logo-maybe-vn
Mở app
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Xin Chào Ngày Xưa Ấy – Một bộ phim thanh xuân tuyệt vời trong lòng mình

Được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Bát Nguyệt Trường An, Xin Chào Ngày Xưa Ấy cho đến nay vẫn mãi là tường thành thanh xuân chiếm giữ vị trí đặc biệt nhất trong trái tim mình. Dĩ nhiên cả Điều Tuyệt Vời Nhất Của Chúng TaThầm Yêu Quất Sinh Hoài Nam cũng đều rất xuất sắc, nhưng không hiểu sao bản thân mình lại có chút ưu ái hơn cho Xin Chào Ngày Xưa Ấy… là vì khí chất dịu dàng mà kiên cường của Dư Châu Châu hay vì một mặt trời nhỏ mang tên Lâm Dương cứ không ngừng toả sáng bên cô gái ấy chăng?

Về nguyên tác, Xin Chào Ngày Xưa Ấy tập trung khắc hoạ chi tiết quá trình trưởng thành từ nhỏ đến lớn của cô bé Dư Châu Châu. Sinh ra trong vòng tay của người mẹ đơn thân, Châu Châu từ thuở ấu thơ đã phải chịu sự ghẻ lạnh, coi thường của hàng xóm và bạn bè. Tuy nhiên, bất chấp việc phải sớm chứng kiến sự tàn khốc của thế giới này, cô bé luôn bỏ ngoài tai những điều đó và tự tìm niềm vui trong thế giới nội tâm phong phú của riêng mình với những nhân vật hoạt hình như Saint Seiya, Athena,… Châu Châu xem mình giống như một đại hiệp chính nghĩa, cho dù bị vùi dập vẫn không tuyệt vọng chùn bước, trái lại càng nỗ lực hơn nữa để bảo vệ chính mình và những người thân yêu.

Trong khi đó, bộ phim chủ yếu khai thác những năm tháng cao trung của Châu Châu và có flashback xen lẫn quá khứ đủ để hé mở với người xem về thân phận của cô. Điều này khiến phim cô đọng hơn nhưng vẫn thành công giữ vững nguyên vẹn tinh thần của bộ tiểu thuyết cũng như cá tính của từng nhân vật. Hoá thân thành nữ chính học bá vừa giỏi giang nhưng cũng không kém phần tinh nghịch, Lý Lan Địch hoàn toàn chinh phục khán giả với tạo hình giản dị nhưng ngập tràn “hơi thở” thanh xuân. Không chỉ sở hữu vẻ đẹp trong trẻo gây thương nhớ, nữ diễn viên còn tái hiện chân thực một Dư Châu Châu như bước ra từ trang sách với diễn xuất thuyết phục trong từng dáng vẻ, cử chỉ và biểu cảm.

Ngoài ra, không thể không nhắc đến Lâm Dương – “tiểu thái dương” hoàn mỹ của Dư Châu Châu. Từ thanh mai trúc mã đến nhiều lần xa cách vì biến cố, tình cảm đầy chân thành và kiên định của chàng trai ấy chính là nguồn động lực vô giá giúp cô vượt qua mọi trở ngại, đồng thời cổ vũ cả hai dần trở thành phiên bản tốt đẹp hơn của chính mình. Đáng nói là qua sự thể hiện của Trương Tân Thành, một Lâm Dương vốn đã đầy sức hút dẫu chỉ xuất hiện khiêm tốn trong truyện nay lại càng rạng ngời và ấm áp đến ngỡ ngàng.

Bên cạnh đó, các nhân vật khác như Sở Thiên Khoát, Lăng Tường Tây, Tân Duệ, Mễ Kiều, Bôn Bôn…cũng là những nét chấm phá không thể bỏ qua, đúng như thông điệp mạnh mẽ được gửi gắm xuyên suốt tác phẩm: Tất cả chúng ta đều là vai chính trong câu chuyện đời mình, vậy thì việc gì phải quan tâm ta chỉ là một nhân vật phụ trong câu chuyện của ai đó khác chứ? Quan trọng hơn, nếu vì quá khao khát muốn có được cái gọi là “hào quang vai chính” mà bất chấp bản ngã của mình, mãi theo đuổi và gượng ép bản thân trở thành bản sao của người khác – một hình mẫu vốn không thuộc về ta thì liệu có thật sự hạnh phúc hay không?

Để kết thúc chuyến tàu trở về ngày xưa ấy đong đầy bao hồi ức vừa vụng dại, ngây ngô nhưng cũng thật tươi đẹp này, hãy cùng mình điểm lại những lời thoại làm nên dấu ấn của bộ phim nhé:

1. “Nếu nói vận mệnh kêu mình đưa đến xui xẻo cho cậu, thì mình càng phải luôn đi theo cậu, mãi đến khi mình trả hết hạnh phúc mà vận mệnh cướp đi từ tay cậu mới thôi.”

2. “Cuộc sống này có phần rất bất lực, vì nó không có đáp án chính xác nhất, nhưng cuộc sống này thực ra cũng rất may mắn, vì cậu có thể đem bất kì lựa chọn nào, biến nó thành một đáp án chính xác nhất. Hoặc là tớ của lúc đó, vẫn chưa thể hiểu được việc phải “lựa chọn” quan trọng đến thế nào. Nhưng nó đã dạy cho tớ hiểu rằng, phải làm sao để đối mặt với lựa chọn của chính mình.”

3. “Sao cậu cứ lẽo đẽo theo mình thế?

Có lẽ quen rồi! Đằng nào thì cậu đi đâu mình cũng sẽ đi theo đấy.”

4. “Đời người giống như một đồ thị. Thời gian chính là trục hoành, còn chúng ta giống như trục tung. Nếu chúng ta cứ sống mãi trong vĩ độ của mình, rất có thể sẽ trở thành giá trị lớn nhất của vĩ độ này. Thế nhưng nếu bản thân ta chịu ra ngoài tìm kiếm vĩ độ của người khác, vậy có thể sẽ tạo nên được một vĩ độ hoàn toàn mới.”

5. “Lâm Dương, cậu trẻ con thật đấy!

Dư Châu Châu, cậu đáng yêu thật đấy!

Lâm Dương, cậu thật ngốc!

Dư Châu Châu, cậu thật thông minh!

Lâm Dương, cậu thật tốt!”

6. “Bí mật chính là mê cung mà cậu không bước ra được, nhưng lại muốn đi tiếp. Thế nên chúng ta đừng trao đổi bí mật nữa. Để chừa lối ra mê cung cho người khác thì còn thú vị gì nữa.”

7. “Tớ không suy nghĩ về tương lai, nếu như tớ đã nghĩ về hôm nay, lại phải nhọc lòng tính chuyện ngày mai, cuộc sống này liền chẳng có ý nghĩa gì nữa cả, mỗi khi một chuyện chuyển biến đến mức không thể xấu hơn được nữa, tớ lại nhận ra rằng ông trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ.”

8. “Chuyện tàn khốc nhất trên thế giới này, không phải là khi bạn tìm đủ mọi cách muốn khiến bản thân biến thành một người khác nhưng lại không thể làm được, mà là khi bạn muốn quay trở về làm chính bản thân mình mới phát hiện ra rằng, bản thân đã hoàn toàn thay đổi!”

9. “Dù có phải đối đầu với cả thế giới, tớ vẫn lựa chọn đứng về phía cậu.”

10. “Nhân sinh chính là một chủ đề ta có nhiều sự chọn lựa, bạn nên thử sức với nó một chút, nếu như không vài lần trải qua thất bại, bạn làm sao có thể biết được cuộc sống như thế nào mới là thứ thích hợp nhất với bản thân mình.”

11. “Mình chỉ hy vọng 10 năm sau có một người khiến mình không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ.”

12. “Thế giới này chỉ có một kiểu chủ nghĩa anh hùng, chính là sau khi nhìn rõ chân tướng của cuộc sống này, vẫn vẹn nguyên niềm tin yêu cuộc sống.”

13. “Lâm Dương, mình cảnh báo cậu lần nữa. Mình không cho phép cậu chạy, nhảy, trốn... hay bất kì cách nào khác đến gần mình. Mình không cho phép cậu nói chuyện với mình, cười mình, không được chạm vào bất cứ đồ vật nào của mình."

Vậy mình có được lăn đến tìm cậu không?”

14. “Hình như những người ở bên cạnh tôi, đều không kịp nói ra hai chữ “tạm biệt”, thì thật sự không còn cơ hội gặp lại nữa.”

15. “Mãi mãi” tựa như một câu thần chú. Những câu thần chú như “mãi mãi ở bên nhau”, “mãi mãi yêu cậu”, “mãi mãi là bạn tốt”, “mãi mãi tin cậu”... luôn xuất hiện trước những lần“biệt ly”, “thay lòng”, “phản bội”, “hoài nghi”. Bởi thế, đừng bao giờ nói mãi mãi.

16. “Cậu là chuyện của tớ, là sự lựa chọn của tớ, dù đúng hay sai thì tớ đều sẽ gánh trách nhiệm cho sự lựa chọn của mình.”

17. “Ký ức và hồi ức khác nhau. Ký ức luôn trốn trong lùm cây, ngại ngùng không muốn gặp người khác, bạn phải chịu nỗi đau cắt da thịt, vượt qua mọi chông gai mới có thể nhìn thấy được bộ dạng run lẩy bẩy của nó. Hồi ức lại giống như búp bê Barbie, thay đổi quần áo theo ý thích, mặc bộ đồ mà nó yêu thích nhất.”

18. “Có những khi tớ vẫn thường nhớ tới lúc mà chúng ta còn ở Cao Trung, mặc dù không thể nhớ rõ rốt cuộc là chuyện gì, thế nhưng có một thứ cảm giác rất mờ nhạt sinh sôi trong lòng, cảm thấy vui vẻ hơn bây giờ nhiều. Vào thời điểm đó có nhiều người cảm thấy tiền đồ của chúng ta là vô hạn, tương lai sẽ có vô số khả năng, bây giờ mới biết là không cần biết cậu có bao nhiêu lựa chọn, cậu sẽ chỉ có thể lựa chọn một lần, không cần biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ ta, chúng ta của hiện tại vẫn chỉ là một người bình thường mà thôi!”

19. “Đôi khi tôi cảm thấy cuộc sống sau khi trưởng thành giống như một con quay, quay đi quay lại đến cuối cùng lại quay trở về điểm xuất phát ban đầu, mà quãng thời gian đang cuồn cuộn trôi qua ấy, cũng đang bào mòn đi mỗi một người chúng ta, thế nhưng tôi cảm thấy quãng thời gian khi xưa ấy, mới là một tôi đặc sắc nhất, bởi vì có một mặt trời, trước sau vẫn soi sáng bên cạnh tôi.”

 20. “Có phải mỗi một người đều đã từng nghĩ rằng, cả thế giới đã vì mình mà sắm một vai phụ hay không!”

21. “Trên thế giới này có quá nhiều người bình thường, họ có sự khó khăn đau khổ của họ, những thứ này nếu đứng ở lập trường khác nhau thì không thể nào cảm nhận được, cho dù bạn có chủ động hỏi thăm, họ chưa hẳn sẽ trả lời, cho nên có những khi, chúng ta nên đứng ở một lập trường khác để suy nghĩ, có khả năng họ cũng không thể hiểu được nỗi khổ của bạn.”

22. “Tớ trước kia luôn nghĩ rằng làm một người bình thường rất dễ dàng, nhưng bây giờ mới nhận ra thực ra làm một người bình thường cũng phải nỗ lực bỏ ra rất nhiều, thi vào một trường ĐH bình thường, tìm một công việc bình thường, lập một gia đình bình thường, những thứ này đều cần sự nỗ lực rất lớn lao.”

23. “Có một loại người, họ nỗ lực lạ thường. Thế nhưng những người này thường chỉ được dùng để khích lệ và dẫn dắt cho nhân vật chính, giúp họ hoà giải mâu thuẫn, lúc cần thiết thì sẵn sàng che mưa che gió thay cho nữ chính, loại người này phải là người may mắn mới có thể chết trong tay nhân vật chính, nhưng cái nhận lại được chỉ là hai giọt nước mắt của nữ chính. Loại nhân vật này thường gọi chung là… bia đỡ đạn.”

24. “Thì ra cách tốt nhất để khiến một người trở nên mạnh mẽ chính là có một người mà họ muốn bảo vệ.”

25. “Rời đi là vì muốn có một lần gặp gỡ tốt đẹp hơn, giải tán cũng vì muốn một ngày nào đó có thể quay lại cùng nhau tương phùng.”

26. “Sống như thế này thực ra cũng mệt mỏi lắm, sợ đi sai một bước, không muốn đắc tội với bất cứ ai, đem bản thân đắp nặn thành một hình mẫu rất giả dối.”

27. “Có rất nhiều chuyện ở trước mặt nhìn có vẻ lớn lao, nhưng mà nhiều năm sau các em sẽ phát hiện, thật ra đây chẳng qua chỉ là một trạm của cuộc đời. Nó tuyệt đối không phải là trạm duy nhất.”

28. “Làm vai phụ hay vai chính không quan trọng, quan trọng nhất là đừng khiến bản thân phải tiếc nuối điều gì.”

29. “Nếu như không có anh, em sẽ không thể trở thành em của hiện tại. Lâm Dương, em thích anh.”

30. “Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão” (Nắm lấy tay người, bên nhau đến đầu bạc) Chúng ta tạm thời chỉ làm được bốn từ đầu tiên, Hoàng Đế sẽ gặp phải chính biến, Tứ Hoàng Phi sẽ bị đày vào lãnh cung, thế nhưng không sao cả đâu… Bất luận là ngàn vạn binh mã ở phía sau truy đuổi, Tứ Hoàng Phi của khi ấy vẫn sẽ nắm chặt lấy tay của Hoàng Đế, không hề do dự mà chạy về phía trước. Chúng ta cách tuổi già vẫn còn rất xa rất xa, mà trong những năm tháng phía trước sẽ xảy ra rất nhiều biến cố, rất nhiều vui vẻ, còn bao gồm cả rất nhiều bi thương, đến nỗi bốn chữ “cùng nhau già đi” này, có một ngày nào đó.. hai ta rồi cũng sẽ hoàn thành được nó mà thôi.”

  • 2393
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
200
Hoài Trinh
Hoài Trinh2 năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)