logo-maybe-vn
Mở app
yuri.vu
yuri.vu3 năm trước
Reading

“Một trái tim luôn rung động là điều bất biến trên thế giới này.”

| Hạ Đỏ - Nguyễn Nhật Ánh

"Một trái tim luôn rung động là điều bất biến trên thế giới này.”  

Lần đầu tiên, trái tim Chương nhảy nhót trước cô bé Thơm có làn da bánh mật và nụ cười đáng yêu. Thơm thích nghe về thành phố, Chương lan man cả đến những mái nhà cao tầng không có thật, những rạp chiếu phim chẳng cần mua vé. Thơm thích đọc truyện, Chương ngồi đếm từng con chữ và nhẩm tính với thời gian. Chương hào hứng hỏi Thơm có thể qua nhà cô bé chơi không, Thơm đồng ý, lòng Chương ríu rít như lũ chim trong vườn.

Thế mà khi gặp Út Thêm, cô bé hiền lành, xinh xắn ở dưới xóm Miễu, Chương lại chẳng nói nổi câu nào. Chương chỉ ngày ngày ra cây cầu chờ Út Thêm đi chợ Bình Trung về để đưa cho cô bé trái xoài chín mọng. Chương chỉ dám viết câu “Hôm nào tôi ghé nhà Út Thêm chơi nghen!” rồi lén bỏ vào làn đi chợ. Chương coi em trai Út Thêm như em trai mình dù mới đánh nhau bể đầu, sứt trán. Chương chỉ biết vòng quanh nói chuyện vu vơ, lòng mong mỏi Út Thêm hiểu được một chút xíu ý tứ của mình.

Út Thêm sắp đi lấy chồng mà lòng Chương cô vẫn chưa hiểu thấu, tình cảm của Thơm dành cho Chương ngày một lớn dần, Chương quyết định để lại làng Hà Xuyên trong một góc ký ức cần được cất đi của mình, cất đi cả Út Thêm, cất đi cả Thơm.

Đoạn cuối truyện như một thước phim quay chậm dịu yên. Ngõ trúc lao xao, dòng suối rì rào, con đường lốm đốm nắng vàng vương đầy những lá tre khô, tàng phượng trước sân nhà Út Thêm vẫn đỏ cả một góc trời. Thế mà trên tay Chương, bó hoa cỏ may Út Thêm tặng cứ găm đầy những nỗi niềm mênh mang.

#khuvuonsach

  • 2393
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1709
yuri.vu
yuri.vu3 năm trước
Reading

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)