30 NĂM SAU NGÀY CƯỚI…
“Ba mươi năm sau ngày mình cưới
Chúng ta sẽ ra sao anh nhỉ?”
“Vẫn bên nhau, đêm ngày thủ thỉ
Và vẫn yêu như thuở ban đầu.”
Mình vẫn tin rằng, sau ba mươi năm, bốn mươi năm hay năm mươi năm ngày cưới, người ta vẫn có thể thương nhau, bên cạnh nhau và nắm tay nhau dịu dàng như ngày đầu tiên. Mình lại càng tin vào điều ấy sau khi xem những bức ảnh của các cặp đôi đã kết hôn trên ba mươi năm được chụp bởi nhiếp ảnh gia Jodi Sware. Những bức ảnh giản dị, những con người đời thường, những khoảnh khắc hữu hạn, chỉ có tình yêu và tình thương đi qua tháng năm.
Nguồn ảnh: Jodi Sware Photography
*Các chú thích trong từng ảnh là của mình, không phải của tác giả bức ảnh.
Bốn mươi năm sau ngày mình cưới,
Em vẫn ngồi xích đu trong vườn,
Mỉm cười rạng rỡ như ngày trước,
Để anh ôm lấy em bằng yêu thương.
Bốn mốt năm sau ngày mình cưới,
Đôi tay nhăn, tóc cũng dần bạc,
Con đường đôi khi đi cũng lạc,
Chỉ biết nắm chặt tay nhau thôi.
Bốn hai năm sau ngày mình cưới,
Mình đã yêu nhau hết tuổi xanh,
Yêu qua những năm trời phiêu bạc,
Và yêu hết những tháng năm để dành.
Bốn ba năm sau ngày mình cưới,
Em vẫn là người tình trăm năm,
Là Tây Thi ở trong đáy mắt,
Là niềm thương anh ôm mãi trong lòng.
Bốn sáu năm sau ngày mình cưới,
Em chẳng còn điểm phấn tô son,
Chẳng thướt tha, yêu kiều như ngày trẻ,
Nhưng anh vẫn sẽ nhớ, thương, hôn.
Bốn chín năm sau ngày mình cưới,
Mình dìu nhau từng bước đi đôi,
Ta dìu nhau qua từng con ngõ nhỏ,Mình dìu nhau đi trọn một đời.
Năm mươi năm sau ngày mình cưới,
Anh đội lên chiếc mũ cao bồi,
Đưa em đi lên một ngọn đồi,
Tặng em khoảnh khắc hữu hạn hóa trăm năm.
Năm mươi năm sau ngày mình cưới,
Anh có em trong vòng tay giữa đời,
Để nhẹ ôm những ngày mỏi mệt,
Để tựa vào những ngày lòng thảnh thơi.
Năm mốt năm sau ngày mình cưới,
Hai ta vẫn như thuở đôi mươi,
Vẫn mỉm cười những trò đùa rất nhạt,
Và vẫn nắm chặt đôi tay người.
Năm ba năm sau ngày mình cưới,
Em vẫn là cô bé hay mỉm cười,
Ôm anh mỗi khi trời đầy nắng,
Ôm anh - hạnh phúc mãi chẳng vơi.
Năm bốn năm sau ngày mình cưới,
Anh chống gậy, em mắt kèm nhèm,
Nên mình đi chậm hơn con Kem,
Nhưng có nhau, chậm thì chậm, em nhỉ?
Năm lăm năm sau ngày mình cưới,
Anh đã đi gần trọn cuộc đời,
Qua bão giông, qua những ngày biển lặng,
Chỉ mong về có em cạnh bên thôi.
Năm lăm năm sau ngày mình cưới,
Em nép mình trong vòng tay anh,
Nghe tiếng yêu thương như gió thoảng,
Dịu mát lòng từ những ngày xanh.
Năm sáu năm sau ngày mình cưới,
Hôn anh đi, như ngày xưa đã từng,
Hôn anh đi để thấy mình trẻ mãi,
Hôn anh đi, máy ảnh sẵn kia rồi.
Năm sáu năm sau ngày mình cưới,
Vòng tay anh vẫn là chốn bình yên,
Vỗ về em qua hết những muộn phiền,
Chở che em đến ngày trời hửng nắng.
Năm sáu năm sau ngày mình cưới,
“Mình già quá rồi, phải không anh?”
“Không già, em vẫn là cô bé,
Cô bé anh thương, anh dỗ dành.”
Sáu bốn năm sau ngày mình cưới,
Đôi mắt em vẫn đong đầy nét cười,
Đôi môi xinh dù móm đi một chút,Để anh nhìn mà thương mãi khôn nguôi.
Sáu lăm năm sau ngày mình cưới,
Cầm tay nhé, mời em nhảy với anh,
Nhịp phách mình nhảy lạc hết cả rồi,
Chỉ bước đúng nhịp tình của nhau thôi.
Sáu lăm năm sau ngày mình cưới,
Chợt nhận ra mình qua hết cả rồi,
Qua hết những vất vả cuộc đời,
Qua hết cả dỗi hờn tuổi trẻ,
Để nay mình vẫn cạnh nhau đây thôi.
Sáu sáu năm sau ngày mình cưới,
Mình vẫn yêu và vẫn mỉm cười,
Mình vẫn nhớ nhau như ngày cũ,
Và bên nhau như thuở mới chung đôi.
- 3136
- 0Bình luận