logo-maybe-vn
Mở app

Những câu chuyện sẽ khiến bạn phải tin vào trực giác nhiều hơn

Sâu thẳm trong mỗi con người chúng ta là trực giác với đầy hiểu biết kỳ lạ. Trực giác không cho ta lời giải thích rõ ràng như lý trí nhưng trong vô vàn trường hợp đã được chứng minh bằng kết quả, lắng nghe trực giác là điều đúng đắn hơn cả. Những câu chuyện do người dùng BuzzFeed chia sẻ dưới đây sẽ truyền cảm hứng cho bạn chú ý đến tiếng nói nội tâm của mình.

Kẻ phạm tội có thần thái rất khác 

kaswe: Hồi còn ở Hawaii, tôi ở trong nhóm chạy bộ hội họp vào mỗi thứ Ba. Một hôm có gã này xuất hiện, trông thân thiện và luôn cười. Tôi chạy cùng hắn khoảng 10-15 phút gì đó và trò chuyện. Hắn có vẻ tử tế nhưng vẫn…kì kì sao ấy, nói thẳng ra là tốt quá mức. Tôi và hắn bắt kịp nhóm và cả đám cùng đi uống. Khi về nhà, tôi bảo với bạn trai là có gã này lạ lắm, nhưng tôi không biết lạ chỗ nào để điều tra. Hắn tiếp tục xuất hiện chạy cùng nhóm, mọi thứ vẫn ổn. Cho đến một ngày nọ, nhóm tôi nhắn tin và gửi mail ầm ầm về gã đó.

Michael Walker thuyết phục tình nhân (bên phải) giết vợ mình. Hắn cũng bị bắt tội tàng trữ phim ...
Michael Walker thuyết phục tình nhân (bên phải) giết vợ mình. Hắn cũng bị bắt tội tàng trữ phim ...

Hóa ra hắn có một mối quan hệ ngoài luồng và nhân tình của gã giết vợ hắn. Chuyện đã xảy ra trước thời điểm hắn gặp nhóm tôi nhưng hắn thuộc diện không bị điều tra, cho đến 1 năm sau. Các bạn cứ google Michael Walker, Hawaii là biết nhé.

Trực giác rất cần thiết khi hẹn hò

noram42148aaaf: Tôi hẹn hò với cậu này qua Tinder, vốn không phải gu của tôi lắm (tôi chỉ muốn thử, cố cởi mở hơn xem sao). Ngay khi vừa bước vào gặp mặt cậu ấy ngoài đời, tôi đã mất hứng và biết là mình không thích được cậu này.

Tôi thấy bỏ về ngay thì không phải nên vẫn đi chơi với cậu ta. Thế nên tôi tỏ ra nhạt nhẽo. Cậu ấy về sau cứ theo đuổi tôi, còn tôi từ chối cậu ta 4 lần rồi.

Vài tuần sau khi đang tám chuyện với bạn học trường khác, tôi đề cập đến buổi hẹn Tinder dở hơi ấy. Bạn tôi hết hồn và liên tục xác nhận tên cậu ta (đó là cái tên không phổ biến). Chúng tôi mò trên Facebook và xác nhận đó là cùng một người. Cậu ấy hiện có 3 đơn tố tụng về tội quấy rối tình dục. 

Chú ý bầu không khí bao quanh một người

megana441be927b: Hồi 13 tuổi, tôi với em gái đang ở trong cửa tiệm thú cưng thì có gã này bước vào và ngay lập tức không khí thay đổi. Tự dưng tôi thấy ớn lạnh tận xương. Ngay lập tức tôi túm em gái ra khỏi chỗ đó mà băng qua đường tới chỗ tạp hóa với mẹ. Mua sắm đồ xong thì thấy chỗ cửa hàng thú cưng ngập xe cảnh sát. Hóa ra lúc bọn tôi vừa rời đi thì gã đó cướp cửa hàng và còn bắn thu ngân. Từ đó về sau tôi luôn nghe theo trực giác của mình.

Mẹ hiểu biết nhất

jillannm: Khi còn nhỏ, mẹ tôi dặn rằng phải biết nghe tiếng “bụng ding ding”, đó là cách mẹ gọi cảm giác có gì đó không ổn có thể cảm nhận từ sâu trong ruột gan.

Đó là lời dạy hay vì khi tôi 7 tuổi, lúc đó đang ngồi chơi với vài đứa bạn ngoài sân chơi. Có gã này đội nón bóng chày tới chỗ bọn tôi và nói hắn vừa lạc mất con chó con, mấy đứa có muốn phụ hắn đi tìm không. Bụng tôi kêu ding ding dữ dội và tôi gào lên ‘KHÔNG!’, rồi túm mấy đứa bạn bỏ chạy. Ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi không nghe lời mẹ dặn về trực giác?

Chàng trai ai cũng thấy dễ thương

vodkasunshine: Hồi đại học, trong lớp có cậu này rất dễ thương. Trong 1-2 tuần chúng tôi ở chung trong nhóm làm bài và tôi khá là háo hức được làm quen cậu ấy. Tuy nhiên sau khi nói chuyện, tôi thấy cậu ta có gì đó không ổn, nhưng không cụ thể là gì để tôi có thể điều tra. Tôi hết thấy ham và giữ khoảng cách. Cậu ấy tiếp cận tôi vài lần sau khi hoàn thành bài nhóm, nhưng tôi lạnh lùng xa cách, vẫn lịch sự. 

Một ví dụ điển hình...
Một ví dụ điển hình...

1-2 tháng sau cùng học kỳ, giảng viên thông báo cậu ta đã bị bắt vì sát hại bạn hẹn - một cô gái cùng trường - đó là án mạng rất tàn nhẫn. Giảng viên còn cho chúng tôi số điện thoại thám tử điều tra vụ này để chia sẻ thông tin nếu biết gì. Tôi cứ nghĩ mãi, sẽ như thế nào nếu mình bị cuốn theo hình thức bên ngoài mà không lắng nghe linh tính?

Thảm họa sập cầu I-35W

nabihk: Đó là ngày 01/08/2007, lúc 5 giờ rưỡi chiều, tôi và chồng mới cưới lái xe đến Mall of America xem phim. Chúng sẽ hướng đến đại lộ Tây I-35. Sau đó chồng tôi có cảm giác không nên đi đường đó vào giờ tan tầm nên chúng tôi chọn lộ trình khác. Sau khi xem phim xong, chúng tôi bật đài radio thì nghe tin tức về vụ sập cầu I-35W lúc 6 giờ 5 phút. Chúng tôi đã có thể còn trên cầu vào giờ đó.

Vụ sập cầu tại Minneapolis khiến 13 người chết và 145 người bị thương
Vụ sập cầu tại Minneapolis khiến 13 người chết và 145 người bị thương

Hãy gọi điện hỏi thăm những người bạn cũ

emersinning: Tôi giúp anh bạn này về nhà từ quán bar vì hắn xỉn quá. Khi đến căn hộ, hắn bắt đầu ép tôi. Tôi tránh thì hắn dùng điếu thuốc châm tôi. Tôi sợ đến tê liệt. Hắn bắt đầu kéo tôi vào phòng. Đột nhiên điện thoại tôi đổ chuông, đó là từ một người bạn tôi chưa hề liên lạc trong cả năm. Tôi bắt máy và giả vờ, ‘Anh cậu đang ở bệnh viện? Tớ sẽ có mặt nhanh nhất có thể’. Tôi đã thoát thân như thế. Khi gọi lại cho cậu bạn, cậu ấy nói cứ có cảm giác tôi đang gặp chuyện, nên đã gọi ngay lập tức.

Không phải cứ được lòng số đông thì là người đàng hoàng

belledamesans: Tôi mắc tự kỷ, nên không thường hay bắt sóng được những dấu hiệu xã hội, nhưng tôi có khả năng lạ lùng là cảm nhận được những kẻ nguy hiểm, mờ ám. Vài năm trước, một người bạn của tôi hẹn hò qua đường với gã này và có điều gì đó ở gã khiến tôi hãi lắm. Mọi người thích hắn, hắn cũng có vẻ dễ thương, thu hút. Tôi thật sự thở phào khi hắn chuyển về quê nhà và họ chia tay. Một năm sau, bạn tôi đọc được bài báo về hắn, vốn liên quan đến đường dây buôn bán những cô gái vị thành niên.

Đồ vật cũng có cách liên lạc lạ kỳ

eivor1612: Hồi dãn cách tôi có lôi mấy cái CD cũ ra, vốn được đựng trong chiếc túi hình con ếch. Một đêm tôi trở về phòng, cái túi hình ếch vẫn ở tủ đầu giường như cũ, nhưng nó lạ lắm. Mắt nó như đang liếc về phía tủ áo và trông có gì kinh dị thật sự. Tôi đứng hình nơi cửa, sợ đến không cử động được. Tâm trí tôi bảo chẳng có gì đâu, nhưng tôi biết mình sẽ không thể đi ngủ nếu không kiểm tra một chút…

Tôi kéo rèm tủ ra, thì phát hiện thằng em đang trốn trong đó định hù tôi. Chuyện không có gì đáng sợ vì chẳng có hậu quả ghê gớm, nhưng đó là trực giác. Tôi không lý giải được vì sao con ếch có khả năng giao cảm với tôi như vậy, nhưng chuyện là như thế đó.

Quan tâm đến người khác kể cả khi không có linh tính

Katootje: Tôi ở ghép với cô bạn này, cả hai chúng tôi đều là tiếp viên hàng không. Một buổi sáng trở về sau chuyến bay, tôi thấy có gì không ổn. Cảm giác ấy càng tệ hơn khi tôi vào tới phòng khách. Tôi biết bạn tôi gặp chuyện rồi nên vội đi kiểm tra các thứ. Cô ấy có uống cà phê, giày và áo khoác còn ở nhà. Lần đầu tiên kể từ khi sống chung, tôi vào phòng ngủ cô ấy kiểm tra. Cô ấy đang ngủ, tôi đứng đó cho đến khi nghe cô thở. Trông có vẻ ổn nên tôi rời phòng. Sáng hôm sau, cô bạn vẫn ngủ nên tôi quyết định ở nhà cho đến khi cô ta thức dậy. Tôi rất lo lắng nên cố tình gây ồn, nhưng bạn vẫn không tỉnh.

Vào tối muộn, bạn tôi đột nhiên choàng tỉnh và khóc thét. Tôi chạy vào phòng và thấy cô ấy đang kích động. Kiểm tra giường thì thấy trên đó có một lọ thuốc ngủ rỗng, một vỉ an thần đã sạch trơn. Cô ấy tự sát và còn viết lời nhắn để bên giường. Sao tôi lại bỏ qua chỗ đó chứ! Đó là chuyện 10 năm trước và nghĩ lại vẫn thấy ớn lạnh. Nếu bạn cảm thấy một thôi thúc mãnh liệt phải kiểm tra tình trạng một ai đó, xin hãy làm đi. 

  • 2806
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
694

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)