Tell Me Who I Am (2019) - Khi mất trí nhớ lại là một món quà
Tell Me Who I Am (2019) là phim tài liệu Anh của đạo diễn Ed Perkins thực hiện cho Netflix. Phim dựa theo cuốn tự truyện cùng tên của hai anh em Marcus và Alex Lewis và phải mất 5 năm để hoàn thành vì đơn vị sản xuất phải tạo vùng an toàn và lòng tin cho tác giả kể câu chuyện đầy chấn động của mình. Trong thời gian làm phim, Perkins còn đùa rằng mình giống bác sĩ trị liệu hơn là đạo diễn
Tell Me Who I Am kể về hai anh em sinh đôi Marcus và Alex Lewis. Năm 18 tuổi, Alex bị tai nạn giao thông gây mất trí nhớ, cậu không còn bất kỳ kí ức nào về gia đình lẫn bản thân, nhưng vẫn nhớ Marcus là anh mình. Trong quá trình hồi phục, Alex dựa hầu hết vào Marcus, nhờ anh kể những câu chuyện ấu thơ về gia đình, về ba mẹ, về bản thân mình. Qua lời kể của anh, Alex tin rằng mình sinh ra trong một gia đình bình thường, khá giả và hạnh phúc.
Thế nhưng Alex không biết rằng, để bảo vệ mình, Marcus đã che giấu một phần ký ức hai anh em từng trải qua. Mảnh ký ức khiến Marcus chật vật sống với nó và giày vò giữa các lựa chọn, rằng mình có sai không khi giấu em mình điều đó? Thật tâm, Marcus thấy việc em mình mất trí nhớ là một món quà cho nó và niềm tin vào ký ức đẹp đẽ mình tạo ra cho em mạnh mẽ đến nỗi ông đã tin đó là thật. Nói cách khác, Alex mất trí nhớ vì tai nạn, còn Marcus tự nguyện mất trí nhớ.
Tell Me Who I Am chầm chậm dẫn dắt người xem vào hành trình đối mặt quá khứ, đối mặt bản thân và đối mặt với nhau. Phim chia làm 3 phần, 2 phần đầu tựa là Alex, Marcus với câu chuyện được kể theo góc nhìn của mỗi người. Phần 3 là Alex và Marcus, là màn đối thoại giữa hai anh em để thấu hiểu nhau hơn, hiểu vì sao Marcus chọn im lặng dù biết như vậy sẽ tổn thương em mình.
Quá khứ đen tối của gia đình (Có spoil, bạn đọc cân nhắc nếu muốn giữa nguyên trải nghiệm)
Sự thật là Marcus và Alex từng bị mẹ mình lạm dụng tình dục, không chỉ cho bà ta, mà còn giao hai cậu bé cho những người bạn. Sự việc diễn ra cho đến khi Marcus phản kháng lại vào năm 14 tuổi. Điều đau lòng và độc ác nhất mà người mẹ này làm, đó cũng là im lặng. Bà không bao giờ nói gì với hai con trai về những việc mình làm mà cứ tiếp tục sống bình thường cho đến khi qua đời vì bệnh ung thư, cứ như hai đứa trẻ không có nhận thức, cứ như chúng không biết gì.
Bộ phim đặt ra nhiều câu hỏi, như làm sao một người có thể vượt cú sốc khi phát hiện người anh mình tin tưởng lại lừa dối? Làm thế nào một người lại quyết định gánh chịu nỗi đau một mình? Cả hai liệu có thể làm lành và bước tiếp? Mỗi người đều có nỗi niềm riêng chính đáng. Suy cho cùng, không ai có lỗi cả, họ không muốn sinh ra trong hoàn cảnh như thế này.
- 3136
- 0Bình luận