logo-maybe-vn
Mở app
Letter
Letter2 năm trước
Earth

"Không mang gì về ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân"

Trước sự phát triển của đời sống xã hội, nhu cầu của con người ngày càng tăng cao, du lịch là một hình thức để chúng ta giải tỏa áp lực, thỏa mãn những nhu cầu của bản thân trước sự bộn bề của cuộc sống.

Nếu ngày xưa, du lịch chỉ diễn ra trong những dịp lễ, dành cho những người có điều kiện kinh tế ở mức khá thì ngày nay du lịch lại trở nên phổ biến, đơn giản chỉ là thích thì "xách ba lô lên và đi", với mức thu nhập thấp cũng có thể thực hiện một chuyến ngắn hạn cho bản thân mình.

Nhưng điều đáng buồn phải nói ở đây chính là ý thức của mỗi người khi thực hiện chuyến đi của mình. Những nơi chưa từng khám phá, chưa từng có dấu chân người, với vẻ đẹp hoang sơ, không khí trong lành dần trở thành những bãi rác công cộng. Sau mỗi bài review, sau mỗi tấm ảnh đẹp của những người lữ hành, "phượt thủ", cũng đủ làm biến đổi cả một vùng đất. Tích cực thì thấy, đây là một cơ hội cho những người dân địa phương có thể kinh doanh trên mảnh đất mình, kinh tế trở nên phát triển, thu nhập tăng cao, đời sống của người dân địa phương có thể cải thiện. Nhưng nếu nhìn theo sự tiêu cực với tình trạng ý thức hiện nay, thì một nơi bỗng trở nên nổi tiếng lại là điều không mấy vui vẻ. Những bãi rác mọc lên như nấm, cảnh quang thiên nhiên thay đổi, hương rừng, sông, khe suối thay bởi mùi của rác thải, từ khắp nơi kéo về.

Đà Lạt vốn là nơi ưa thích của tất cả mọi người, với khí hậu mát trẻ trong lành của thiên nhiên ưu đãi, cảnh quang thay đổi theo mùa luôn là sự hấp dẫn của những bước chân. Những ngọn đồi, rừng thông dần trở thành địa điểm lí tưởng cho những ai ưa du lịch khám phá. Săn mây với cái lạnh tê cóng đôi tay, đắm chìm trong sắc trắng bồng bềnh dần như một điều không thể thiếu khi ghé thăm Đà Lạt.

Một góc tại đồi Đa Phú - nơi săn mây của nhiều bạn trẻ
Một góc tại đồi Đa Phú - nơi săn mây của nhiều bạn trẻ

Nhưng đáng buồn thay, con người dần trở nên tham lam, đã mang về những bức ảnh, những trải nghiệm mới mẻ nhưng cũng muốn để lại dấu ấn của mình như chứng minh nơi này tôi đã từng đến bằng số lượng rác khổng lồ. Mỗi người một ít, bỗng thành nhiều. Rừng có gì ngoài lá cây, nhưng nay lại có đủ loại chai, đủ loại lon, kính thưa các loại giấy và túi nilon. Hương cây, hương cỏ nay lại pha tạp với chất hóa học amoniac, mùi của những thức ăn dang dở, của rác mỗi ngày dâng cao mà không một ai san bớt.

Nước suối pha lẫn nhựa, hóa đen - hình ảnh được chia sẻ trên facebook
Nước suối pha lẫn nhựa, hóa đen - hình ảnh được chia sẻ trên facebook

Thiên nhiên giúp chúng ta giải tỏa căng thẳng nơi phố thị, nơi công việc tấp nập nhưng chúng ta lại đem chính sự căng thẳng và áp lực này trả lại cho chúng. Nếu ý thức ngày càng mai một, du lịch một cách ích kỉ thì trong 5 năm hay 10 năm tới, liệu sẽ có nơi nào cho chúng ta dừng chân?

"Không mang gì về ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân"

Hãy du lịch có ý thức, để những chuyến đi còn kéo dài, để một ngày chán phố thị phồn hoa còn có những nơi yên bình, thoáng đãng mà trú ẩn, gội rửa tâm hồn.

Con người sẽ đẹp không chỉ vì một bức ảnh nhiều like, một bộ váy lộng lẫy mà còn đẹp vì một hành động đầy ý thức. Hãy mang rác của mình về đúng nơi chúng nên ở, cũng như để nhân cách mình đẹp như những bộ cánh đã mang theo!

  • 2187
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1440
Letter
Letter2 năm trước
Earth

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)