logo-maybe-vn
Mở app

Người Đi Câu Tình Yêu - Trong 'bể tình yêu', ai là cá, ai là người đi câu, ai là người bị câu, ai là người tự nguyện đớp thính?

“Bể câu tình yêu phức tạp hơn bể câu bình thường nhiều lắm. Người đi câu chẳng nhất thiết phải mua mồi câu, mà nhiều khi người ta cũng chẳng định câu cá thật lòng gì cho cam. Chỉ là người nọ vô tình đánh rơi lưỡi câu xuống bể nước trong veo, chẳng có gì ngoài một chú cá vàng thờ ơ và chảnh chọe. Kẻ bị câu thời nay lắm khi cũng đỏng đảnh ra trò. Lạnh lùng từ chối mọi thính thơm mồi lạ của những cần câu điệu nghệ, chỉ một lòng chờ đợi kẻ đi câu ngốc nghếch với chiếc lưỡi câu trống trơn, chẳng dính dù chỉ chút thính.

Bởi thế mới nói, mùa yêu đi câu, lắm những kẻ khờ.”

Phong cách chọn sách của mình vốn khá ngẫu hứng. Đôi khi mình vô cùng dễ dãi, tên sách nghe kêu là mình mua luôn; cũng có những hôm mình khó tính vô cùng, quyết săn lùng một cuốn sách phải có cả bìa xinh, nội dung hay và đánh giá tốt. Vào một ngày khó tính như thế, cái ngày mình dành cả buổi tối dạo khắp các nhà sách onl vẫn chẳng ưng cuốn nào, đang chán nản thì bỗng Người Đi Câu Tình Yêu xuất hiện. Mới chỉ đọc cái tựa mình đã thấy thích rồi, lại được cả bìa xinh, giá ổn, nội dung hấp dẫn, thêm việc do Hoa Học Trò phát hành, thế là mình chốt đơn luôn.

Mình chưa từng đọc truyện của Lam Trang và Natalie trước đó, nên thú thật khi đặt sách mình có hơi chút băn khoăn, cảm giác như đang đặt cược vậy. Nhưng Hoa Học Trò ở đó như một sự bảo chứng, như một lời khẳng định ngầm rằng đây sẽ là một cuốn sách thú vị. Và khi mình đón sách về, khi mình mở sách ra đọc một lèo hết cả cuốn, mình biết mình đã đặt niềm tin đúng chỗ.

“...Mình thật sự hi vọng một nửa quyển sách này có thể giúp các bạn độc giả trở thành những người tiếp theo được trải nghiệm cảm giác như vậy, cảm giác của một nhân vật chính, với nhịp tim nhảy múa trên từng câu từ.” - Natalie.

“...Mình cũng hy vọng một nửa cuốn sách này sẽ khiến các bạn, dù ở bất kì ngóc ngách nào của thế giới cũng đều cảm thấy được yêu thương giống như vậy.” - Lam Trang.

Ngay từ phần lời nói đầu cũng có thể thấy phong cách của Natalie và Lam Trang mang chút gì đó đối nghịch. Natalie vui vẻ và nhộn nhịp như tiếng ve mùa hè, Lam Trang lại nhẹ nhàng man mác như đám mây mùa thu. Natalie tinh nghịch tựa nụ cười hồn nhiên của một cô bạn vô tư, Lam Trang lại lửng lơ, êm ái giống ánh mắt hiền của một cô nàng nhiều tâm sự. Cứ ngỡ sự tương phản trong phong cách sẽ khiến hai nửa cuốn sách bị lệch pha, nhưng không, hai tác giả vẫn có cách dung hòa hai thế giới, cùng phủ lên cuốn sách một cảm giác hết sức dịu dàng.

"Chỉ là đôi lúc tớ thấy chúng ta quá khác biệt. Cậu vốn thích quýt, tớ thì không nhưng ăn chung với cậu mãi thì thấy vị chúng không tệ. Bấy lâu tớ nói dối cậu đấy, ban đầu tớ chẳng thích quýt một chút nào cả, chỉ vì cậu thôi."

"Sao cậu biết chúng ta không có điểm chung?" Nguyên nhếch môi cười. "Thật trùng hợp, tớ thích quýt chỉ vì đó là thứ đầu tiên cậu tặng tớ khi hai đứa gặp nhau ngày bé thôi."

Nửa đầu cuốn sách là thế giới rực rỡ của Natalie. Mọi thứ trong thế giới ấy đều rộn ràng và đáng yêu, cái kiểu đáng yêu của tuổi học trò trong trẻo vô tư. Không giống như Lam Trang, mọi cảm xúc đều hết sức nhẹ nhàng; các nhân vật của Natalie ở bên nhau và yêu thương nhau một cách sôi nổi và vui tươi. Dù đôi khi có những hờn dỗi, có những hiểu lầm xa cách, nhưng Natalie luôn có cách hóa giải một cách tự nhiên và đưa các nhân vật trở về bên nhau. Điểm mạnh của Natalie chắc hẳn là ở giọng văn hài hước tự nhiên và cách xây dựng tình huống truyện thú vị. Các sự kiện cứ diễn ra mượt mà, thắt nút và mở nút đều vô cùng hợp lý, không một tình tiết nào dư thừa. Trong thế giới ấy, dường như mọi thứ đều sáng lên lấp lánh.

"Từ bên ngoài thế giới, cậu đã gọi tớ. Và vào cái khoảnh khắc ấy, tớ cứ ngỡ cậu là thiên thần hộ mệnh được gửi đến từ ngàn sao, để cứu tớ khỏi những tháng ngày buồn bã. Kể từ khoảnh khắc đó số mệnh tớ dần dần thay đổi. Ở bên cậu, những điều buồn bã cứ thế trôi đi mất. Và ngay giờ phút này đây, tớ thấy thiên thần đó đang mỉm cười, khi tay trong tay với tớ đi dưới ánh đèn dịu dàng của một ngày mùa Đông. Nên dẫu cho gió có lạnh đến tê cứng cả đầu ngón chân, thì tớ vẫn thấy trái tim tớ nở hoa như một ngày mùa xuân vậy."

Nửa sau cuốn sách là thế giới mênh mang của Lam Trang. Không rộn rã như Natalie nhưng cũng không ảm đạm, thế giới của Lam Trang là thứ cảm xúc gì đó kẹt giữa vui và buồn, một thế giới mơ màng của nội tâm và xúc cảm. Nơi đó, các nhân vật có lúc hạnh phúc, có lúc khổ đau, có lúc chơi vơi, đôi khi mơ hồ tỏa ra cảm giác cô độc. Nhưng khi họ ở bên nhau, cảm giác bao trùm lấy họ sẽ luôn là bình yên. Bình yên của tình yêu, bình yên của sự đồng cảm, bình yên của những tâm hồn luôn dành cho nhau những cảm xúc dịu dàng nhất. Cái hay của Lam Trang có lẽ là ở cách chị tinh tế miêu tả cảm xúc của nhân vật. Có những tâm tư mơ hồ lắm, có những nỗi niềm chẳng biết gọi tên, nhưng Lam Trang có thể dễ dàng giải nghĩa những cảm xúc ấy bằng một giọng văn đồng cảm êm ái, giúp người đọc cảm thấy dễ chịu và ủi an.

"Chúng tôi đang ở giữa những ngày bão tố của cuộc đời, nơi mọi bất hạnh và vấn đề đều đổ ào xuống như một cơn mưa. Tôi loay hoay dưới đáy hồ nỗi buồn yên lặng không một âm thanh, còn Đỏ lang thang với mái tóc như một ngọn lửa cháy, hình xăm và những lỗ tai như một tuyên ngôn về bản thân. Nhưng giữa những ngày đó, chúng tôi đã tìm thấy nhau."

Với mình, cuốn sách này có rất nhiều điểm cộng.

Trước tiên, không thể không dành lời khen cho phần minh họa của cuốn sách. Nếu ai là fan cứng của nhà Hoa chắc cũng không còn xa lạ gì với những bức vẽ xinh xắn, mềm mại như một giấc mơ của So Sanda, và cuốn sách này sinh ra chắc hẳn là dành riêng cho So Sanda vẽ minh họa, vì cái chất văn tươi tắn của Natalie và nhịp điệu chậm rãi của Lam Trang đều rất hợp với những bức vẽ nhẹ nhàng ấy. Mình cũng rất thích cách mỗi câu chuyện đều có một màu nền riêng, 12 câu chuyện là 12 màu khác nhau, vừa mới lạ vừa đẹp mắt. Vậy nên chẳng cần đến mục lục, chỉ cần nhìn kĩ theo màu mép sách là mình có thể dễ dàng tìm được câu chuyện mình cần.

Tiếp theo là chất giấy. Mình thật sự rất thích chất giấy của nhà Hoa, dày dặn và cứng cáp, sờ rất sướng tay, lỡ có lật giở hơi mạnh tay cũng không lo bị rách. Mình mua sách cũng phải được 4 năm rồi nhưng sách không hề bị ố vàng hay quăn queo theo thời gian, thay lớp bọc thôi là nhìn lại như mới liền. Hiện giờ rất hiếm có nhà xuất bản nào chịu đầu tư sử dụng giấy chất lượng như vậy nên mình thật sự rất ưng lối làm việc tâm huyết của nhà Hoa.

Và cuối cùng - nhưng rất quan trọng à nha - là giá thành của cuốn sách. 75k cho một cuốn sách với 12 câu chuyện ngắn thú vị, tranh minh họa chất lượng và chất giấy xịn sò, theo mình là vô cùng xứng đáng. Mà nếu mọi người tìm mua trên các nhà sách online thì giá sách còn chẳng tới 75k đâu, quá hời luôn.

"Tình yêu đó mà, nói nhẹ thì cũng không nhẹ mà nặng cũng không nặng. Cậu quá xem trọng nó thì nó mãi mãi là tảng đá, chìm dưới tận đáy lòng. Không gợn sóng, không bọt nước nhưng tảng đá sẽ vẫn luôn ở đó, là khúc mắc trong lòng cậu. Dẫu chỉ là một tảng đá thì rất không nên."

Tất nhiên, chẳng có gì trên đời là hoàn hảo. Cuốn sách nãy giờ mình khen hết lời, đối với mình vẫn có một điểm trừ nhỏ xíu, đó là lối trích dẫn một đoạn truyện chen ngang vào chính câu chuyện đó lại khá là buồn cười. Kiểu, bạn đang chăm chú đọc, bạn bắt gặp một đoạn trích vốn chỉ để trang trí, nhưng tiện mắt, bạn đọc luôn. Và rồi bạn nhận ra đoạn trích dẫn đó tuy là một phần của câu chuyện nhưng chẳng ăn khớp gì với mạch truyện bạn đang đọc dở, nó hoặc đã xuất hiện ở trang truyện trước, hoặc chuẩn bị xuất hiện ở trang sau. Thế là mạch truyện đột nhiên bị ngắt quãng và lộn xộn một cách lãng xẹt.

“Thêm một điểm chung hiếm hoi giữa hai thế giới của Natalie và Lam Trang, đó chính là sự dịu dàng và ngọt ngào chỉ có ở tình yêu. Dù các nhân vật có thích nhau một cách rộn ràng hay lặng lẽ, dù họ là người đi yêu hay là người được yêu.” - Hoa Học Trò.

Một cuốn sách đáng yêu mà mình rất mong mọi người tìm đọc. Và nếu mọi người định đọc cuốn sách này thì mình xin dành cho mọi người một lời khuyên nho nhỏ, đó là nên đọc xen kẽ câu chuyện của hai tác giả. Nếu mọi người cứ đọc như thông thường, đọc hết phần của Natalie rồi mới đến phần của Lam Trang thì sẽ dễ bị hẫng, vì phong cách của hai người khá đối lập mà, đang quen với giọng văn vui tươi lại đột ngột chuyển sang giọng văn lãng đãng thì đa phần mọi người sẽ không kịp thích nghi. Và tất nhiên đọc từ cuối lên đầu cũng thế, đang nhẹ nhàng lại chuyển sang sôi nổi cũng dễ khiến mọi người thấy sốc. Vậy nên mình nghĩ mọi người nên đọc xen kẽ, vừa để có trái nghiệm thú vị nhất, vừa để “sự dịu dàng và ngọt ngào” trong hai thế giới của hai tác giả được hòa quyện.

Chấm điểm: 9/10

Kagamine Aoi

  • 2434
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
581

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)