logo-maybe-vn
Mở app

Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi: Một câu chuyện tình buồn nhẹ nhàng nhưng day dứt

Ichikawa Takuji - tiểu thuyết gia người Nhật được độc giả biết đến với phong cách viết nhẹ nhàng đầy tình cảm, những giằng xé đầy đau đớn giữa gặp gỡ và chia ly. Cuốn sách Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa của ông xuất bản lần đầu năm 2003, được xem là một trong những tiểu thuyết thành công nhất Nhật Bản, đã chuyển thể thành truyện tranh, kịch, phim truyền hình ở Nhật với tên gọi Be With You và được làm lại ở Hàn vào năm 2018 với một phiên bản khác cùng tên, có sự tham gia diễn xuất của So Ji Sub và Son Ye Jin. Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi là tiểu thuyết đầu tay của ông, tác phẩm dù vẫn chưa được viết một cách xuất sắc nhất, thế nhưng những cảm xúc mà nó để lại cho độc giả không gì đong đếm được.

Câu chuyện bắt đầu với chàng trai mang tên Satoru Inoue. Chàng trai ấy có khả năng vô cùng đặc biệt chính là nghe được tiếng nói từ trái tim của Yuko Igarashi. Khả năng này chỉ riêng Satoru biết, kể cả Yuko cũng chưa từng nhận ra rằng, có một người nghe thấy âm thanh từ tận đáy lòng của mình. Một chàng trai, một cô gái cùng độ tuổi 17, cùng bị bủa vây trong bóng tối vì ám ảnh cái chết của người thân, rất dễ dàng để hai tâm hồn dần trở nên đồng điệu, hai trái tim thấu hiểu lẫn nhau. Nếu có thể, mình cũng hi vọng gặp được một người như Satoru. Một người cho dù mình không nói gì cả, cũng có thể hiểu được lòng mình.

Mình rất thích những chương đầu của câu chuyện, thích quãng thời gian mà Satoru và Yuko đồng hành cùng nhau ở thị trấn nhỏ. Ngày tháng ấy, họ như "tay trái tìm thấy tay phải", cuộc sống của cả hai có thể nhàm chán, nhưng khi bên nhau họ đều cảm thấy vô cùng thoải mái, một sự kết nối vô cùng bền chặt. Mình thích cái cảm giác yên bình như thế, có lẽ cũng vì vậy mà mình thích luôn cuốn tiểu thuyết này, và bắt đầu say mê văn chương của Ichikawa Takuji từ dạo ấy.

Một đặc trưng không thể thiếu trong các tác phẩm của ông, đó chính là cảm xúc giằng xé mãnh liệt khi nhân vật đối mặt với gặp gỡ và chia ly. Chính vì thế, khi Satoru mắc bệnh, Yuko buộc phải lên Tokyo để học tiếp đại học, những dự định của cả hai tan vỡ, kết nối bền chặt thuở ban đầu dần rạn nứt. Mình nhớ mình đã đọc cuốn tiểu thuyết này chỉ trong vẻn vẹn có một buổi chiều. Có thể vì số trang thật sự quá ít, cũng có thể do sự cuốn hút của tác phẩm, kể cả những nỗi buồn của nhân vật cũng khiến mình không thể dứt ra được. Mình đã nghĩ, giá như câu chuyện thay đổi, giá như số phận không trêu đùa họ, liệu "tay phải" và "tay trái" có bước tiếp bên nhau đúng như lời họ hẹn ước? Hay chia xa đã là kết cục định sẵn cho cả hai?

Khi Satoru dần không thể nghe được rõ ràng tiếng nói từ trái tim của Yuko, mình biết có những điều giữa hai người họ đã thay đổi. Chính tác giả cũng đã nhận xét, Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi là một câu chuyện buồn tuyệt đối, không có bất cứ dự cảm nào về hạnh phúc mà chỉ có chia xa liên tiếp xảy đến. Vì vậy mà kết thúc câu chuyện với mình không phải là điều gì quá khó đoán. Kết thúc buồn này đã được định đoạt từ trước, nên có lẽ mình không quá xót xa, mà thay vào đó là tiếc nuối nhiều hơn. Điều mình tiếc nuối không phải là sinh ly tử biệt, càng không phải vì thay lòng đổi dạ, có lẽ mình chỉ đang tiếc cho một chuyện tình cứ ngỡ đẹp tựa giấc mơ, cuối cùng lại vỡ tan trong khoảnh khắc.

Hoá ra kể cả khi con người có thể nghe thấy tiếng lòng của nhau, tưởng chừng hiểu nhau hơn ai hết, cuối cùng họ vẫn bỏ lỡ nhau rồi…

Đánh giá: 8.5/10

Cẩm Đình

  • 2517
  • 0Bình luận
Bình luận
BÀI TƯƠNG TỰ
681

Đăng nhập một phát, tha hồ bình luận (^3^)