logo-maybe-vn
Mở app
Trần Ái Vi
Trần Ái Vi2 năm trước
Reading

Rừng Na Uy: Có những nỗi cô đơn vô hình thổn thức

Mân mê trang sách cuối của thiên truyện, tôi lơ đãng nhìn ra ngoài trời mưa rả rích. Mưa dầm vào một ngày tháng 5, thời tiết trái nết tựa như những nhân vật trong cuốn truyện tôi đang đọc vậy. Cũng ngay giữa những năm tháng của tuổi trẻ, họ sống chật vật trong cô đơn và lạc lõng như cơn mưa dầm vào mùa hè rực rỡ này vậy.

Mặc dù chỉ thi thoảng thấy mình trong những trang sách ấy, tâm hồn tôi lại kịch liệt rung động và thổn thức. Điều này cũng dễ hiểu thôi, Rừng Na Uy ra đời vào những năm 60 giữa một Nhật Bản đầu biến động, cách tôi ngót nghét bốn thế hệ hoặc giả tâm hồn tôi chưa chạm tới ngưỡng tuổi đầy khủng hoảng ấy. Tuy vậy, Haruki không hề thất bại trong việc gây nên những thông cảm của tôi dành cho nhân vật của ông.

Murakami Haruki là một trong những tiểu thuyết gia, dịch giả văn học nổi tiếng người Nhật. Ông được trao tặng giải thưởng Nhà văn mới của Gunzo năm 1979. Và cũng từ bước ngoặt này, tác phẩm của ông đến gần hơn với độc giả trên toàn thế giới.

Rừng Na Uy (tựa đề tiếng Nhật là Noruwei No Mori) được xuất bản lần đầu vào năm 1987 và rất nhanh sau đó trở thành một hiện tượng ở nhiều quốc gia châu Á. Tác phẩm là quá trình hoài thai đầy đau đớn của những tâm hồn mới lớn khao khát được yêu thương nhưng bị xã hội chối bỏ tàn nhẫn. Watanabe, Naoko, Kizuki, Midori cũng chỉ là một trong vô vàn những thanh niên Nhật lâm vào khủng hoảng thời hậu chiến.

Tôi đã phải lòng tác phẩm ngay từ những dòng đầu. Cách Haruki dẫn dắt vào câu chuyện rất tự nhiên, tựa như một ngày nào đó, bạn bất chợt nhìn thấy những món đồ chơi ngày bé và cả bầu trời tuổi thơ ùa về. Tôi bị cuốn vào mạch truyện lúc nào không hay.

Và càng lấn sâu vào câu chuyện, cái vẻ lãng mạn ban đầu cũng biến mất để lại những hiện thực đau lòng nhưng rất thật. Một gã trai trẻ bị guồng quay cuộc sống cùng những dư chấn của xã hội khuấy đảo cuộc sống, ảnh hưởng đến những quyết định và tính cách của cậu. Trong những ngày tươi đẹp nhất của tuổi trẻ, Watanabe lại chìm trong đau thương sau sự ra đi của người bạn thân và cuốn vào mối quan hệ phức tạp với người yêu cũ của bạn.

Trong quãng đời rối rắm ấy, có lẽ điểm sáng duy nhất của cậu là cuộc gặp gỡ và trở thành bạn với Midori, một người con gái rất khác với Naoko cậu thầm yêu. Tuy vậy, Midori cũng không tránh khỏi số phận của một đứa trẻ bất hạnh.

Phải thành thật một điều rằng, tôi bị choáng ngợp bởi mạch truyện cùng những suy nghĩ của các nhân vật. Đó cũng là lý do tôi chần chừ mãi sau hơn 3 tháng mới đọc đến trang cuối cùng. Tôi rất sợ mình sẽ phải chứng kiến một sự kiện đau buồn khác chiếm lấy những “đứa trẻ” mới lớn ấy.

Thật kỳ lạ rằng tôi chẳng thấy một nút thắt gay cấn nào trong xuyên suốt câu chuyện, nhịp truyện cũng chầm chậm dàn trải nhưng bản thân cứ nhận lại những bồi hồi, day dứt khôn nguôi. Với Rừng Na Uy, không một giây phút nào trái tim tôi có thể ngừng thổn thức và không một khoảnh khắc nào tôi dừng suy nghĩ về số phận và cuộc đời.

''Bởi vì bọn mình sẽ phải trả lại cho thế giới này những gì vẫn mắc nợ nó. Nỗi đau của sự trưởng thành. Bọn mình đã không trả cái giá đó đúng lúc, và bây giờ thì giấy đòi nợ đã đến rồi.''   

Nếu cái chết được nhắc đi nhắc lại xuyên suốt độ dài câu chuyện thì tình dục và rượu cũng được nhắc đến khá nhiều. Sau những cuộc vui thoáng chốc, nhân vật chính lại chìm vào những cơn say bí tỉ để quên đi hiện thực đau lòng là cậu chẳng có gì và chẳng biết bám víu vào đâu để tiếp tục sống. Cái giá của sự trưởng thành quá đắt, và trước khi đủ trưởng thành để đánh giá, hãy chấp nhận sự méo mó “bất toàn” ấy.

“Tất cả chúng ta (tôi muốn nói là tất cả chúng ta ấy, cả bình thường lẫn không bình thường) đều là những con người bất toàn trong một thế giới bất toàn. Chúng ta không sống với sự chính xác cơ khí của một chương mục ngân hàng hoặc bằng cách đo đắn mọi đường nét và góc cạnh của chúng ta với thước dây và máy ngắm.”

Tôi không bất ngờ lắm về cái kết của Rừng Na Uy. Với những tình tiết lúc tỏ lúc mờ đan cài nhiều ý nghĩa, cái kết mở càng làm tăng thêm độ hấp dẫn của tác phẩm. Không cần biết Watanabe có tìm lại được Midori hay không, họ có đến được với nhau hay không, tôi chỉ biết rằng họ cũng đã trải qua một tuổi trẻ đau đớn, ám ảnh và day dứt.

Hãy đọc Rừng Na Uy khi bạn đủ trưởng thành để có thể bao dung cho những tâm hồn đau khổ ấy.

Đánh giá: 8,5/10

  • 2599
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1003
Trần Ái Vi
Trần Ái Vi2 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)