logo-maybe-vn
Mở app

Sài Gòn ngày nắng

Mình bắt đầu chụp máy film cũng được một thời gian rồi, khoảng 3 4 năm về trước. Mọi thứ bắt đầu thật ngẫu nhiên và tình cờ, khi mình được một người bạn giới thiệu, rồi cứ thế chụp đến bây giờ. Những ngày được dạo phố, cầm máy film trên tay, quan sát một cách chậm rãi cuộc sống hối hả của mọi người vẫn đang không ngừng diễn ra, ghi nhận lại từng hình ảnh có thể là một kỉ niệm của một ai đó,... là những ngày mình luôn nhớ mãi.

Có lẽ một trong những lí do mình thích ảnh film không chỉ vì những màu sắc cổ điển, độc nhất trên từng bức ảnh, mà còn vì những giây phút khi mình chậm rãi ngắm nhìn những khoảnh khắc đang diễn ra trước, lựa chọn từng khung hình để bấm máy, rồi chờ đợi quá trình scan film, hồi hộp nhận kết quả từ phòng lab,... tất cả diễn ra thật chậm rãi, nhưng đều trở thành những phút giây mà mình trân trọng nhất.

"Ta không cần một ngày mai đẹp hơn, ta cần ngày hôm nay đẹp hơn. Và ta luôn có thể làm điều đó."
Trích Ai cho tôi biến mất một ngày - Người kể chuyện tuổi trẻ

- Ảnh từ cuộn Kodak Gold 200, Kodak Proimage 100 khi giá khoảng 150 cành/cuộn.

  • 2847
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
1754

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)