logo-maybe-vn
Mở app

This Special Friendship - Hơn cả tình bạn là tình yêu, một tình yêu đẹp đẽ, thuần khiết và đượm buồn

Đây là một tác phẩm điện ảnh chiếu cách đây lâu lắm rồi, từ thời thập niên 60. Tựa đề phim là: Les amitiés stereulières với nội dung chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Roger Peyrefitte, do Pháp sản xuất vào năm 1964.

Ba năm sau, tác phẩm đẹp mà buồn man mác này đã phát hành ra thế giới với phụ đề tiếng Anh mang tên This Special Friendship. Phim kể về cuộc sống của những cậu bé, chàng trai ở tuổi mới lớn tại thế giới của Chúa. Các em ấy được khuyên dạy làm theo đức tin và không được phép “gieo mầm” nên những rung động, tương tư, nhung nhớ dành cho nhau. Đó là thứ tình cảm bị cấm.

Thế nhưng vào một ngày nọ, chàng thiếu niên Georges de Sarre (Francis Lacombrade) đã nhìn thấy một thiên thần mà Chúa đã gửi đến, đó là cậu bé Alexandre Motier (Didier Haudepin). Em ấy tựa như một thiên sứ nhỏ, mang gương mặt trẻ thơ thánh thiện cùng nụ cười rạng rỡ đã khiến Georges say đắm, rung động.

Thế rồi hai con người trẻ ngây thơ ấy đã gặp gỡ lần đầu trên chuyến tàu, sau đó họ ngồi cạnh nhau vui vẻ chuyện trò. Hai kẻ xa lạ bỗng nhiên thật gần gũi, thân thiết, nhìn nhau mà lòng rộn ràng, tràn đầy niềm vui và mơ mộng.

Hóa ra Alexandre là em trai của bạn học với Georges, em ấy chuyển đến học cùng trường với cậu.Kể từ lần gặp đầu tiên đó Georges và Alexandre đã bí mật gửi thư rồi hẹn gặp nhau, cùng nhau trải qua những kỷ niệm đẹp đẽ mà ngọt ngào. Tình cảm mà hai người bạn đặc biệt ấy dành cho nhau quá đỗi trong sáng. Họ cắt máu ăn thề hứa bên nhau mãi mãi, nhìn nhau mỉm cười, ánh mắt đầy lưu luyến, có lúc thì trêu đùa khẽ chạm vào tay nhau ngại ngùng.

Đó là một thứ tình cảm thuần khiết nhưng với người lớn lại là tội lỗi. Và những đứa trẻ phạm tội sẽ bị trừng phạt. Một hình phạt tàn khốc hóa thành bi kịch của tuổi trẻ.Georges đã làm tất cả để bảo vệ Alexandre bé nhỏ của cậu nhưng đã quá muộn màng.

Alexandre bé bỏng với trái tim còn non nớt và khát khao sống tự do mãnh liệt, muốn thể hiện tất thảy những gì mà em theo đuổi, muốn ở bên cạnh Georges của em đã không thể chiến thắng được hiện thực phũ phàng. Alexandre đi rồi nhưng thứ tình cảm thiêng liêng, thuần khiết nhất của em sẽ sống mãi trong trái tim của Georges.

Xin đừng bao giờ nghi ngờ mình

Mình sẽ tự tay đưa cậu bức thư này

Những suy nghĩ thắp sáng trong mình

Mình sẽ thấy rõ con đường của cậu, dõi theo cậu

Tin tưởng mình giống như mình đã tin tưởng cậu

Mình có thể sẽ có những người bạn khác nhưng cậu sẽ mãi là người duy nhất

Chúng ta đã từng rất vui khi có nhau, lấp đầy từng chút từng chút

Tình bạn mà mình từng có trong tay ấy

Mình sẽ giữ lấy nó kể cả khi cậu không giữ nó nữa

Giống như cái cách cậu đã từng

Và tình bạn ấy của chúng ta được gọi là “tình yêu”.

(Thư Georges de Sarre gửi Alexandre Motier)

Câu chuyện của Georges và Alexandre rất nhẹ nhàng, êm đềm và giàu chất thơ, mang chút dư vị ngọt dịu, đáng yêu với những ngây ngô, khờ dại của tuổi trẻ. Chuyện của họ không nặng nề hay có gì đó đau thương, ám ảnh chỉ là cái kết buồn quá, để lại chút day dứt, nuối tiếc, khiến lòng người nhói đau. 

Hãy xem đi các bạn sẽ không hối tiếc khi theo dõi một tác phẩm hay của ngày xưa ấy.  

  • 1
  • 1Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1813

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)