logo-maybe-vn
Mở app
Ms Dory
Ms Dory2 năm trước
Movie

[Phân tích phim] Trong Voice of silence Có một đứa bé hiểu chuyện đến đau lòng

Voice of silence chắc chắn là cái tên không hề xa lạ với những người yêu điện ảnh Hàn Quốc và nhất là diễn viên tài năng Yo Ah In. Đây là bộ phim mang về danh hiệu Nam chính xuất sắc nhất của giải thưởng điện ảnh Rồng Xanh và giải thường nghệ thuật Beaksang năm 2021 cho vai diễn Tae In của Yo Ah In.

Để bàn về diễn xuất tuyệt vời hay phân tích nội dung, ý nghĩa cái kết phim thì chắc chắn đã có rất nhiều bài viết rồi nên mình không có ý định mang muối bỏ thêm vào bể nữa. Hôm nay, mình muốn mang đến cho các ban một góc nhìn khác. Một góc nhìn của mình đối với nhân vật Cho Hee- cô bé bị bắt cóc trong Voice Of Silence - nhân vật khiến mình thực sự trăn trở.

Là bộ phim thuộc dòng phim độc lập với thể loại chính kịch tội phạm của Hàn Quốc, Voice Of Silence được công chiếu năm 2020 do Hong Eui-jeong viết kịch bản và đạo diễn. Bộ phim xoay quanh hai người đàn ông là Tae In (do Yoo Ah In thủ vai) và Chang Bok (do Yoo Jae Myung thủ vai) làm công việc thu dọn tàn cuộc cho một băng nhóm tội phạm. Cả hai vô tình bị cuốn vào một phi vụ bắt cóc trẻ em và họ có nhiệm vụ trông giữ đứa trẻ cho đến khi đòi được tiền chuộc. Rắc rối thực sự xảy ra khi chính kẻ chủ mưu lại bị thanh toán trước ngày họ tống tiền cha mẹ đứa trẻ. Và thế là hai người đàn ông rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Liệu em bé gái bị bắt cóc có được an toàn trở về nhà? Tae In và Chang Bok sẽ làm gì để thoát khỏi tình huống éo le này? Họ sẽ giải quyết tình huống này ra sao? Bạn nào chưa xem hãy dừng ngay ở đây và tìm phim để xem ngay đi nhé. Vì những gì mình phân tích dưới đây sẽ không tránh khỏi tiết lộ toàn bộ nội dung phim đâu.

Lần đầu tiên chúng ta được “gặp” Cho Hee là lúc em đang mang một chiếc mặt nạ thỏ. Trên poster phim chính thức cũng là hình ảnh Cho Hee ở giữa hai Tae In và Chang Bok, và trên đầu cũng đang đội chiếc mặt nạ ấy. Trong nhiều nền văn hóa, mang mặt nạ đồng nghĩa với việc che giấu danh tính và không muốn người khác biết được suy nghĩ thật của bản thân. Điều này như ngầm thông báo với chúng ta rằng xuyên suốt bộ phim, em không lúc nào buông bỏ chiếc mặt nạ và luôn suy nghĩ, hành động một cách vô cùng lý trí đằng sau chiếc mặt nạ ấy.

Em giả vờ ngoan ngoãn theo hai kẻ bắt cóc lên xe, phục tùng mệnh lệnh tối đa mà không khóc lóc, không kêu gào một lời. Và rồi tìm cách cầu cứu ngay khi có cơ hội.

Đến nhà Tae In, em gần như ngay lập tức thích nghi được với môi trường mới. Nhưng vẫn mang hi vọng tìm điện thoại để gọi. Em lấy lòng Moon Joo- cô em gái nhó của Tae in bằng cách quan tâm:- Đêm qua em ngủ có ngon không?Rồi thăm dò tính cách của Tae In qua cô bé:- Moon Joo, người đó là anh ruột của em à?- Em rất tốt bụng đúng không? Vậy anh trai em có tốt bụng không?

Theo Tae In và Chang Bok tới hiện trường, em còn chủ động giúp hai người "dọn dẹp" mà không cần họ phải nói một lời.

Cho Hee thâm chí còn có thể đoán ý của Tae In chỉ qua ánh mắt anh nhìn Moon Joo và bắt đầu chỉ dạy cô bé từ những việc nhỏ nhất như không vẽ bậy trên sàn, biết gấp quần áo, dọn dẹp phòng ốc cho đến chờ anh mình cùng ăn, biết cách dùng kính ngữ, biết giặt giũ quần áo. Từ một cô bé đầu bù tóc rồi, quần áo lôi thôi, qua bàn tay chăm sóc của Choo Hee, Moon Joo đầu tóc đã gọn gàng, mặt mũi sáng sủa và quần áo được chăm chút hơn.

Cô bé đủ thông minh để biết thứ đồ uống mà hai vợ chồng bất lương kia đưa cho em chẳng phải thứ tốt lành gì. Nhưng rồi vẫn uống sạch nó mà không một lời từ chối.

Trước mặt Tae In nói riêng và trước mặt người lớn nói chung, thậm chí đến cả một đứa nhóc là Moon Joo, Cho Hee đều phải mang mặt nạ. Mặt nạ của một cô bé hiểu chuyện, ngoan ngoãn, luôn biết vâng lời và phục tùng hết mực. Mặt nạ của môt người chị luôn kiên nhẫn, chăm sóc và quan tâm tới em nhỏ của mình hết lòng.

Thú thực là ban đầu, mình không ưa em lắm "con nít gì mà lươn leo". Mình đã nghĩ một cách hời hợt và vô tâm như vậy đấy. Nhưng rồi, mình chợt nhận ra là mình đã quên mất rằng, suy cho cùng em cũng chỉ là một đứa trẻ. Tại sao em không gào khóc? Tại sao không phá phách, không bất tuân mà ngoan ngoãn một cách bất thường như vậy? Điều gì khiến một đứa trẻ chỉ mới 11 tuổi đã phải biết cách nhìn nét mặt người khác mà sống, đoán ý người lớn mà hành động? Tại sao em lại hiểu chuyện đến mức đau lòng như vậy? Rút cuộc, em đã gặp phải những chuyện gì, đã phải sống ra sao để hình thành nên tính cách của em ngày hôm nay?

Tuy bố mẹ của Cho Hee không xuất hiện nhiều trên phim. Nhưng qua lời kể của Chang Bok, ta vẫn có thể lờ mờ hình dung được những gì mà em đã phải trải qua:- Hóa ra con bé bị bắt để lấy tiền chuộc. Nhưng bố con bé cứ liên tục mặc cả. Họ định bắt em trai con bé, là độc đinh ba đời nhà đó, nhưng mấy tên ng*u đó lại bắt nhầm. Quản lý giờ cũng rất bực mình. Hay là bố con bé muốn trả ít hơn vì nó là con gái? Trai gái thì khác gì nhau chứ? Chúng đều là con mình cơ mà? Bố mẹ kiểu gì vậy?

Đặt cạnh Cho Hee, Moon Joo hiện lên như một hình ảnh hoàn toàn trái ngược. Trong khi Cho Hee quần áo tinh tươm, tóc tai gọn gàng sạch sẽ, cư xử đúng mực cứ như được chăm sóc và dạy dỗ kỹ càng từng chút một. Thì Moon Joo lại ngược lại, như một đứa trẻ đã lâu không được chăm lo. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, Cho Hee chắc chắn là đứa trẻ hạnh phúc hơn nhiều so với Moon Joo. Nhưng có thật thế không? Nếu so về tình yêu thương, sự chiều chuộng và sự tự do làm điều mình muốn thi đứa trẻ nào mới thực sự hạnh phúc hơn?

Tối tối, dẫu không thích nhưng Tea In vẫn để yên cho Moon Joo ôm. Dù Chang Bok yêu cầu Tae In khóa cửa nhốt Cho Hee lại, thì anh vẫn không đồng ý với lý do "có em gái tôi ở nhà". Dẫu đang bận việc, anh vẫn dừng lại để vẽ cho Moon Joo một chiếc ô ngay khi cô bé yêu cầu. Và dù không nói được lời nào, tình yêu thương vẫn gập tràn giữa hai anh em bọn họ.

Thế nhưng Cho Hee thì sao? Cô bé chưa từng thực sự hạnh phúc. Cô bé chưa từng lơ là cảnh giác với mọi người xung quanh, chưa từng dám đặt trọn niềm tin của mình vào bất cứ một ai, ngay cả với Tea In.

Cái kết phim thực sự khiến mình đau lòng và day dứt. Giây phút Cho Hee tiết lộ cho cô giáo của mình Tea In chính là kẻ đã bắt cóc cô cũng là giây phút mà mình nhận ra Cho Hee chưa bao giờ lột lớp mặt nạ của em xuống cả. Sau tất cả những gì anh làm cho cô bé, anh vẫn chỉ là một kẻ bắt cóc. Và điều này khiến mình thương em bao giờ hết. Bởi vì phải chịu tổn thương nhiều đến mức nào để em có thể trở nên hoàn toàn mất niềm tin vào người lớn đến như thế?

Bạn đã xem phim này chưa? Nếu chưa thì xem ngay đi nhé nhé. Còn nếu rồi thì cảm nghĩ của bạn về nhân vật này này thế nào? Để lại cmt bên dưới cho mình biết với nhé. Cảm ơn bạn vì đã đọc đến những dòng này.

  • 2311
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1579
Ms Dory
Ms Dory2 năm trước
Movie

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)