời đồn.

Sau vụ án đó, người ta mới chuyển Robert đến nhà tù an ninh cao nhất Wakefield tại Yorkshire. Nhưng tại đây, chỉ một năm sau, Robert gây 2 vụ án trong một ngày, khiến ông trở thành tù nhân nguy hiểm, phải biệt giam tới tận bây giờ. Đầu tiên, Robert giết bạn cùng buồng Salley Darwood, tên này vào tù vì giết vợ. Sau khi giấu xác Darwood dưới giường, Robert lẻ ra buồng giam Bill Roberts - tội phạm quấy rối trẻ em, đâm vào sọ hắn bằng dao găm tự chế.

Trong phiên tòa năm 1979, Robert nói rằng khi thực hiện những hành vi đó, ông nghĩ đến cha mẹ mình và ước gì giết được họ vào năm 1970.

Tuổi thơ bị ngược đãi dã man

Robert Maudsley (sn 1953) là con thứ 4 trong gia đình 12 anh chị em. Những đứa trẻ này từng phải (hoặc được) sống ở trại trẻ mồ côi điều hành bởi các sơ, nhưng sau cùng bị gia đình đón về hết. Từ đây bắt đầu chuỗi ngày bị đánh đập khổ sở, Robert thường hay đưa thân ra bảo vệ các em nên ăn đòn nhiều hơn cả. Nhớ về năm tháng ấy, Robert kể: “Có lần lão già nhốt tao trong phòng suốt 6 tháng, chỉ mở cửa khi muốn đánh tao, 5-6 lần một ngày gì đấy. Lão đánh tao bằng gậy, roi, có lần là một khẩu súng trường”.

Robert khi còn ở trại trẻ
Robert khi còn ở trại trẻ

Một người anh khác của Maudsley kể: “Mẹ tôi góp nửa phần trong những trận đòn đó. Nếu biết bọn tôi la cà đi chơi thay vì về thẳng nhà, bà ấy méc cho lão già để chúng tôi bị ăn đấm”. Sau 1 năm sống với ba mẹ, Robert, chỉ một mình Robert chuyển vào nhà tình thương dành cho trẻ em, nhưng ông bỏ trốn vào năm 16 tuổi, nghiện và hành nghề trai bao. 

Nhắc đến Maudsley thời ấu thơ, một sơ trong trại trẻ bần thần: “Tôi chưa bao giờ thấy nó là đứa trẻ kì quặc hay có vấn đề, phải nói một trong những đứa trẻ ngoan ở đây. [...] Tôi rất buồn khi biết về thằng bé bây giờ”.

Tình trạng biệt giam của Robert hiện như thế nào?

Trước khi chuyển tới Wakefield, Robert từng có thời gian ngắn ở Parkhurst và được trị liệu bởi bác sĩ Bob Johnson, vị bác sĩ tin rằng mình đang tiến được vài bước trong việc giảm thiểu xu hướng bạo lực tiềm ẩn của Robert. Khi Robert bị chuyển đi, bác sĩ nhiều lần viết thư cho phạm nhân nhưng đều không được hồi âm, cho đến khi nhận được trả lời với bức thư vỏn vẹn 3 chữ “All alone now” (Hoàn toàn cô độc).

Việc Robert bị biệt giam suốt 40 năm đã nhận nhiều chỉ trích trong cách làm việc của nhà tù, bởi nó vi phạm quyền con người nghiêm trọng, mạo hiểm sức khỏe tinh thần của phạm nhân. Vào năm 2000, Robert đã viết nhiều lá thư, cầu xin tòa án cho mình bị tử hình. Trong thư nêu rõ tình trạng và suy nghĩ của ông: “Nhốt tôi 23 tiếng một ngày liệu có nghĩa lý gì không? Sao còn phải cho tôi ăn với tập thể dục”

“Hậu quả của chuỗi ngày giam giữ và đối xử thế này là tinh thần kiệt quệ, bệnh tâm lý và ý muốn tự sát. [...] Sao không cho tôi xem TV để nhìn ra thế giới và học hỏi, sao không cho tôi nghe nhạc để tận hưởng những bản cổ điển tuyệt diệu? Sao tôi không được nuôi vẹt mà chỉ có thể làm bạn với gián với nhện?” (Maudsley từng xin được nuôi thú cưng, một chế độ với tù nhân nhưng bị từ chối).
“Nếu các người nói không, thì làm ơn cho tôi một liều cyanide, tôi sẽ nốc ngay và vấn đề mang tên Robert John Maudsley này sẽ được giải quyết”.

Robert Maudsley có đáng bị đối xử như thế?

Thám tử Paul Harrison, người từng phỏng vấn Robert nhớ rất rõ lần trò chuyện với phạm nhân khét tiếng này. “99,9% những kẻ ở đây đều đáng bị như thế, nhưng có vài trường hợp khiến ta phải nghĩ khác. Trước khi gặp Robert, tôi đã có định kiến vì trong ngành nhắc tới anh ta nào là ác quỷ, tồi tệ. Nhưng khi chúng tôi trao đổi, tôi hiểu được phần nào về anh ta, về những gì anh làm”.

Paul Harrison
Paul Harrison

“Robert là người rất thông minh, khiến ta cười. Anh ta thích kể về cuộc sống hằng ngày. Những tên sát nhân hàng loạt thường cường điệu và chỉ muốn nói về bản thân, ở Robert tôi không hề thấy những đặc điểm ấy. Anh ta giết những kẻ ấ u d â m, nhiều tên còn phạm tội nặng hơn mà vẫn lách luật trót lọt.”

Paul đứng về phía Robert: “Vấn đề là anh ta không cần ra tù, anh ta đã bị nhốt quá lâu. Cái cần ở đây là nới lỏng tình trạng biệt giam, đối xử với Robert công bằng như những tù nhân khác, thêm chút không khí chẳng hạn. Robert đã trở thành huyền thoại với đầy thiên kiến nên chẳng ai quan tâm quyền lợi của anh. Tôi viết thư cho Bộ trưởng, cho Nữ Hoàng, cho tất cả những ai có thẩm quyền, nhưng đều không có hồi đáp”.

Sức khỏe của Robert Maudsley được cho là đang xấu đi những năm gần đây và tình trạng tâm lý cũng trượt dốc. Ông đang chết dần chết mòn trong căn phòng kính, về mặt thể xác, còn về tinh thần, có lẽ ông đã lụi tàn từ lâu.

CẬP NHẬT: Theo như người cháu Gavin của Robert Maudsley, hiện tại ông đã được nới lỏng biệt giam, có TV để xem, được chơi game. Robert thường xuyên viết thư gửi cho gia đình, kể về những gì ông thấy trên TV, ông thích xem chương trình thiên nhiên hoang dã, nhất là của David Attenborough.

  • 2435
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
444

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)