logo-maybe-vn
Mở app
Rosemary
Rosemary3 năm trước
Reading

CÁP TREO TÌNH YÊU - LIỆU CHIẾC CABIN CÓ ĐƯA BẠN ĐẾN BẾN BỜ HẠNH PHÚC?

Tác giả: Higashino Keigo

Dịch giả: Nguyễn Hải Hà

Cái tên Higashino Keigo có lẽ đã không còn xa lạ với độc giả Việt Nam, đặc biệt là với những người yêu thích dòng sách trinh thám tâm lý xã hội. Sinh năm 1958 tại Osaka, Higashino Keigo đã ghi dấu tên tuổi của mình với giải thưởng Edogawa Rampo lần thứ 31 cho tác phẩm Sau Giờ Học, đây có thể xem là nấc thang vững chắc cho sự nghiệp cầm bút của ông. Những năm sau đó, Keigo cho ra đời hàng loạt tác phẩm khác và đều để lại ấn tượng sâu đậm cho người đọc, người ta ưu ái dành tặng ông danh xưng mỹ miều là “bậc thầy trinh thám”, cách mà ông xây dựng vụ án, thể hiện động cơ, khắc họa tâm lý nhân vật luôn khiến người đọc phải trầm trồ kinh ngạc, thậm chí cả khi gấp sách lại vẫn thổn thức khôn nguôi…

Cáp Treo Tình Yêu là tác phẩm được xuất bản năm 2016, và “người em” với độ dày khiêm tốn này vẫn đủ tự tin chứng tỏ vị thế của mình với những “đàn anh” đi trước, nắm giữ vị trí đầu trong bảng doanh số hàng tuần, được nhiều quốc gia mua bản quyền và dịch, trong đó có Việt Nam. Một lần nữa, chúng ta lại được hòa mình vào trò chơi tâm lý đầy ấn tượng của tác giả.

Một nữ nhân viên văn phòng bị phản bội, một cô gái vô tình vướng vào việc ngoại tình mà bản thân không hề hay biết, một anh chàng xui xẻo đủ đường trên tình trường, một cặp đôi mới cưới gặp rắc rối với bố mẹ vợ… Mỗi người bọn họ là một câu chuyện riêng lẻ, tưởng chừng không có sự liên quan, gắn kết nào với nhau, ngoại trừ những cái tên quen thuộc, và một nơi chốn quen thuộc, đó là khu trượt tuyết Satozawa, và trên cabin cáp treo, tất cả mọi chuyện đều diễn ra ở đây.

Mỗi câu chuyện đều rất ngắn gọn, và luôn còn một chi tiết bỏ ngỏ, khiến độc giả phải tiếp tục lật giở những trang tiếp theo vì tò mò, phấn khích. Câu chuyện đầu tiên được đẩy lên cao trào nhất, sau đó ngắt đột ngột, rồi câu chuyện tiếp theo lại kết thúc trong buồn thảm, trong khi câu chuyện khác lại kết thúc với một hy vọng đẹp đẽ màu hồng, hay là một câu chuyện nhẹ nhàng đáng yêu, tất cả hòa quyện với nhau để rồi làm bàn đạp cho câu chuyện cuối cùng, câu chuyện mấu chốt và quan trọng nhất của tác phẩm, từ đây, tất cả những thắc mắc đều sẽ được giải đáp một cách thỏa đáng, bất ngờ và ngỡ ngàng!

Một lần nữa tôi lại phải thán phục Keigo vì tài năng gắn kết những tình huống tưởng chừng không liên quan, đem tất cả chúng buộc lại với nhau bằng một sợi dây vững chắc, người đọc chỉ có thể bước đi trên sợi dây đó, phụ thuộc hoàn toàn vào sự chi phối của tác giả, để rồi khi đến đích, bản thân không thể nén nổi mà thốt ra vài (chục) câu cảm thán!

Đây hoàn toàn không phải là một tác phẩm trinh thám, mà là tác phẩm về đề tài tâm lý tình cảm. Việc này trái lại, không hề khiến tôi thất vọng, vì điều làm nên sự yêu thích của tôi với những tác phẩm của Higashino Keigo không phải ở chất trinh thám gay cấn, mà chính ở những đề tài xã hội được tác giả nêu ra, rất thực tế, nhưng cũng huyền ảo mơ hồ khó nắm bắt, để rồi khi gấp sách, đọng lại trong tôi là sự đau đáu về số phận, nỗi đau những nhân vật trong truyện, sự muôn màu muôn vẻ của xã hội rộng lớn này. Cáp Treo Tình Yêu chính là như vậy, nếu chưa quen với phong cách của Keigo - mà tôi hay gọi đùa là “bác già”, có lẽ bạn sẽ đánh giá thấp cuốn này, truyện gì mà ngắn quá, cụt ngủn quá, viết thì chẳng tới đích rõ ràng, cứ mơ hồ như vậy! Nhưng nếu đã đọc qua những tác phẩm khác của tác giả, và yêu thích phong cách có một không hai này, tôi cược rằng bạn sẽ rất thích nó, và khi đọc đến trang cuối, bạn sẽ giống tôi, cảm thấy bí bách chịu không nổi, mà phải bật dậy viết, viết và viết ngay, hằng mong có thể phần nào giải tỏa mớ cảm xúc hỗn độn khó định hình này!

Quả thật, tình yêu là thứ trái ngọt nhưng đầy rẫy gai góc. Con người có thể vì tình yêu mà làm được những gì, có thể tính toán đáng sợ đến mức nào đây? Ở Cáp Treo Tình Yêu, vấn đề cốt lõi mà tác giả đặt ra không hiển hiện trên từng câu chữ, mà nó thấm dần vào tâm can tôi sau mỗi lần lật giở. Màn tuyết trắng tinh khôi ấy có lẽ nào đang che đậy điều gì khác? Điểm đặc biệt ở đây là độc giả chỉ có thể cảm nhận và xâu chuỗi hết mọi việc chỉ khi đọc đến trang cuối cùng…

Nhưng những điều mà tôi cho rằng chính là đáp án, suy cho cùng cũng chỉ là suy luận và quan điểm của riêng tôi, chứ tác giả cũng không có một câu trả lời nào cụ thể cả. Kết thúc chuyện có thể sẽ khiến mỗi người có một giả thuyết cho riêng bản thân mình, để rồi từ đó ngộ ra những bài học, những cái nhìn sâu hơn về tâm lý con người, tôi nghĩ đó mới là điều mà tác giả hướng đến, cũng vốn là phong cách cố hữu của “bác già” thân yêu này rồi. Cái phong cách khiến tôi mê mẩn với từng trang sách, từng câu từng chữ.

Bìa sách rất đẹp, mơ mộng đáng yêu và nên thơ vô cùng, nhưng, đừng để nó đánh lừa bạn, đây không phải là một câu chuyện tình yêu đầy sắc màu tươi sáng đâu, mà là một cuốn thiên về tâm lý khá nặng đô! Và không phải ai cũng có thể cảm nhận được, chỉ khi nào bạn đọc xong cuốn này mà không thấy nó nhảm nhí, nghĩa là bạn đã phần nào nắm bắt được tư tưởng, và leo lên được sợi dây của tác giả khéo léo bày ra đó!

Nếu bạn chưa tiếp xúc nhiều với những tác phẩm của Higashino Keigo, thì  đừng vội đọc Cáp Treo Tình Yêu, hãy làm quen với những tác phẩm khác của ông, bởi chỉ khi bạn hiểu phần nào phong cách của tác giả, bạn mới có thể thấu cảm sâu sắc và cho tác phẩm này một đánh giá công bằng hơn là vẻ ngoài của nó mang lại!

Đánh giá cá nhân: 9/10

  • 2723
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1167
Rosemary
Rosemary3 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)